Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 778: Quy Tức Thần Công

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
Vừa nãy xảy ra quá nhanh, ban đầu mọi người còn đang kinh ngạc, ngay sau đó người đã biến mất. Quả nhiên không thể tùy tiện động vào không gian.
"Ta gọi một cuộc đã.
Chu Ngưng Nguyệt lấy điện thoại ra bình tĩnh nói.
Thu Thiển đứng bên cạnh Chu Ngưng Nguyệt, muốn nghe xem người phía bên kia nói thế nào.
Gọi điện? Điều này khiên Vân Tiểu tiên tử rất bất ngờ. Muốn tìm được cũng không dễ dàng, chẳng lẽ quen biết bán tiên? Trình Tỷ cũng không nói gì thêm, gọi điện thực sự là lựa chọn tốt nhất.
"Mẹ, là ta"
Chu Ngưng Nguyệt tủi thân nói vào điện thoại.
"Tiểu Nguyệt? Ngươi làm sao thế? Ai ức hiếp ngươi?"
Liễu Nam Tư ở đối diện nghi hoặc hỏi, hình như đang băm thịt.
"Mẹ, con trai ngươi rời vào khe nứt không gian, không biết đi đâu rồi.
Chu Ngưng Nguyệt nói thật.
"Ha?"
Phía đối diện có chút kinh ngạc nói:
"Hắn vào đó bằng cách nào?"
Chu Ngưng Nguyệt nói qua lại quá trình, bày dáng vẻ trẻ con làm sai chuyện.
"Ừm, không gian đúng là nguy hiểm, lần sau ngươi đừng động vào bừa bãi"
Liễu Nam Tư giáo dục một lúc, sau đó nói tiếp:
"Nhưng chắc không sao đâu, cha ngươi còn đang uống rượu với nhị thúc, cho thấy không có vấn đề gì hết.
Ngươi đợi nhé, mẹ lấy cho ngươi một quả táo, ăn xong ngươi lại học thuật pháp không gian đó, có lẽ có thể có chỉ dẫn đường đi. Bảo tên nhóc đó tự chém lối ra. Đi đi, Tiểu Nguyệt đã tám tuổi rồi, phải học cách độc lập rồi. Hơn nữa tên nhóc thối đó đã lấy Thu Thiển, có lực tương tác nhất định với không gian, muốn xảy ra chuyện cũng không dễ"
Lại nói một hồi, Chu Ngưng Nguyệt mới tắt máy. Sau đó không gian phía trước nàng đột nhiên mở ra, một quả táo chậm rãi rơi xuống.
Những người khác không hiểu gì, kể cả Trình tỷ cũng không hiểu lắm. Mấy người đó không đến vớt người về à?
Đón lấy quả táo, Chu Ngưng Nguyệt nghiêm túc nói:
"Các ngươi cứ đánh trước đi, chốc nữa chúng ta cứu người sau"
Nói xong, nàng dẫn người về trụ cột của mình, sau đó vừa ăn táo vừa đọc thuật pháp không gian. Nàng phải đọc hiểu cuốn sách này trước chiều tối, sau đó hướng dẫn đệ đệ thối quay về.
Thu Thiển cũng ở bên cạnh đọc, hình như nàng cũng có thể đọc hiểu, hoặc bản thân nàng vốn đã có thiên phú về mặt không gian.
Nguyệt tỷ vừa về đến trụ cột, liền kể lại nội dụng cuộc trò chuyện vừa nãy, cho nên Thu Thiển mới yên tâm không ít. Nhưng không hiểu Chu Tự đã cưới mình, sao lại tương tác với không gian?
Hơn nữa rõ ràng còn chưa gả đi, không phải là vì...có quan hệ vợ chồng chứ?
"Trình trưởng lão?"
Vân Tiêu tiên tử có chút khó hiểu.
"Ừm, nếu gọi điện họ nói không sao, thì chắc hẳn không sao đâu"
Trình Tỷ nói. "Trình trưởng lão tin tưởng vậy à? Với thực lực của sư phụ cũng không thể tìm ra ngay lập tức"
Dao Di thiên nữ cảm thấy khó hiểu.
"Ừm, chắc chắn không sao"
Trình Tỷ gật đầu, không thể không cảm khái nói:
"Cha mẹ của hắn, nhị thúc của hắn, sư phụ của hắn, người nào cũng có thể đưa hắn ra. Không hành động có nghĩa là không cần thiết.
Vân Tiêu tiên tử sửng sốt tại chỗ, chắc Trình trưởng lão nói đùa chứ? Trên đời sao lại có loại người như vậy? Toàn bộ họ hàng thân tích đều có bản lĩnh? Hơn nữa nàng cảm thấy Trình trưởng lão xem nhẹ bản thân quá, phải biết rằng nàng là nhóm người đứng đầu giới tu chân.
Vân Tiêu tiên tử không phục nhìn chằm chằm Trình trưởng lão.
Trình Tỷ:
"..."
Nàng rất hiếu kỳ, rốt cuộc là mình già rồi, hay là Vân Tiêu vẫn chưa trưởng thành. Chuyện của Hoàng Kim Môn khiến người ta thấy rất kỳ lạ, có người lo lắng buồn rầu, có người vui sướng trên nỗi khổ của người khác. Nhưng không ảnh hưởng đến cuộc đọ sức tiếp theo. Tựa như mọi việc chỉ là khúc nhạc đệm.
Lúc này Chu Tự cảm thấy xung quanh có gió thổi, gió lướt trên người rất đau. Trong hư không dường như có thứ gì muốn ép hắn, nhưng bị công lực ngàn năm nghiền vụn. Ở bên ngoài cơ thể thì công lực ngàn năm không có cách gì, bên trong cơ thể thì công lực ngàn năm đấm mạnh tấn công.
Nhưng ở vùng hư không này hình như cũng không khí chịu lắm. Chu Tự hít một hơi, sau đó phát hiện không hít được thứ gì, giống như bị nghẹt mũi. Nhưng không chú ý lại cảm thấy có thể hít thở, nói chuyện cũng không vấn đề. Cũng có thể truyền ra âm thanh, chỉ cần mang một chút linh khí.
"Thì ra ta đã luyện thành công Quy Tức Thần Công lúc nào không hay?
Chu Tự không thể không cảm khái.
Hắn đứng ngay ngắn nghiêm chỉnh, dẫm vào hư không, hắn dùng thuật pháp phá không, sau đó quả nhiên đã có dấu hiệu dịch chuyển.
Ồ! Thật thú vị.
Sau đó hắn bắt đầu càn quét phá hư không. Còn về vượt qua đến đâu thì hắn cũng không biết, không có Nguyệt tỷ xác định vị trí, hắn cũng không biết chỗ nào mới có thể chém mở được, chỉ có thể đi dạo xung quanh.
Nơi này cũng không tối tăm hoàn toàn, hình như có ánh sao. Chỉ một lúc sau, hắn cảm thấy có dòng hỗn loạn hư vô giống như dòng nước màu đen, khó có thể nhìn thấy nhưng có thể phát giác được.
Vì để an toàn, Chu Tự tránh xa khỏi trung tâm dòng hỗn loạn, đi lại quanh nó. Lại chỉ một lúc nữa, hắn đột nhiên nhìn thấy một luồng sáng, trong luồng sáng có một số hình ảnh. Sau khi lại gần, hắn phát hện phía trước có một hình ảnh cực lớn.
Hình như bên trong có một không gian, là một tòa thành khổng lồ, ở giữa thành có một toàn tượng đá lớn. Là một chàng trai. Bên ngoài thành có sương mù u ám, hình như có quái vật gì đó.
1153 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận