Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 742: Bị Lừa Rồi

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
Đương nhiên là Tô Trần đồng ý, mấy chuyện nhỏ nhặt này hắn không thể nào không đồng ý được.
"Được rồi, ăn cơm thôi"
Liễu Nam Tư hô lên.
Tất cả là tám người, nhưng vẫn ngồi đủ trong một bàn.
Chu Tự ngồi trong góc, Thu Thiển thì ngồi bên cạnh hắn.
Ngày thường Chu Tự ăn cơm rất hay nói, nhưng hôm nay lại im re không lên tiếng. Không phải là hắn không muốn nói chuyện, mà là vừa nói ra đã có người nhắc tới chuyện kia.
Đây cũng là lý do vì sao khi còn bé Chu Tự học võ lại muốn giấu cha mẹ.
Hắn đã nếm thử mùi vị đau đớn đó rồi.
Ai mà ngờ, bây giờ tu chân vẫn không thể tránh khỏi.
Mấy người này không nói lý lẽ, lại còn lén lút quan sát. Hơn nữa mình còn không phát giác được.
Khi đó mình buông lỏng cảnh giác, cũng trách lực lượng của mặt trăng đỏ quá khổng lồ, khiến mình tự tin thái quá.
"Hôm nay có phải tay nghề của đầu bếp Ma Đạo có chút thụt lùi rồi không? Sao ta cảm thấy hơi nhạt nhẽo?"
Đột nhiên Tô Trần hỏi.
"Tiểu Nguyệt và Tiểu Thi không thích ăn mặn Liễu Nam Tư giải thích một câu.
Chu Tự rất muốn nói hắn không thích ăn thanh đạm như thế này.
Nhưng hắn không mở miệng, thật ra hắn còn muốn nói Nguyệt tỷ và tam lão bản hoàn toàn không biết mặn nhạt là gì đâu.
Hai người các nàng, một người chỉ biết ăn, một người thì ngoài ăn ra không biết gì khác.
Trong tiếng hoan hô cười nói của mọi người, cuối cùng Chu Tự cũng vượt qua khoảng thời gian ăn tối.
Ngày mai sẽ là cơm tất niên, hi vọng những người này quên chuyện trên ti vi.
"Đúng rồi, có phải Tiểu Nguyệt sắp tấn thăng rồi không?"
Liễu Bắc Uyển hỏi.
"Vâng"
Chu Ngưng Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu.
"Hai ngày nữa tới Từ gia đọ sức với người khác một phe, quay về là có thể tấn thăng"
"Muốn đi đâu tấn thăng?"
Tô Trần hỏi.
Tấn thăng Trận Linh ngũ phẩm không phải là chuyện nhỏ, vẫn nên tìm một nơi an toàn thì hơn.
"Tấn thăng Trận Linh ngũ phẩm chẳng phải chỉ cần một lát thôi sao? Sao còn phải tìm chỗ?"
Đột nhiên Chu Tự cất tiếng hỏi.
Những người khác đều đổ dồn ánh mắt về phía Chu Tự.
Một lát sau họ khôi phục bình thường tiếp tục thảo luận chỗ tấn thăng cho Chu Ngưng Nguyệt.
Cuối cùng dưới sự yêu cầu kịch liệt của Chu Nhiên thì quyết định Chu Ngưng Nguyệt sẽ về thị trấn Thanh Bắc với họ để tấn thăng.
Ăn tết xong họ phải về đó mở cửa tiệm, Chu Ngưng Nguyệt tới đó tấn thăng thì bọn họ cũng trông nom được.
Lúc này Chu Nhiên và Tô Trần cuối cùng cũng lấy rượu ra uống.
Chu Tự không động vào rượu trắng, uống rượu trắng rất dễ say. Bây giờ thậm chí hắn còn không có phòng riêng, uống say rất nguy hiểm.
Lúc này Tô Thi rót nước lọc cho hắn và Thu Thiển, Chu Tự ăn đậu phộng nãy giờ, đúng là có chút khát nước.
Nhưng vừa cầm ly lên nhấp một ngụm thì Chu Tự đã nhíu mày lại.
Hắn nhìn về phía Tô Thi đang có chút hoang mang phía đối diện rồi nói:
"Ngươi rót cho bọn ta cái gì thế?"
"Sprite chứ gì nữa"
Tô Thị trả lời.
"Trong nhà làm gì có sprite? Không phải chỉ có pepsi thôi sao? Sao mặt ngươi lại đỏ như thế chứ?"
Chu Tự thốt lên với vẻ kinh ngạc.
"Ta cũng cảm thấy mặt đỏ bừng bừng, ta chỉ uống một chút sprite thôi mà?"
Tô Thi nói rồi đưa tay ôm mặt, nàng lấy bình rượu trắng ra.
Chu Tự hoang mang:
|| 11 Sau đó hắn định ngăn cản Thu Thiền uống rượu, nhưng vừa quay đầu lại thì thấy ly của Thu tỷ đã cạn sạch rồi.
Mà Thu Thiển hoàn toàn không có việc gì.
"Tô Thị nói là sprite còn gì"
Thu Thiển trả lời.
Chu Tự thấy Thu Thiển không hề có chút dấu hiệu say rượu gì thì cầm ly của nàng lên rồi ngửi. Không sai, đúng là rượu.
Vì thế Chu Tự ngồi gần Thu Thiển thêm một chút, hắn sợ nàng té xỉu.
Có lẽ bây giờ men rượu còn chưa xộc lên đầu.
Nhưng đã một tiếng trôi qua, Thu Thiển vẫn còn tỉnh táo như cũ.
Thậm chí nàng còn uống cạn ly 'sprite' trước mặt Chu Tự.
Chu Tự thấy vậy thì giật mình.
Lúc này, Chu Nhiên cầm bình rượu nhẹ tênh lên rồi hỏi:
"Tiểu chất nữ, rượu của ta đâu rồi?"
Chu Tự quay đầu nhìn về phía Thu tỷ.
Thu Thiển cũng rất kinh ngạc, sau đó làm vẻ mặt vô tội.
"Thu tỷ, vừa rồi ngươi đã uống rượu đó"
"Ha?"
"Ngươi không say à?"
Thu Thiển nghe vậy thì cúi đầu, mặt nàng đỏ bừng lên, đây không phải do say rượu mà là xấu hổ.
Chu Tự:
"..."
Hóa ra hôm đó chỉ có mỗi mình uống say.
Sáng sớm ngày hôm sau, Chu Tự đang tu luyện thì bên ngoài có tiếng pháo nổ vang lên.
Hôm nay chính là ba mươi tết, có tiếng pháo nổ là điều không thể tránh được.
Có khi tối nay còn có bắn pháo hoa.
Có thể lên sân thượng bắn pháo hoa, nhưng không biết có bị bắt hay không.
Nếu không được thì đi ra quảng trường của cư xá. Ở chỗ này của họ có một quảng trường rộng lớn, những người khác muốn bắn pháo hoa cũng đi ra đây.
Nghe nói là lúc xây dựng thì có người đã đề ra ý kiến này. Sau đó mọi người thêm vào chút tiền, để riêng ra một khoảng trống lớn.
Khi đó nơi này khá xa trung tâm, giá đất cũng rẻ.
"Chào buổi sáng, bây giờ là ngày cuối cùng của âm lịch năm nay. Sáu giờ ba mươi phút, thời tiết trong xanh.
Đồng thời hôm nay cũng là ngày cuối cùng tiểu trợ thủ Thu Thiển chuyên phụ trách báo giờ cho Chu Tự trong năm nay. Sang năm Thu Thiển tiếp tục báo giờ cho ngươi"
Giọng nói mang theo tiếng cười của Thu Thiển vang lên bên cạnh Chu Tự.
1155 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận