Lúc này sức mạnh hư không của Từ Từ bắt đầu phóng thích, dung hòa vào trong khí huyết, tác động lên cơ thể. Tất cả những người đứng xem đều cau mày, vì lúc này trên người Từ Từ đột nhiên xuất hiện một dòng khí lưu, dòng khí lưu này vừa lan rộng vừa ngưng tụ quanh người hắn, cuối cùng tạo thành hình.
Ầm!
Khoảnh khắc va đập với Diêm Lượng, một hư ảnh hiện lên quanh người Từ Từ. Cao lớn, vĩ đại, thần bí. Cúi đầu dõi theo, uy vũ bất phàm.
Pháp tướng Hư Không.
"Việc này, sao có thể?"
Từ Tuyền kích động nhìn về phía võ đài, tràn đầy kinh hãi.
"Pháp, pháp tướng Hư Không?"
Từ Cư Thiên cũng khiếp sợ không thôi. Không chỉ có hắn, tất cả mọi người nhà họ Từ đều khó mà tin nổi đứng lên. Từ Hữu Thanh dụi mắt, không thể tin nổi nói:
"Ta...ta không nhìn nhầm chứ? Đấu giả thất phẩm làm sao có thể dùng được pháp tướng Hư Không?" "Không, có đấy"
Từ Hữu Dịch sững sờ nói:
"Nhưng nó chỉ tồn tại trong sách vở, trong truyền thuyết, trong lý thuyết và trong những thiên tài yêu nghiệt. Trưởng lão thứ ba nhà họ Từ nhìn chằm chằm Từ Từ, hắn rất muốn biết người này rốt cuộc có phải người nhà họ Từ không. Nếu là người nhà họ Từ, thì tương lai của nhà họ Từ sẽ thế nào đây? Đấu giả thất phẩm liền đã có thể sử dụng pháp tướng Hư Không, hắn chưa từng thấy. Khi còn trẻ những ông lão già mà không chết như họ đã từng thử, nhưng đều thất bại, thậm chí còn nghi ngờ sách viết sai. Không ngờ lại là thật.
Tuy những người khác không biết pháp tướng khó thế nào, nhưng sự cộng hưởng giữa sức mạnh khiến họ không thể không khâm phục.
"Thật lợi hại"
Trình tỷ cười nói.
"Đúng là rất lợi hại, hắn là người nhà họ Từ thật hả?"
Vân Tiêu tiền tử tò mò hỏi.
"Ùm."
Trình tỷ gật đầu.
"Ta thấy một số ông già nhà họ Từ vừa kinh hãi vừa mơ hồ, xem ra không phải do họ dạy"
Vân Tiêu tiền tử nói.
Diêm Lượng cũng mặc kệ đối phương dùng cái gì, bây giờ hắn muốn đánh vỡ đối phương.
Từ Từ cũng không có suy nghĩ nương tay.
Ầm!
Lập tức sức mạnh của hai người tác động lên xung quanh, quyền phong đảo quét bốn phương. Sóng dư âm lan rộng Diêm Lượng đấm một cú đánh vỡ cánh tay trái của pháp tướng, Từ Từ đá một cước đánh tan lửa giận của đối phương. Không có chút động tác màu mè, chỉ có sự va đập của sức mạnh và sức mạnh. Không ngừng tiêu hao, họ đánh đến chỉ còn một đòn cuối cùng.
Không hề chần chờ, hai người đều vung quyền đấm vào mặt đối phương. Sức mạnh ở lan ra trong cú đấm, hai người bay ra xa, thuận thế ngã xuống đất.
Diêm Lượng cắn răng muốn đứng lên, nhưng cơ thể hắn tiêu hao quá nghiêm trọng, vừa bò lên được một nửa thì trượt ngã xuống, rồi hắn nhìn thấy đối phương đứng lên. Điều này khiến hắn cảm thấy không cam lòng, lại cố gắng đứng lên.
Sức mạnh trong cơ thể đang điên cuồng vận chuyển, kể cả cơ thể có đau đớn đi nữa thì hắn cũng không từ bỏ. Cuối cùng hắn cũng đứng lên, điên cuồng trong nỗi giận dữ, cứ như vậy nhìn chằm chằm đối thủ.
Hai người đều không động đậy, vì đã đứng trên giới hạn của mọi người rồi.
Tuy rằng Diêm Lượng phẫn nộ, nhưng hắn đã thua, hắn nhìn Từ Từ không cam lòng nói:
"Ta đã thua, ta thừa nhận Hư Không Sách của nhà họ Từ mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của ta, nhưng sau này ta nhất định sẽ đánh bại ngươi"
Lúc này lửa giận của Diêm Lượng sôi sục, thấp thoáng có dấu hiệu đột phá.
Từ Từ chỉ cúi đầu:
"Đã nhường rồi"
Thực ra hắn biết mình đã bại trận. Nếu không phải có áo giáp, nếu không phải tu luyện dưới cây bất tử, nếu không phải có Hình Ngọ chỉ dẫn. Rất nhiều nếu công lại, mới khiến hắn miễn cưỡng bò đứng lên sớm hơn đối phương một chút. Thực sự mình không bằng Diêm Lượng. Nhưng hắn sẽ cố gắng theo đuổi, sẽ không phụ nhiều nếu như vậy.
Diêm Lượng được đón về, trông có vẻ mình thua không tệ hại lắm, nhưng hắn biết mình đã đại rất thê thảm. Hắn có thể cảm nhận được người này không có kinh nghiệm đối địch, mà hắn thì đã trải qua hàng trăm cuộc chiến. Ấy vậy mà mình vẫn bại trận, việc này đã không thể hình dung bằng từ tệ hại nữa. Hắn phải toàn lực vượt qua đối phương, sẽ có một ngày có thể danh chính ngôn thuận đánh bại đối phương.
Đón Diêm Lượng về, một cô gái dẫn đầu lên tiếng nói:
"Tất cả đều có cơ duyên, không cần để bụng, con đường luôn ở dưới chân ngươi, nó thông đến mọi nơi.
Sau đó cô gái này nhìn về phía môn chủ Hoàng Kim:
"Các hạ có thể nói cho ta biết làm thế nào để tìm một trong kẻ sĩ môn hạ của ngươi để khiêu chiến không?"
Nghe vậy, Chu Tự hơi do dự, lúc này Chu Ngưng Nguyệt lấy ra một lá bùa ném qua.
Cô gái đón dược lá bùa, nhìn bên trên một cái liền sửng sốt, phát hiện trên lá bùa viết một dãy số, đó là số điện thoại.
"..."
Đúng là rất hiểu lòng dân.
Lúc này Từ Từ cũng về đến Trụ Cột, kéo về lá bùa mà Nguyệt tỷ ném xuống.
"Trả ngươi, gây rắc rối cho các ngươi rồi.
Từ Từ nói một cách khó khăn. Hắn thực sự bị thương không nhẹ. Âm Túc đang không ngừng thi triển thuật chữa trị. Thu tỷ cũng định dùng quyền trượng hỗ trợ, nhưng bị Chu Tự ngăn lại.
Từ Thanh Thanh ở phía dưới sớm đã được đám người Từ Hữu Thanh dìu đỡ vẫn dõi theo Từ Từ trở về, mới thở ra nhẹ nhõm. Nhưng nàng vẫn muốn biết, người này có phải là người mà mình đoán trong lòng không. Về lý thuyết thì không thể nào, nhưng....thực sự rất giống.
1106 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận