Suy nghĩ một lúc, hắn lập tức hỏi:
"Đại sư, chỗ ngươi bói toán thế nào? Có thể bói gi? Ta muốn tìm một người, nhưng ta không biết nàng ta ai, ngươi có thể tìm được không?"
"Tìm thì tìm được, nhưng ngươi phải đến đây một chuyến, mà ta thu phí rất đắt, tốt nhất ngươi phải mang đủ tiền. Không được đưa thêm người nào khác.
Bán tiên trả lời.
Chu Tự gật đầu, tỏ vẻ hiểu quy tắc. Sau đó phát hiện đối phương không nhìn thấy, lại gửi một biểu tượng gật đầu, kèm theo bốn chữ "ta hiểu quy tắc"
Sau khi hỏi đối phương ở đâu, hắn không nói chuyện với đối phương nữa. Dù sao bán tiên cũng nói vị trí thay đổi theo từng ngày, bây giờ nói ở đâu cũng không có ý nghĩa. Chu Tự cảm thấy đối phương nói có lý, đợi lúc nào có thời gian, lại hỏi đối phương ở chỗ nào. Sau đó qua đó bói toán.
Lúc sau, hắn hỏi Lý Lạc Thư, muốn biết hắn đã tìm được người muốn tìm chưa.
"Ừm, đã biết vị trí của hắn rồi, hình như cách Thanh Thành không xa lắm, đợi ta học nghệ quay về thì sẽ tiếp tục đi làm. Đúng rồi, ta có bạn gái rồi.
Câu trả lời của Lý Lạc Thư khiến Chu Tự rất kinh ngạc.
Thậm chí còn phải dụi mắt, nghi ngờ có phải mình nhìn nhầm không.
Sau khi xác nhận mấy lượt, hắn phát hiện mình không nhìn nhầm, Lý Lạc Thư đúng là nói hắn đã có bạn gái. "Ngươi có bạn gái thế nào? Xem mắt hay trên đường vừa hay làm anh hùng cứu mỹ nhân?"
Chu Tự lập tức hỏi.
Trong lòng hắn tràn đầy thắc mắc, vội muốn biết đối phương làm được bằng cách nào. Đại ca đúng là đại ca, quá mạnh. Hắn cũng không làm được đến có bạn gái nhanh như vậy.
Nhưng hắn trưởng thành ở thời hiện đại, biết rất cô gái thực ra không đáng tin, hắn cảm thấy chuyện của Lý Lạc Thư không bình thường lắm, ít nhiều cũng phải giúp đỡ tham mưu. Rất nhanh hắn nhận được câu trả lời của Lý Lạc Thư, hắn nói:
"Tốn hơn một nửa lớn số tiết kiệm, vẫn chưa đến"
Chu Tự thộn mặt.
Vẫn chưa đến?
Hàng vẫn chưa đến?
Quỳ, Chu Tự đúng là muốn quỳ trước Lý Lạc Thư.
"Đại ca, không hổ là đại ca của ta, đã làm chuyện mà ta tò mò nhưng không dám làm.
Chu Tự gửi tin nhắn đi, tràn đầy cảm khái.
Sau đó hắn lại tò mò hỏi giá cả, chuyện này khiến rất có hứng thú trò chuyện. Trước nay hắn chưa từng thấy thứ đó. Cho nên có lúc sẽ tò mò mua về xem nó thế nào. Nhưng mua về thì dễ, tiêu hủy thực sự quá khó. Cho nên vẫn không có cái gan đó. Hắn cũng không muốn bị người nhà biết, việc này còn đáng sợ hơn mắc bệnh trẻ trâu, sẽ xấu hổ chết mất.
"Rất đắt, nhưng ta đã mặc cả, ta gửi hình ảnh cho ngươi"
Thấy Lý Lạc Thư trả lời, hình ảnh cũng xuất hiện theo.
Ấn mở ra, vừa nhìn ra là nhật ký cuộc trò chuyện với nhà buôn.
Lý Lạc Thư: có thể rẻ hơn chút không?
Nhà buôn: giá gốc 12888, giảm số lẻ cho ngươi, là 12800.
Lý Lạc Thư: Vẫn đắt.
Nhà buôn: Thế ngươi muốn bao nhiêu?
Lý Lạc Thư: 4888.
Nhà buôn: Được, ngươi chụp đi, ta xem người không biết xấu hổ như vậy sống ở đâu.
Xem xong nhật ký trò chuyện, Chu Tự cảm thấy Lý Lạc Thư cũng là một tay mặc cả cừ khôi, cái giá như thế cũng dám chém, hắn cũng ngại mặc cả.
Lúc này, Lý Lạc Thư lại gửi tin nhắn đến:
"Đại ca, bây giờ ta không ở Thanh Thành, ta có thể gửi bạn gái ở chỗ ngươi không?"
"Không thể"
Chu Tự sợ giật mình, trực tiếp từ chối, tiện miệng nói mấy câu dọa nạt:
"Nếu người dám gửi bạn gái ngươi đến chỗ ta, ta sẽ không nhận đại ca như ngươi nữa, từ nay chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt. Ta còn đẩy bạn gái ngươi vào hố lửa, cho các ngươi âm dương cách biệt Lý Lạc Thư:
"..."
"Đúng rồi, có thể gửi ảnh của bạn gái ngươi cho ta xem không?"
Chu Tự tò mò hỏi.
Lý Lạc Thư:
"..."
Chu Tự đã nghe tên bạn gái của Lý Lạc Thư đã lâu nhưng chưa thấy bao giờ, nhất là lúc còn đi học thường xuyên nghe bạn nhắc tới.
Dù hắn luôn đặt mục tiêu cho mình là hiệp giả nhưng hắn cũng là người bình thường, tò mò là điều không thể tránh.
Chỉ là vừa nói ra thì đã bị đối phương từ chối thẳng thừng, có chút đáng tiếc.
Nhưng hắn vẫn đề nghị là có rảnh sẽ sang chỗ Lý Lạc Thư ở xem thế nào. Lần này Lý Lạc Thư không từ chối nhưng hắn để Chu Tự tìm việc làm giúp mình. Chuyện công việc thì Chu Tự vẫn nhớ, gần đây hắn có để ý tới Cẩm Tú Hoa Viên, dường như bên kia vẫn đang tuyển bảo vệ.
Đợi Lý Lạc Thư học nghệ trở về thì tiền lương có thể tăng thêm một chút.
Cũng không phải là học võ mạ vàng sẽ có lương cao hơn, mà là sắp cuối năm rồi, cũng không tìm được người.
Có thể mạnh dạn ra giá, cùng lắm thì đối phương từ chối, cũng chẳng có gì to tát.
Sau đó Chu Tự lại nói tới một số việc ở Biên Giới Thành, cũng nói về chuyện muốn đi Hỏa Nguyệt Cốc.
Chỉ là Thất Thiên khiến Lý Lạc Thư kinh ngạc:
"Thất Thiên đi từ Đạo Tông Thiên Vân ra ngoài không ngờ rằng lại tới chỗ đại ca, đại ca thật sự là thần nhân. Nghe nói một số tiền bối của Đạo Tông Thiên Vân bắt tay nhau cũng không tóm được Thất Thiên, đại ca muốn bắt là bắt.
"Không phải, là sư phụ của ta bắt giúp ta đó"
Chu Tự nói một cách khiêm tốn.
"Vậy sư phụ của ngươi thật sự là thần nhân"
Lý Lạc Thư lại tiếp tục khen ngợi.
1115 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận