Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 749: Xui Xẻo

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
"Khụ khụ khụ!"
Mãn Giang Hồng che miệng ho khan vài tiếng, nàng ngồi trên đá rồi nhớ lại:
"Cũng đã hơn tám ngàn năm rồi, nghe nói vẫn chưa có con nên hai người đang cãi vã giận dỗi nhau"
"Tám ngàn năm chưa có con cũng là chuyện bình thường"
Hình Ngọ cười rồi nói:
"Sư phụ và sư nương ở bên cạnh nhau từ thời đại thần minh, cũng là gần đây mới có con. Không biết đã trôi qua bao nhiêu cái tám ngàn năm rồi. Ma Đạo Cự Phách và Tô Tôn cũng mấy năm gần đây mới có con đấy thôi? Bọn họ sống với nhau cũng không chỉ tám ngàn năm"
Tí tách.
Đột nhiên hai người có thể nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt, đều là từ phía sau truyền đến.
Bọn họ quay đầu lại xem xét.
Nhưng không phát hiện ra cái gì.
Trong lúc nhất thời xung quanh vô cùng im lặng.
Mãn Giang Hồng cảm thấy rất quái dị, lúc này đột nhiên nàng có cảm giác một bàn tay lạnh buốt đang chạm vào cổ mình, nàng vội vàng quay lại nhìn.
Nhưng không phát hiện bất cứ bóng dáng nào, hơn nữa không hiểu tại sao cảnh vật chung quanh lại bị một cảm giác âm trầm bao phủ.
Mãn Giang Hồng sờ lên cổ, cảm thấy có hơi ướt át, nhưng sờ tới sờ lui cũng không thấy giọt nước nào.
Hình Ngọ luôn cảm giác đang có người đứng bên cạnh mình, nhìn chằm chằm hắn không ngơi nghỉ.
Nhưng cho dù hắn có dò tìm cỡ nào cũng không tìm thấy được.
Hai người đều rất kinh hãi.
Cảnh tượng quỷ dị này thật sự rất quen thuộc, cảm giác sợ hãi trong lòng cũng bị gợi lên trong vô thức. Ngay lúc bọn hắn muốn liên thủ thì có một nữ tử đi tới.
Nàng mặc ma pháp bào, đội mũ ma pháp, cúi đầu chậm rãi đi tới.
Khi đi tới trước mặt hai người thì nàng mới ngẩng đầu lên để lộ nụ cười:
"Đã lâu không gặp hai tiểu gia hỏa"
Đây là một thiếu nữ, tướng mạo xinh xắn.
Hình Ngọ và Mãn Giang Hồng nhìn thấy gương mặt này thì vội vàng đứng thẳng dậy.
"Sư...sư thúc? Là ngươi thật à. Khụ khụ Mãn Giang Hồng cất tiếng hỏi, nàng có chút kích động.
Thiếu nữ ma pháp đi đến trước mặt Mãn Giang Hồng rồi sờ đầu của nàng mà nói:
"Hai người các ngươi đang hẹn hò à? Hóa ra các ngươi cũng đã đến tuổi này rồi" "Không phải" Mãn Giang Hồng vừa định giải thích thì đã bị nàng cắt lời. "Không sao, không cần phải giải thích, sư thúc hiểu cả mà"
Thiếu nữ ma pháp gật gật đầu, tỏ vẻ bản thân đã hiểu:
"Người trẻ tuổi, thẹn thùng là điều đương nhiên"
Mãn Giang Hồng:
"..."
"Đúng rồi, sư phụ của các ngươi có ở đây không?"
Thiếu nữ ma pháp hỏi.
"Sư phụ hôm nay đi ra ngoài một chuyến, cũng không biết là đi đâu nữa"
Mãn Giang Hồng vừa họ vừa trả lời.
"Không có ở đây à?"
Thiếu nữ ma pháp thở phào nhẹ nhỏm rồi nói:
"Vậy thì càng tốt, hôm nay ta tới tìm sư tỷ chứ không phải tìm hắn. À đúng rồi, cho ngươi cái này"
Mãn Giang Hồng nhận lấy thứ mà thiếu nữ ma pháp đưa tới, nàng phát hiện đó là một bịch thuốc cảm.
"Ho phải uống thuốc"
Thiếu nữ ma pháp nhìn về phía Hình Ngọ rồi nói:
"Cảm cúm ho khan là chuyện lớn, ngươi phải chú ý một chút"
"Sư thúc, ta.."
Hình Ngọ muốn giải thích gì đó. "Không sao, sư thúc hiểu mà, tình đầu đều có chút vụng về"
Thiếu nữ ma pháp không cho đối phương cơ hội giải thích. Nàng nói xong thì tự đi thẳng vào trong. Mãn Giang Hồng và Hình Ngọ cứ thế đứng nhìn đối phương đi vào trong.
"Trò vặt vãnh này của sư thúc mà còn có thể ảnh hưởng đến ngươi à?"
Mãn Giang Hồng họ khan hai tiếng rồi hỏi Hình Ngọ với vẻ tò mò.
"Chắc chắn là có thể rồi, sư thúc cũng không phải tu chân giả bình thường.Với lại vừa cảm nhận được bầu không khí này thì nỗi ám ảnh trong lòng ta lại xuất hiện. Vì bầu không khí này mà sư phụ đã suy nghĩ rất lâu, hồi trước bắt tay liên thủ với Ma Tu cũng sắp bị ép đến phát điên rồi, còn trực tiếp đạp sư thúc ngã vào đất"
Hình Ngọ nói với vẻ cảm thán.
Khi đó hắn còn nhỏ, Mãn Giang Hồng càng nhỏ hơn.
Hình Ngọ suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
"Nếu như đánh nhau thì có lẽ sư thúc không phải là đối thủ của ta. Nhưng ta cũng phải dám đánh mới tính như thế được, hơn nữa trên người sư thúc luôn có chút kỳ quái, ta cảm thấy như phủ một lớp sương mù"
Mãn Giang Hồng gật đầu, lúc này điện thoại của bọn hắn lại reo lên.
Tiểu sư đệ cũng gửi tin nhắn chúc mừng năm mới rồi.
Dạ Nguyệt Thánh Địa.
Trình tỷ nhìn điện thoại, nàng nhận được tin nhắn Tô Thi gửi tới.
Là ảnh chụp bọn họ đang bắn pháo hoa.
Âm Túc cũng gửi ảnh chụp bọn hắn đang bắn pháo hoa. Bọn hắn đều ở Thanh thành, chỉ là không ăn tết cùng một chỗ, nhìn có vẻ rất náo nhiệt, hơn nữa đây là pháo hoa.
Chẳng khác nào là lấy cơ duyên ra chơi, cũng chỉ có mấy người này có bản lĩnh đó. Những người khác sao có thể làm được chuyện này chứ.
"Trình trưởng lão đang xem gì thế? A, đây là gì vậy? Vậy mà ta còn cảm thấy có đạo ý, thủ đoạn thật là lợi hại, sao bọn hắn làm được? Nếu phóng một vài quả trên thánh địa thì có thể để cho khá nhiều người có cảm ngộ.
Đây là tông môn nào vậy?"
Vân Tiêu Tiên Tử vô cùng kinh ngạc, nàng hỏi một mạch rất nhiều câu hỏi.
"Một số tiểu gia hỏa bắn pháo hoa mà thôi"
Trình tỷ thuận miệng nói.
"Tiểu gia hỏa bắn pháo hoa? Ai lại đem nó ra bắn như pháo hoa vậy?"
Vân Tiêu Tiên Tử đương nhiên không tin.
Trình tỷ cũng không để ý, nàng đã nói thật rồi.
Dù sao người nổi tiếng nhất tu chân giới cầm đầu bắn pháo hoa, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
1117 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận