Hôm nay không có xíu mại, Chu Tự còn tưởng Nguyệt tỷ sẽ bắt người khác đi mua với lý do mình là trẻ con, không ngờ nàng ăn quẩy với sữa đậu nành rất vui vẻ và không hề nhắc đến xíu mại.
Hỏi nàng tại sao, Thu Thiển hỗ trợ trả lời, nói trước khi chưa nhìn thấy quẩy thì thích xíu mại nhất, nhìn thấy rồi thì thích quẩy nhất.
Chu Tự chỉ có thể cảm khái Nguyệt tỷ ba mươi tuổi thật hay thay đổi.
Ăn sáng xong, Chu Tự nhìn điện thoại, phát hiện Lý Lạc Thư đã xuống núi, gửi đến phần thưởng phá giải trận đồ cho hắn.
"Thái Cực trận đồ là gi?"
Chu Tự nghi hoặc trong lòng, nhưng không nghĩ nhiều, đợi lấy được rồi ném cho Nguyệt tỷ là được.
"Thế không xem mắt nữa hả?"
Trong lúc tò mò, Chu Tự muốn hỏi Lý Lạc Thư, nhưng không được trả lời lại. Khoảng tám giờ ba người cùng ra ngoài.
Chu Tự đi làm, Chu Ngưng Nguyệt và Thu Thiển đến Biên Giới Thành nghiên cứu thêm.
Buổi trưa.
"Lạnh quá"
Tô Thi từ ngoài cửa đi vào rùng mình một cái.
"Tu chân giả cũng sợ lạnh à?"
Chu Tự tò mò hỏi. "Thực ra cũng không phải là có sợ hay không, là có thể cảm nhận được cái lạnh.
Minh Nam Sở cũng từ bên ngoài đi vào.
Vừa nãy họ đi lấy phiếu ưu đãi, là Minh Nam Sở đạp xe chở Tô Thị đi.
"Lấy phiếu ưu đãi ở quán canh xương sườn cho ta, đồ ăn ở đó rất ngon.
Chu Tự nói.
"Ở chỗ Tô Thi Minh Nam Sở sờ cổ nói:
"Nhiều năm không đạp xe, đột nhiên phát hiện đạp xe thực sự khiến con người trẻ hơn, các ngươi đừng không tin, thời tiết này mà đạp xe đông cứng như trẻ con.
"Ta không cảm thấy đông cứng như vậy"
Tô Thi chia một ít phiếu ưu đãi cho Chu Tự nói.
"Lần sau ngươi chở Hàn Tô đi, ngươi sẽ cảm nhận được"
Minh Nam Sở nói xong liền đi vào phòng nghỉ ngơi. "Hay cứ để Hàn Tô chở ta đi?
Tô Thi cười hi hi nói, sau đó nhìn về phía Chu Tự:
"Đúng rồi, nhà ngươi có ba phòng ngủ một phòng khách phải không?"
"Đúng thế, làm sao"
Chu Tự cất phiếu ưu đãi hỏi.
"Chẳng phải sắp tết rồi à? Ta muốn qua đó ăn tết, sau đó cha mẹ ta nói cũng muốn đến, muốn hỏi có đủ chỗ ngủ không"
Tô Thi hỏi.
Trong nháy mắt Chu Tự rơi vào suy ngẫm..
"Ba phòng, cha mẹ một phòng, Nhị thúc nhị thẩm một phòng, một phòng còn lại là Nguyệt tỷ và Tô Thị ngủ hay là ta và Thu tỷ? Hay là ba người Nguyệt tỷ, Thu tỷ, Tô Thi ngủ?"
Nghĩ đến đây, Chu Tự cảm thấy Nhị thúc nhị thẩm hại người quá đáng. Mình không những không thể ở cùng phòng với Thu tỷ, mà có khả năng phải ngủ trên sofa.
Khi lấy lại tinh thần, Tô Thi đã nhảy chân sáo chạy về văn phòng bên cạnh.
Buổi chiều, Chu Tự đang đọc tiểu thuyết, trước đây hắn đều sao chép kim quan thần chú, hôm nay hơi đông người, hắn không sao chép tiếp nữa. Càng chuyên tâm, sao chép kim quang thần chú mới có hiệu quả.
Khi sắp tan làm, cuối cùng Lý Lạc Thư cũng nhắn tin trả lời.
"Không biết có cần xem mắt nữa không, nhưng đó là chuyện sau này. Bây giờ ta đã tìm được bán tiên tiền bối, có lẽ có thể biết được chỗ ở của vị tiền bối đó.
Lý Lạc Thư vui mừng nói.
"Bán tiên?"
Chu Tự rất bất ngờ:
"Vị bán tiên đó rất linh nghiệm à? Ta cũng muốn tìm người.
Người mà gặp phải hôm đầu tiên xem mắt, hắn muốn tìm được nàng để đối chất, tránh cho ngày nào Thu tỷ cũng nói nàng hiểu. Tuy Thu tỷ là chỉ nói đùa, nhưng vẫn phải để nàng hiểu rõ, đó chỉ là hiểu nhầm. Lần sau nhắc lại sẽ giận dỗi quay về.
"Rất linh nghiệm, đến lúc đó ta xin số liên lạc, đại ca có vấn đề gì có thể tự tìm hắn.
Lý Lạc Thư có lòng tốt nói.
Chu Tự cảm khái, Lý Lạc Thư đúng là lợi hại, người nào cũng quen biết.
Rất nhanh Lý Lạc Thư lại gửi tin nhắn đến: "Đợi ta bái sư học nghệ xong thì sẽ đến Thanh Thành, đến lúc đó nếu có đám kẻ xấu đến Thanh Thành, ta cũng có thể giúp đại ca.
Chu Tự không vui lắm, nhân vật truyền kỳ này đến, mình xử lý dã quái cũng không được sảng khoái. Thêm ba vị lão bản, đã cướp rất nhiều dã thú, lại thêm một Lý Lạc Thư, làm sao mình hành tẩu giang hồ được. "Đúng rồi, hôm nay ta xuống núi gặp phải một người tự xưng là thần thị, chắc hẳn là dư nghiệt thời đại Thần Minh, ta cảm thấy trên người hắn có khí tức chết chóc. Bây giờ xem ra, Chúa Tể Vực Sâu trở về thực sự có trò mèo, người thực sự muốn quay về, khả năng lớn là Thần của cái chết đó. Hắn muốn nắm ba quyền hạn giữ đêm tối, vực sâu, cái chết. Đại ca phải cẩn thận"
Lý Lạc Thư đột nhiên nhắc nhở nói.
Đọc một loạt tin nhắn, Chu Tự cực kỳ kinh ngạc, vội gõ tin nhắn:
"Thần thị? Đó là gi?"
"Đám kẻ xấu tép diu chắc hẳn là đám đi theo hầu Thần Minh, vẫn còn kém xa so với Thần Minh"
Lý Lạc Thư trả lời.
Hắn trò chuyện thêm với Lý Lạc Thư một lúc rồi mới kết thúc.
Chuyện Thái Cực Phong, Lý Lạc Thư cũng nói rồi, nói khi muốn đi phá trận, cần thông báo với vị sư huynh bên đó một tiếng. Chu Tự không để ý, họ cũng không thể nào qua đó, đến lúc đó bảo Lý Lạc Thư tự đi là được.
Lúc này Thu tỷ gọi điện tới.
Nhìn thấy tên Thu tỷ tên, cả người hắn phấn chấn tinh thần, cảm thấy mong đợi.
1135 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận