Trong giây lát, quyền hành sau lưng Tử Thần Tai Ách vỡ vụn, toàn bộ bầu trời như ngập trong pháp hoa, chiếu sáng trần thế.
Sau đó quyền hành hóa thành vô số quang mang rơi xuống nhân gian.
Lúc này thần hồn của Tử Thần Tai Ách đã tiêu tán, hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Một lát sau hắn mới ngẩng đầu nhìn về người trước mặt một cách gian nan.
Trong đôi mắt chỉ còn sự kinh ngạc và sợ hãi.
"Một chiêu kết thúc"
Chu Tự lùi về sau, kéo dài khoảng cách giữa hai người, hắn nói rất bình tĩnh:
"Vậy ngươi đã thua chưa?"
Tử Thần Tai Ách cười khổ một tiếng:
"Ngươi cần gì phải nói móc ta chứ?"
Chu Tự nghe vậy thì khí tức trên người cũng giảm xuống.
Hắn đi ra khỏi điểm cuối của đạo.
Nguy hiểm thật, suýt chút nữa là bị cưỡng chế rời khỏi đó.
Lúc này cơ thể của Tử Thần Tai Ách đang dần tan biến:
"Nếu ta đã thua, vậy ta đành từ bỏ trở về, tiếp tục ở nơi quỷ quái kia. Chỉ là kế hoạch của ta đã đúng, chẳng qua chọn sai thời gian. Đáng ra ta nên tìm tới ngươi khi ngươi chưa bước vào điểm cuối của đạo, sau đó ra tay với ngươi. Bây giờ thì không kịp nữa rồi, chẳng ai làm được gì cả"
Chu Tự chỉ nhìn đối phương, không nói thêm gì.
Bản thân hắn là vai phản diện, không nên nói nhiều.
Nói nhiều nhanh chết.
Chỉ là đột nhiên Chu Tự nghĩ tới một vấn đề:
"Ngay cả ta còn đánh không lại, các ngươi còn muốn quay về làm gì?"
Tử Thần Tai Ách gật đầu đáp:
"Đương nhiên phải về, chỉ là tạm thời không đánh lại ngươi thôi. Nếu chúng ta đã muốn quay về thì chắc chắn sẽ chuẩn bị kỹ càng, cũng tin chắc rằng bản thân có thể quay về. Có lẽ chẳng bao lâu nữa ngươi sẽ gặp được họ.
Ngươi của khi đó cho dù có là cuối đại đạo hay Thần Nguyên Tuyền cũng vô dụng thôi"
"Mạnh thế à?"
Chu Tự kinh ngạc.
Nhưng rồi hắn cũng không suy nghĩ gì nhiều.
Dù sao chuyện này cũng chẳng liên quan gì tới hắn. Đến lúc đó thì trách nhiệm sẽ rơi vào vai lão cha.
"Đúng rồi, ta đột nhiên nghĩ tới một vấn đề. Ngươi biết hậu chiêu mà đám người Thần Quang Minh để lại không?"
Chu Tự hỏi.
"Cửa à?"
Tử Thần Tai Ách hỏi lại. "Đúng thế"
Chu Tự gật đầu đáp:
"Ngươi biết.
"Ta không biết, nhưng ta là Tử Thần Tai Ách, ta biết tòa thành đó có một tín đồ. Ta biết lai lịch của nàng"
Tử Thần Tại Ách cười rồi nói:
"Nghe nói ngươi muốn đi di tích lịch sử, đến lúc đó ngươi có thể hỏi Thần Quang Minh. Nên nhớ, ngươi có hứng thú với hắn, hứng thú hắn dành cho ngươi càng lớn hơn. Ngươi hoàn toàn nắm quyền chủ động"
Tử Thần Tai Ách dứt lời, rồi cũng biến mất ngay tại chỗ.
Trong không trung chỉ còn lại mình Chu Tự đứng đó.
Mà trên đầu hắn chính là Thiên Giới Sơn Mạch, nhưng dường như dãy núi này tránh hắn còn không kịp.
Tiên sơn.
"Không được, phải quay về một chuyến. Ta phải hỏi sư phụ loại tồn tại đáng sợ này đến cùng là như thế nào. Cho dù ra sao cũng phải biết là địch hay bạn Nữ tử vội vàng nói.
"Đi thôi"
Nam tử cũng chẳng nói hai lời.
Dưới ánh trăng, nữ thần Hắc Dạ bình thản nói:
"Xem ra Tử Thần Tai Ách thua rồi, hơn nữa còn tiện tay bán đứng ngươi"
"Hahaha."
Đối phương nở nụ cười đáp:
"Bán đứng hay không cũng chẳng quan trọng, nhưng dường như hắn đã từ bỏ việc trở về. Đối với ngươi mà nói thì chuyện này là chuyện tốt. "Đúng, có một phần quyền hành của hắn sẽ trở về với đất trời, với ta mà nói thì đây ngược lại là một chuyện tốt. Nữ thần Hắc Dạ nhìn về phương xa mà nói:
"Ngươi của thời kỳ toàn thịnh có thể đỡ được một chưởng kia không?"
"Vẫn được, thực lực của hắn gần như ngang với mấy người Chu Vương. Ta cũng không đến nỗi không đón được một đao của Chu Vương. Năm đó khi bọn ta đều ở thời kỳ toàn thịnh, trong trận chiến kia hắn cũng bại bởi ta bảy tám đao, trọng thương ta lại càng không cần nhắc tới. Người nhiều thêm, đánh hai ba ngày đều được"
Thần Quang Minh cười nói.
Dường như hắn không hề để ý tới chuyện bản thân từng bại trận.
Dù sao Chu Vương là ai?
Một nhân vật quan trọng đã từng kết thúc một thời đại.
Lý Chủ và Tô Tôn cũng phải thấp hơn một bậc.
Tô Tôn là thuận theo thiên địa, Lý Chủ là dẫn dắt tu chân giới tiến về phía trước. Còn Chu Vương thì khác, hắn chỉ muốn tiêu diệt thần minh.
Gặp phải Chu Vương năm xưa là nỗi bất hạnh của bọn hắn.
"Trạng thái kia của Tử Thần Tai Ách cũng không thể nào so sánh với lúc các ngươi còn toàn thịnh ư?"
Nữ thần Hắc Dạ hỏi tiếp.
Nàng có Con Mắt Toàn Tri, nhưng không biết quá nhiều về chuyện cảnh giới.
"Đầu tiên Tử Thần Tai Ách có một nhược điểm trí mạng là hắn không có Con Mắt Toàn Trị, quyền hành có nhiều hơn nữa cũng không thể sử dụng cùng lúc, có ích gì chứ? Cho dù hắn có Bất Tử Lưu Hà cũng chẳng có tác dụng, quyền hành mà hắn chấp chưởng cần Con Mắt Toàn Tri. Đây chính là điểm khác biệt.
Thần Quang Minh giải thích.
Nữ thần Hắc Dạ im lặng.
Nàng quay đầu nhìn về phía bóng người kia.
Một lát sau lại quay người rời đi.
Quay lại đêm tối thuộc về nàng.
Hồ Khô Tịch.
Chu Tự vẫn bị trấn áp, lực lượng của hắn vẫn là Trận Linh ngũ phẩm.
Lúc này Lý Lạc Thư đi tới bên cạnh hắn.
"Đại ca không hổ danh là thần nhân Chu Tự chỉ cười không nói.
Bây giờ hắn đánh không lại bất cứ ai.
1125 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận