Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1130: Ánh Sáng Rực Rỡ

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:16:37
Đợi họ đi, Trần Giai Di có chút nghi hoặc. Vừa nãy họ có ý gì? Sau đó nàng lấy bùa hộ mệnh ra, nghi hoặc nói: "Tại sao Chu Tự lại tìm thứ này?"
"Ta đi tìm Nguyệt tỷ, chắc chắn nàng biết.
Tô Thi lập tức nói. Sau đó Chu Ngưng Nguyệt bị bế lên ghế. Trong tay nàng còn cầm đôi đũa, hình như đang ăn thì bị kéo đi.
"Ta còn đang ăn cùng một vài trưởng bối"
Chu Ngưng Nguyệt nói, thực ra là mấy người lão Lâm. Nghe nói nàng là con gái của lão Chu, người nào cũng kinh ngạc không thôi. Không bế được cháu nội, cha nàng còn có thể bế con gái.
"Nguyệt tỷ, vừa nãy Tiểu Kính tiên tử nói nơi này có thứ mà Chu Tự muốn Tô Thi lập tức nhìn về phía Trần Giai Di. Lúc này viên trân châu được đưa tới trước mặt Chu Ngưng Nguyệt, nhưng liếc qua một cái, Chu Ngưng Nguyệt liền tỏ vẻ mặt kinh ngạc:
"Ánh sáng rực rỡ? Sao cái này lại ở đây? Ta đã nói mà, phát động nhiều người đi tìm, sao mà không tìm thấy"
"Ánh sáng rực rỡ?"
Trần Giai Di nhìn viên trân châu tỏ vẻ khó hiểu. Tuy rằng rất chuẩn xác, nhưng cái tên thật bình thường.
"Chu Tự tìm thứ này làm gì?"
Trần Chí Thành hỏi.
"Cũng không phải chỉ tìm mỗi thứ này.
Chu Ngưng Nguyệt lấy điện thoại ra mở ảnh nói:
"Cho các ngươi xem.
Rất nhanh đám người Trần Giai Di nhìn thấy một bức ảnh, cũng là một viên trân châu, bên trong có ngọn lửa.
"Đây là 'lửa cực nóng"
Chu Ngưng Nguyệt lướt tiếp.
"Đây là gió cuồng bạo"
"Tiếp theo là đen trầm trọng"
"Đất rắn chắc"
"Nước trong suốt.
"Còn có 'con mắt biết tuốt"
Chu Ngưng Nguyệt thấy họ nhìn rõ xong, nàng cất điện thoai nói:
"Tổng cộng có tám viên, chúng ta tập hợp đầy đủ sáu viên, hai viên còn lại, 'bàn tay toàn năng và ánh sáng rực rỡ, không ngờ một viên lại ở trong tay các ngươi. Thứ này của ai?"
"Tín vật đính ước của bà nội ta, hình như là vật gia truyền của ông nội.
Trần Giai Di lại giải thích lần nữa "Ấy."
Chu Ngưng Nguyệt suy tư một lát nói:
"Vậy rất rắc rối, không biết làm thế nào bà nội ngươi mới có thể bán nó cho chúng ta?"
"Không biết"
Trần Giai Di lắc đầu.
"Vậy thôi, để Chu Tự tự nghĩ cách, chúng ta ăn trước đã"
Chu Ngưng Nguyệt trực tiếp chọn bỏ qua. Liên quan đến người, lại là người quen, chỉ có thể để Chu Tự tự giải quyết.
"Ở đây đủ người ngồi chưa?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Nghe nói đại ca Chu Tự có thể đến ngồi đây, tính ra thì chắc là đủ"
Minh Nam Sở nói. Công ty họ có bảy người, lại thêm vợ chồng Trần Chí Thành là chín ngời, thêm đại ca Chu Tự là mười người. Nhưng hai người đi làm phù dâu, trống hai chỗ, cho nên thế là đủ. Cùng lắm thì chốc nữa thêm một cái ghế, cũng không ảnh hưởng gì.
Trần Giai Di và Trần Chí Thành quay sang nhìn nhau, họ biết, sau đây Chu Tự có thể sẽ đến xin viên trân châu này. Điều này khiến họ cũng cảm thấy bất ngờ. không ngờ còn có thứ mà Chu Tự cần. Nhưng thứ này lại là một bộ, họ thực sự không ngờ đến. Xem hình ảnh, đúng là cùng một loại. Nhưng đối phương không nhắc đến nhiều, họ cũng không hỏi thêm. Đợi Chu Tự tìm họ rồi tính.
Hôm nay phải mang một ít đồ về, có lẽ mẹ chồng còn đang đợi. Nói đây là đồ ngon nhất mà cả đời nàng được ăn, còn hỏi khách sạn nào có thể làm đồ ngon thế này. Nói là khách sạn Thanh Thành, nàng còn không tin. Chu Ngưng Nguyệt nghe thấy đại ca Chu Tự sẽ đến, cảm thấy nên mau chóng rời đi thì hơn, nhưng bây giờ có thể ăn trước đã. Nàng nhìn mặt bàn nói:
"Không có hoa quả và đồ uống à? Ta nhớ đồ uống của Thực Vi Thiên Thành vô cùng ngon.
"Có hai chai"
Trần Chí Thành lập tức lấy đồ uống bên cạnh ra nói. Chu Ngưng Nguyệt ừ dài một tiếng, sau đó nói:
"Bạch Hổ"
Trong nháy mắt, Bạch Hổ xuất hiện phía sau Chu Ngưng Nguyệt:
"Đại tiểu thư, ngươi gọi ta à?"
"Đồ uống có thể mỗi người một chai không? Họ không thích uống thì có thể cho ta, ta uống giúp họ.
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Ta đi sắp xếp"
Bạch Hổ gật đầu.
"Bàn này trước.
Chu Ngưng Nguyệt lập tức nói.
"Được"
Bạch Hổ gật đầu. Sau đó Bạch Hổ đưa một đống đồ uống lên, mỗi người một chai Trần Chí Thành:
"..."
Hắn không để ý đồ uống, hắn đang để ý đến câu đại tiểu thư... Quả nhiên Chu Tự là con nhà giàu. Nhưng hai người họ có thể mang một chai về nhà.
Lúc này đồ ăn đã bắt đầu được bưng lên, chỉ là một lúc đã ăn hết. Chu Ngưng Nguyệt lại gọi Bạch Hổ.
"Đại tiểu thư có gì dặn dò?"
"Có thể lên thêm một mâm không?"
"Không vấn đề"
Mọi người:
Trần Giai Di gắp đồ ăn vào bát, nhưng không ăn. Nàng định để đó mang về. Lúc này Bạch Hổ lại xuất hiện, nàng hỏi với giọng không thể nghe thấy:
"Muốn mang về à?"
Lập tức Trần Giai Di đỏ mặt, ngượng ngùng.
"Có mấy người?"
Bạch Hổ quan tâm hỏi.
"Một...một người.
Trần Giai Di nhỏ giọng trả lời.
Sau đó một chiếc hộp được đặt trước mặt nàng, bên trong đã có đồ ăn, Bạch Hổ nhẹ giọng nói:
"Có thể ăn hết đồ ăn trên bàn, mỗi một món ta đều giúp cho vào hộp"
Trần Giai Di chấn hãi. Sau đó Bạch Hổ mỉm cười:
"Mỗi vị khách đều như vậy, tuy chỗ chúng tôi bình thường, nhưng phục vụ của chúng tôi tuyệt đối không bình thường"
Trần Giai Di không nói lên lời, chỉ có thể cảm kích nói:
"Cám ơn"
Lúc này bàn của đám người Tai Họa đang uống rượu.
"Nào, mọi người cùng cạn một ly nào.
Tai Họa cười nói với mọi người:
"Mọi người cứ gọi ta là Tai Họa là được, đúng rồi, vị này có chút lạ mặt"
Nói xong hắn nhìn sang người đàn ông đối diện, trong đôi mắt sâu có vẻ bể dâu thăng trầm.
1073 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận