Đọc nội dung, Lý Lạc Thư cực kỳ kinh ngạc, vội hỏi:
"Đả thông hai mạch Nhâm Đốc có thể vạn pháp tự nhiên mà thành sao? Vậy nếu ta đả thông, có phải có thể xuất sắc giống như trước kia không?"
Chu Tự:
"Hẳn là có thể Lý Lạc Thư:
"Đại ca đả thông thế nào?"
"Bái một vị sư phụ cực kỳ lợi hại, trở nên mạnh rồi đương nhiên cần một vị sư phụ chỉ dẫn "Bái sư? Nhắc tới, trước kia ta hành tẩu ở Cửu Châu, có một người muốn nhận ta làm đồ đệ. Khi đó ta đang hăm hở nên không đòng ý, có phải ta nên đi tìm hắn không?"
Lý Lạc Thư rơi vào trầm tư.
"Hẳn giỏi lắm hả?"
Chu Tự hỏi.
"Rất giỏi, cực kỳ, cực kỳ giỏi.
Lý Lạc Thư lập tức trả lời.
Chu Tự gửi một icon im lặng:
"Có chân vàng không ôm, có phải ngươi bị ngốc không? Rất có thể là người dẫn đường của võ đạo đấy"
Lý Lạc Thư hiểu ra, hắn quyết định khi nào có cơ hội xuống núi, sẽ đi tìm người kia.
Trong Thanh Thành, Lý Cảnh Sơn đứng trước viện tử, hắn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời như đang suy tư điều gì đó.
Một lát sau, Hình Ngọ và Mãn Giang Hồng cùng lúc xuất hiện trong sân.
"Sư phụ"
Hai người cúi đầu hành lễ.
Lúc này Mãn Giang Hồng mới đưa ra một hòn đá đen nhánh to bằng lòng bàn tay, nàng nói:
"Đây là quyền hành Thâm Uyên thu thập được, vốn bọn ta định trực tiếp đưa cho Chu sư đệ nhưng vì lý do an toàn nên vẫn hi vọng xem qua một chút. Sư huynh nói lần này chúa tể Thâm Uyên trở về đại địa là thủ đoạn của những người khác vì muốn đạt được mục đích nào đó, có lẽ sẽ còn hậu chiêu"
Lý Cảnh Sơn nhận lấy hòn đá rồi xem xét kỹ càng, hắn không nói gì.
Như thế cũng chứng tỏ quyền hành này không có vấn đề gì cả.
"Sư phụ"
Lúc này Hình Ngọ mới nói với vẻ mặt nghiêm túc:
"Sau khi quan sát thì ta cảm thấy đúng là Chu sư đệ không thích hợp để bái nhập Quan Hà Phong, hắn hợp với Thí Thần Nhất Đao Trảm hơn. Lần này hắn một đao trảm Thâm Uyên, thật sự là vô cùng kinh diễm, độc nhất vô nhị. Xem ra một đao này đã tìm được người thừa kế rồi"
Lý Cảnh Sơn nghe vậy thì cười như không cười nhìn về phía Hình Ngọ mà nói khẽ:
"Hình Ngọ, ngươi cũng không còn nhỏ nữa nhỉ?"
"Hả?"
Hình Ngọ hoang mang tột cùng.
Hắn đâu chỉ không còn nhỏ nữa, bây giờ trong Tu Chân Giới cũng ít ai lớn tuổi hơn hắn.
Nhiều lắm thì hai chữ số thôi.
Chỉ là sau đó hắn đã trở nên sợ hãi, lúc này Lý Cảnh Sơn lại nói bằng giọng lạnh lùng:
"Ngươi không muốn lập gia đình à? Gần đây sư nương của ngươi đang tìm kiếm đối tượng xem mắt cho ngươi đó, sau khi trở về có lẽ sẽ đi được.
Bộp!
Hình Ngọ quỳ xuống ngay tại chỗ rồi vội vàng nói:
"Sư phụ, lão nhân gia ngài không rảnh để quản lý Quan Hà Phong, mọi chuyện đều do đồ nhi cẩn thận trông nom, mà sư muội người yếu nhiều bệnh, rất nhiều chuyện đều không tiện, nàng vẫn chưa thể rời khỏi ta. Chuyện đi xem mắt vẫn nên để Đạo Tử sư đệ đi thì hơn"
"Khụ khụ, đúng đó sư phụ, ta vẫn chưa thể rời khỏi sư huynh"
Mãn Giang Hồng mặt mũi tái nhợt, nàng cũng gật đầu phụ họa.
Lý Cảnh Sơn nhìn thoáng qua Hình Ngọ rồi hừ lạnh một tiếng, sau đó nói:
"Gọi Chu Tự tới đây Hình Ngọ gật đầu thưa vâng.
Lần này hắn không dám nói lung tung nữa.
Chu Tự đang nói chuyện với Lý Lạc Thư thì đột nhiên gặp được Hình Ngọ sư huynh. Khiến hắn không thể không kết thúc cuộc nói chuyện phiếm của mình.
Nhưng Lý Lạc Thư vốn đã là một nhân vật truyền kỳ, một khi hắn bái sư có phải là sẽ càng thêm truyền kỳ không?
Trượng kiếm tẩu thiên nhai, trừ ma thiên địa gian.
Trong lúc nhất thời Chu Tự có chút tò mò về nhân vật rất lợi hại kia, không biết hắn có một cuộc đời đặc sắc vượt trội giống như Lý Lạc Thư hay không nữa.
"Hình Ngọ sư huynh, sư phụ tìm ta có chuyện gì vậy?"
Chu Tự hỏi Hình Ngọ trước mặt.
"Bọn ta cũng phải đi cùng sao?"
Thu Thiển nói với vẻ mặt vô cùng thắc mắc.
"Đi chung đi, quen biết một chút vẫn tốt hơn, sau này có gặp phải nguy hiểm cũng dễ cầu cứu, lão nhân gia cũng không tiện khoanh tay đứng nhìn Hình Ngọ vừa cười vừa nói.
"Cũng đúng"
Chu Ngưng Nguyệt gật đầu đồng tỉnh.
Sau khi dặn Họa Đấu tự đi chơi thì mấy người đi theo Hình Ngọ tới khu biệt thự Thanh Thành.
Lúc này Họa Đấu nằm rạp trên mặt đất, không dám động đậy dù là một động tác nhỏ, sau khi mấy người Hình Ngọ rời khỏi đây thì nó mới dám chạy đi.Trước một căn biệt thự, Hình Ngọ nói với Chu Tự rằng:
"Có lẽ sư phụ sẽ nhận ngươi làm đồ đệ, ngươi thông minh một chút.
Chu Tự nghe thế thì vô cùng vui mừng, quy củ giang hồ bái sư là một chuyện rất nghiêm túc, rất cần có tính nghi thức.
Tất nhiên hắn sẽ dốc hết sức để ứng phó.
Chu Ngưng Nguyệt đứng sau nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, theo lý thì người trong kia là kẻ đối đầu với cha, bái sư có khi nào có chút không tôn trọng cha cho lắm không?
Trong nháy mắt, nàng đã hiểu tại sao cha lại mắng Chu Tự là nghịch tử.
"Thì ra là thế, quả nhiên nhi tử đều là những kẻ phiền phức Chu Ngưng Nguyệt không tự chủ được mà gật đầu nói.
Mấy người đi vào trong sân.
Lý Cảnh Sơn đang đứng ở giữa viện.
Hắn rất bình tĩnh, đứng đó sừng sững như một ngọn núi cao, khí thế mênh mông như đại dương bao la.
Khiến cho người ta nhìn vào không tự chủ được mà kính sợ, mà ngước nhìn.
"Lợi hại thật đấy, không có đặc hiệu mà hơn hẳn đặc hiệu, chẳng trách Chu Tự cứ nằng nặc đòi bái sư" Trong nháy mắt Thu Thiển cũng đã hiểu được lý do.
1073 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận