Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1171: Tương Lai Sáng Lạn

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:16:37
"Nguyệt tỷ đâu rồi?"
Chu Tự nhìn chung quanh, hỏi.
"Đi tính trận pháp Thu Thiển đáp lời.
Chu Tự ồ một tiếng rồi liếc mắt nhìn lung tung, sau đó giả vờ không thèm để ý mà nói:
"Trời đã hơi tối rồi, đêm nay chúng ta đi ngủ lúc mấy giờ?"
Cảm giác như đã không gặp Thu tỷ rất nhiều năm, bởi vậy tâm tính cũng không giống với lúc trước.
"Ngươi muốn quần áo thế nào?"
Thu Thiển cười hỏi.
"Không cần khoa trương như vậy"
Chu Tự lắc đầu, nghiêm túc nói.
"Quần áo thủy thủ?"
Thu Thiển thử hỏi.
Chu Tự hơi xấu hổ nói: "Ngươi thích thì cũng được"
Thu Thiển cười phì một tiếng rồi che miệng, vẻ mặt cười xấu xa:
"Nhưng mà ta không có quần áo thủy thủ"
Chu Tự:
Thu Thiển nhìn Chu Tự đã câm nín, đứng lên nói:
"Giỡn thôi, ta mua rồi"
Vừa dứt lời, nàng liền cột tóc lại.Lắc lắc đuôi ngựa cao cao, nàng dang tay ra, để Chu Tự ôm nàng lên. Thu tỷ đã chủ động như thế, sao Chu Tự có thể để nàng thất vọng? Hắn vác Thu tỷ lên vai, đi thẳng tới phòng của Thu tỷ.
Thu Thiển:
11 || Sáng sớm hôm sau.
Sau khi tạm biệt hai người Thu tỷ, Chu Tự bèn gọi điện thoại cho Thanh Long, sau đó xuất hiện ở thư viện Đông Lâm.
Thời gian trôi qua hai mươi ngày, rốt cục cũng đi làm.
Trong lúc nhất thời cảm giác công việc khá mới lạ.
"Chu Tự? Cuối cùng ngươi cũng đến?"
Tô Thi đi làm, nhìn thấy Chu Tự thì vẻ mặt rất kinh ngạc.
"Sao rồi?"
Hôm nay Tô Thi cột tóc hai chùm, mặc hoodie, cầm một túi bánh mì trong tay.
"Cho ngươi một cái Nàng đưa một ổ bánh mì, sau đó nói tiếp:
"Ngươi không về nữa nên chúng ta phải làm quen với ngày tháng không có ngươi, sau đó nhân viên tạm thời như ngươi trở nên có cũng được mà không có cũng không sao"
Chu Tự:
"..."
Nghe Tô Thi nói vậy, hắn cảm thấy hơi khổ sở.
Hắn có tác dụng lớn như vậy, sao lại trở nên có cũng được mà không có cũng chẳng sao?
"Trước kia chúng ta muốn đối phó với Thánh Tử Ma Đạo, xung quanh lại thường xuyên có chuyện nên không thể không tuyển thêm một người hỗ trợ đứng gác. Hiện giờ xung quanh gần như không còn việc gì, đương nhiên ngươi sẽ trở nên có cũng được mà không có cũng chẳng sao"
Tô Thị nói.
Chu Tự hiểu, là do hắn đã trấn áp Thanh thành, dẫn đến mấy vị lão bản không có việc để làm.
Nhân tiện khiến địa vị của hắn hạ thấp.
"Vậy chuyện của thư viện là do ai làm?"
Chu Tự hỏi.
"Minh Nam Sở và Hàn Tô. Ta vô dụng như vậy nên không quấy rối"
Tô Thi đúng lý hợp tình nói.
Chu Tự:
Hắn đột nhiên cảm thấy Đại lão bản và Nhị lão bản cần hắn.
Sau khi đi vào, hắn quả nhiên thấy được ánh mắt khát vọng của Nhị lão bản.
Quả nhiên, cũng chỉ có Tô Thi không làm việc mới cảm thấy hắn có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Nhìn thấy Chu Tự tiến đến.
Minh Nam Sở dẫn đầu đứng lên, sau đó tiến đến trước mặt Chu Tự, cầm thật chặt tay của hắn rồi kích động nói: "Cuối cùng ngươi cũng đã đến, ta đại biểu thư viện bày tỏ sự hoan nghênh nhiệt liệt.
Trong phút chốc, Chu Tự cảm thấy khá thỏa mãn, quả nhiên Tam lão bản mới là người có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Mình không có mặt thì mấy vị lão bản này sẽ không chịu nổi.
Dù sao bình thường chỉ có một mình hắn làm việc.
Lúc này Hàn Tô đi ra, nàng nhìn Chu Tự rồi nghiêm túc nói:
"Qua sự nghiên cứu, chúng ta dự định mỗi tuần tăng một trăm tiền lương cho ngươi"
"Vì sao không tìm ta nghiên cứu?"
Tô Thị hỏi.
"Tìm ngươi nghiên cứu có tác dụng gì không?"
Minh Nam Sở hỏi.
"Không có tác dụng gì.
Tô Thị trả lời.
"Vậy tìm ngươi nghiên cứu làm gì?"
"Ta tò mò"
"..."
Đối với chuyện tăng tiền lương, Chu Tự tỏ vẻ rất vui mừng.
Một tuần một trăm, một tháng là bốn trăm, một năm chính là năm ngàn hai trăm.
Không ít.
Tương đương với việc thêm một tháng tiền lương.
Không chỉ có vậy, hiện tại tiền làm thêm giờ của hắn cũng tăng lên.
Trước đó tiền làm thêm giờ khoảng là ba mươi mốt, hiện tại tiền làm thêm giờ khoảng ba mươi tư.
Góp gió thành bão.
"Vào tháng mười còn có một lần tăng lương, đủ một năm là có thể tăng, lần này là trường hợp đặc biệt."
Minh Nam Sở nói.
Phảng phất đang nói làm việc ở đây thì tiền đồ vô lượng.
Chu Tự cũng kích động nói:
"Cảm ơn sự tín nhiệm của tổ chức.
Một năm nếu tăng thêm hai trăm, mười năm chính là hai ngàn.
Sau mười năm thì lương tuần ba ngàn, lương tháng mười hai ngàn.
Một trăm năm sau thì lương tuần chính là hai mươi mốt ngàn, lương tháng tám mươi bốn ngàn.
Tương lai có hy vọng.
Mà không biết một trăm năm sau có còn thư viện hay không.
Dựa vào tuổi thọ hiện giờ của hắn, lại làm việc mấy ngàn năm chỉ là chuyện nhỏ.
Nói đến tiền, Chu Tự nhớ mình còn chưa cho gọi điện thoại cho cha.
Còn phải đòi hắn tăng vốn.
"Ngươi xin nghỉ phép lâu như vậy, đi làm mà không mang cho chúng ta chút đồ ăn gì sao?"
Tô Thi hỏi.
Chu Tự nhìn bánh mì trong tay rồi nói:
"Cái này cho ngươi"
Tô Thị:
"..."
Ta trông rất ngốc sao?
Không để ý đến Tô Thi, Chu Tự quẹt thẻ, bắt đầu làm quen với việc trong thư viện.
Trước tiên xem xét sách ở xung quanh, sau đó lại dọn dẹp một vài chỗ.
Sau khi xác định không có vấn đề gì, hắn mới bắt đầu đặt sách lên giá, sau đó sắp xếp lại một vài cuốn sách.
1103 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận