Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 702: Nhị Thẩm

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
"Không có quần áo mới, nếu không ngươi mua cho ta hai bộ ít vải đi?"
Thu Thiển nói tiếp.
"Muốn, muốn kiểu gì?"
Chu Tự có vẻ lúng túng nói.
Nghe vậy Thu Thiển cười ra tiếng, sau đó nói:
"Lừa ngươi thôi, ta còn rất nhiều quần áo"
Chu Tự:
"..."
Lúc này, Thu Thiển đến bên người Chu Tự ngồi xuống nhỏ giọng nói:
"Hôm nay cha mẹ Tô Thi muốn đến, nhỡ như sáng sớm đã đến rồi liệu họ có cảm thấy ngươi có đam mê đặc biệt hay không?"
Chu Tự đang im lặng, đột nhiên sửng sốt một chút, mấy người Nhị thúc muốn đến?
Còn chưa đến Tết mà?
"Họ ở đâu?"
Hắn hỏi.
"Không biết."
Thu Thiển nhún vai, sau đó tới gần bên tai Chu Tự nói tiếp:
"Ngươi muốn nhìn gì ta đều mặc được. Ngươi cho mặc ta sẽ mặc, không cho ta sẽ không mặc Nói xong Thu Thiển đứng lên, đi ăn sáng.
Chu Tự cảm thấy giao tình giữa mình và Thu tỷ không hề nhạt nhoà, có phải nên lớn mật một chút? Được, cái này sau này hãy nói.
Trước hết xem Nhị thúc họ ở đâu, đi mời ma chủng đại bảo kiếm.
Thư viện, Chu Tự cảm thấy Nhị thúc đến Thanh Thành khả năng cao là tới đây, vì Tam lão bản làm ở đây.
Cha mẹ đến thăm chỗ làm của con cái, không thể bình thường hơn được nữa.
Suy nghĩ kỹ một chút, hắn phát hiện cha mẹ chưa từng hỏi đến công việc của hắn.
Thôi bỏ đi, nhưng mà hỏi cũng tốt.
Quan sát Tam lão bản, hắn phát hiện Tam lão bản hôm nay vẫn đang làm cho có.
Nàng không biết phụ huynh có thể tới sao?
"Nhớ mang máng lúc ta vừa tới, Tam lão bản vẫn còn tương đối chăm chỉ, hiện tại mỗi ngày đều lười nhác. Chu Tự lắc đầu thở dài.
Giữa trưa.
"Chu Tự ngươi muốn ăn gì?"
Tô Thi hỏi.
Hôm nay nàng mời cơm trưa.
"Một phần bò bít tết, chín tám phần Chu Tự không khách khí chút nào nói:
"Lại thêm xuất cơm chiên Dương Châu"
Nghe vậy, Tô Thi hung dữ nhìn chằm chằm Chu Tự, sau đó nói:
"Cơm hộp cải bắp thịt kho Chu Tự:
"..."
Tạm ngưng, hắn bổ sung câu:
"Thêm cái hamburger"
Không lâu sau, Nhị lão bản an vị bên cạnh Chu Tự cùng trực ban.
Chờ chút nữa cùng ăn cơm trưa.
Tô Thị đi mua rồi.
"Đại lão bản đâu?"
Chu Tự tò mò hỏi.
"Cùng Tô Thị đi mua cơm trưa"
Minh Nam Sở nhìn chằm chằm điện thoại nói.
"Vậy buổi chiều ta đưa các ngươi đồ tết.
Chu Tự tùy ý nói.
Dù sao đều là thứ không đáng tiền.
"Lì xì ta đã chuẩn bị xong"
Minh Nam Sở nghiêm túc nói.
Chu Tự:
Nhị lão bản làm thật à, hắn thiếu tiền vậy sao?
"Chơi điện thoại trong giờ làm có phải không tốt lắm hay không?"
Thanh âm đột nhiên vang lên tại quầy hàng.
Minh Nam Sở khẽ giật mình, sau đó ngẩng đầu nhìn, phát hiện là một người phụ nữ xinh đẹp, nhìn rất trẻ trung, khí chất có chút tương tự Tô Thị.
Lúc đầu hắn còn tưởng là thấy Tô Thị.
Vừa nghĩ tới đối phương là Tô Thị, hắn liền không hề kính sợ.
Nhưng mà vẫn phải khách khí, hắn cầm điện thoại di động lên xấu hổ cười nói:
"Cũng là một bộ phận công việc"
Nhưng mà làm hắn không nghĩ tới là, Chu Tự một bên đột nhiên đứng lên, sau đó cực kỳ lễ phép mở miệng:
"Nhị thẩm, sao ngươi lại tới đây?"
Nhị thẩm? Minh Nam Sở sững sờ.
Nhị thẩm của Thánh Tử Ma Đạo?
Vợ của đệ đệ cự phách Ma Đạo? Giống Tô Thi. Mẹ của Tô Thị?
Đây là tiền bối.
Nghĩ đến đây, Minh Nam Sở cũng đứng lên.
Không dám ngồi.
"Gọi dì nhỏ là được.
Liễu Bắc Uyển vừa cười vừa nói.
"Được rồi, Nhị thẩm Chu Tự gật đầu.
Liễu Bắc Uyển cau mày nói:
"Khó trách cha mẹ ngươi lại thương yêu Tiểu Nguyệt hơn"
Chu Tự:
Hắn nhìn chung quanh một lần rồi nói:
"Nhị thúc tới chưa?"
"Đang tìm sách, vị này là Minh Nam Sở?"
Liễu Bắc Uyển nhìn về phía người bên cạnh Chu Tự.
"Là ta, xin ra mắt tiền bối"
Minh Nam Sở lễ phép nói.
Về phần đối phương nhận ra mình, không có gì lạ, Tô Thị có nhắc đến là biết ngay.
"Con gái ta làm phiền các ngươi nhiều rồi"
Liễu Bắc Uyển mỉm cười nói xin lỗi.
Vâng, thêm không ít phiền phức, Chu Tự trong lòng nghĩ.
Nhưng mà thật không dám nói ra miệng.
Minh Nam Sở lại không dám nói loại lời này, chỉ là khách khí nói:
"Không có, giúp chúng ta không ít việc"
Nhị lão bản lương tâm ngươi không đau sao? Chu Tự liếc qua Minh Nam Sở trong lòng suy nghĩ.
Minh Nam Sở nhìn lại hắn một cái, phảng phất nói, ngươi có năng lực ngươi nói.
Chu Tự không còn lời nào để nói.
"Các ngươi đang cùng ai nói chuyện phiếm?"
Trình tỷ cầm cái chổi đi tới. Nghe vậy, Liễu Bắc Uyển nhìn đi qua, trong nháy mắt nhìn thấy đối phương, nàng lộ ra khuôn mặt tươi cười:
"Trình tiểu nha đầu? Đã lâu không gặp"
Loảng xoảng!
Đồ trong tay Trình tỷ rớt xuống đất, nàng nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mắt, có chút kích động.
Chỉ là một lát sau lại khôi phục bình thường, cười nói:
"Sau khi người rời tông môn chúng ta đã không còn gặp mặt, khi đó ta vẫn là con nít, nếu không phải người không thay đổi chút nào, ta lo rằng mình sẽ không nhận ra"
Liễu Bắc Uyển đến bên người Trình tỷ, giơ tay đo thân cao của nàng nói:
"Ngươi ngược lại thay đổi không ít, đã nhiều năm như vậy, đều đã lớn rồi, ta còn nghĩ rằng mới cách đây không lâu. May mà ta nhớ kỹ khí tức của ngươi"
"Tô Thi là con gái của người sao?"
Trình tỷ hỏi.
"Đúng vậy, nàng có phải vừa thông minh vừa đáng yêu hay không?"
Liễu Bắc Uyển nói đến con gái liền cưng chiều ra mặt.
Chu Tự ở một bên đều nghe không nổi nữa, Tô Thi đáng yêu sao? Xem như thế đi.
Nhưng nói thông minh là vô căn cứ.
Cả ngày đi làm toàn là làm đối phó.
1068 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận