"Ta đẹp, làm sao?"
Tô Thi không phục nói.
Đám người Minh Nam Sở cũng không nói gì, rõ ràng là tỷ muội, khác biệt giữa hai người quá lớn. Chỉ một lúc sau, Chu Ngưng Nguyệt dừng tính toán:
"Thu Thiển, mấy giờ rồi?"
"Một giờ bốn mươi sáu phút chiều.
Thu Thiển cũng không thèm xem đồng hồ, liền trả lời.
Mọi người quay sang nhau, có cảm giác thời gian thế ư? Họ xem điện thoại theo bản năng, đúng thế thật.
"Vậy thì từ một giờ ba mươi sáu phút đến bốn giờ năm mươi hai phút.
Chu Ngưng Nguyệt quay đầu nhìn về phía Thu Thiển nói:
"Trong khoảng thời gin này, tòa thành đó sẽ bắt đầu trở thành đống đổ nát.
Nghe vậy mọi người đều kinh hãi, trong ba tiếng? Sao lại trùng hợp như vậy.
"Nguyệt tỷ, người tính ra bằng cách nào?"
Tô Thi hỏi theo bản năng.
Chu Ngưng Nguyệt cầm tờ giấy giải thích cho đám người Tô Thị mất năm phút.
"Là thế này, sau đó thế này, cuối cùng lại như này, người xem thì có thể ra đáp án. Chu Ngưng Nguyệt nghiêm túc nói.
Tô Thi nghe vậy, quay đầu nhìn sang đám người Hàn Tô:
"Ta không hiểu, các người hiểu chưa?"
Hàn Tô:
"..."
Minh Nam Sở:
"..."
"Ngươi xem, thực ra chúng ta có trí thông minh như nhau"
Tô Thi tìm lại tự tin.
Đi trên đường, Chu Tự mua một ít đồ ăn, đồ ăn vặt hoặc trái cây, mang một ít về cho đám người Thu tỷ. Đương nhiên tiền là đi vay, hỏi người giàu nhất ở đây là ai, rồi đến "vay" một ít.
Tiểu Thái sợ muốn chết, hai người này lại đánh xuyên cả bữa tiệc quý tộc, chỉ vì một ít tiền. Cuối cùng nàng tin chắc hai người sẽ trực tiếp hủy diệt thành.
"Trái cây ở đây rất ngọt, bánh mì không ngon, đồ ăn vặt thì bình thường"
Chu Tự vừa ăn vừa mua vừa đánh giá.
"Ừm, đồ ăn ở Thực Vi Thiên Thành vẫn ngon hơn.
Lý Lạc Thư nói theo.
"Các ngươi đến từ đâu?"
Bộ xương khô tò mò hỏi.
"Chuyện này...dùng nhận thức ở chỗ các ngươi, có lẽ ta đến từ Dị Thế Giới"
Chu Tự giải thích nói.
"Dị Thế Giới?"
Tiểu Thái cũng kinh ngạc:
"Người ở thế giới các người đều cường mạnh như các người à?"
"Không phải"
Chu Tự lắc đầu.
Nghe vậy Tiểu Thái thở phào nhẹ nhõm, thế mới bình thường chứ, nhưng còn chưa thở xong thì lại căng thẳng.
Vì Chu Tự vẫn chưa nói xong:
"Người mạnh hơn chúng ta cũng nhiều không đếm hết, thực ra chúng ta vẫn còn yếu"
"Ừm, với những tiền bối đó, chúng ta đúng là hơi yếu?
Lý Lạc Thư cũng gật đầu. Họ nhiều nhất chỉ là tam phẩm, trên tam phẩm phía còn có nhị phẩm, còn có nhất phẩm, có thể còn có hơn.
"Vậy các ngươi liệu có đánh đến chỗ chúng ta không?"
Tiểu Thái tỏ vẻ mặt lo lắng.
"Chắc là không, nơi này không có gì đáng để tấn công"
Lý Lạc Thư lắc đầu nói.
"Những người có hứng thú chắc hẳn không có năng lực đi vào, người có năng lực đi vào chắc hẳn không có hứng thú"
Chu Tự nói theo.
Dù sao nơi này có tinh linh, và các loại thú nương, sẽ có người có hứng thú. Đáng tiếc họ không đủ thực lực.
"Các ngươi so với hiền giả và kiếm thánh của chúng ta, ai lợi hại hơn?"
Tiểu Thái lại hỏi.
"Rất rõ ràng mà, người nhìn thấy hiền giả và kiếm thánh đánh chết được Hắc Long không?"
Bộ xương khô nói.
"Lỡ như trạng thái của Hắc Long đó không tốt thì sao?"
Tiểu Thái quật cường nói.
"Đừng tự lừa bản thân nữa Tiểu Thái, ngươi ngây thơ dễ thương thật thà, thân hình lại đẹp, ngực lại mềm. Đối mặt với hiện thực đi, nếu trạng thái của Hắc Long không tốt thì sẽ không đến nước IA."
Bộ xương khô vỗ lồng ngực Tiểu Thái nói một cách vô tình.
Bộp!
Tiểu Thái thẹn quá hóa giận tát cho bộ xương khô một cái.
Bộ xương khô xoay hai vòng lại đến bên cạnh Chu Tự:
"Sắp đến nơi rồi.
Chu Tự hơi ngưỡng mộ bộ xương khô này, mình còn không dám làm vậy với Thu tỷ. Về thử xem? Cảm thấy hơi nguy hiểm.
Lý Lạc Thư cũng rơi vào trầm tư, hình như mình còn không bằng một bộ xương.
Họ đều dồn ánh mắt lên tòa kiến trúc khổng lồ trước mặt, đó là thư viện, to đến phi lý.
"Nơi này là thư viện ma pháp đồ thư quán, trong đó có rất nhiều sinh viên, còn có một số giáo viên rất lợi hại.
Thậm chí còn có thể nhìn thấy hiền giả"
Tinh linh Tiểu Thái nhỏ giọng nói, giống như họ đang ăn trộm, bảo hai ngươi Chu Tự khiếm tốn một chút. Nhưng rất nhanh, nàng phát hiện thực ra người nguy hiểm là người ở trong đó. Sau đó nàng cũng không dám nói nữa.
Hai người Chu Tự cũng có cảm giác như đi ăn trộm, giống như người bên ngoài trường lén chạy vào thư viện trong trường. Tuy biết sẽ không bị đuổi, nhưng vẫn sợ bị đuổi ra, thật xấu hổ.
Lúc này điện thoại của Chu Tự đổ chuông. Vừa nhìn là tin nhắn Thu tỷ gửi đến, hắn đọc xong liền sửng sốt.
"Làm sao thế?"
Lý Lạc Thư rất hiếu kỳ hỏi.
Chu Tự cho Lý Lạc Thư đọc tin nhắn, cũng vô cùng kinh hãi.
"Chị dâu cũng là thần"
Hắn cảm khái không thôi.
Việc này mà cũng có thể tính ra.
Chu Tự:
"..."
Thần tiên vẫn luôn là Nguyệt tỷ.
"Còn ba tiếng nữa, ở đây sẽ xảy ra chuyện gì?"
Chu Tự có chút nghi hoặc.
Hiện tại nơi này vẫn chưa có vấn đề gì.
Lý Lạc Thư cũng cảm nhận, không phát hiện ra điều gì. Vậy thì làm sao lại biến thành đống đổ nát? Chu Tự không có đầu mối, Lý Lạc Thư đột nhiên nghĩ đến điều gì, nhìn sang đại ca bên cạnh nói:
"Chắc không phải là đại ca ra tay thật chứ?"
Chu Tự:
"..."
Sao có thể, tuy mình là nhân vật phản diện, nhưng không đến mức hủy diệt thành thật chứ. Bảo vệ hòa bình mới việc hắn thích, trừ phi tòa thành này có yêu cầu, cầu xin hắn hủy diệt thành thì mình cũng ngại từ chối, vừa lúc thử uy lực.
1093 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận