Ầm...ầm!
Phập!
Sức mạnh cường mạnh không ngừng va đập, đám người Ân Chí Viễn liên tục lui về phía sau, không lâu nữa sẽ lui về vị trí trung tâm. Đến lúc đó chỉ có thể bị động phòng ngự, muốn đột phá vòng vây rời đi gần như là chuyện không thể nào.
Hạ Vũ Trúc sờ dây chuyền ngọc thạch trên cổ, đây là pháp bảo hộ mệnh của cha mẹ tặng nàng. Nàng không chắc chắn có thể dùng thứ này để thoát khỏi kiếp nạn này không.
Cố Nhạn ở bên cạnh Hạ Vũ Trúc, nàng hiểu tình cảnh của mình.
Grừ!
Sức mạnh cường mạnh lan rộng, lúc này Long Bồng về đến khu vực phòng ngự trung tâm đầu tiên, hắn bị thương nặng, là người đầu tiên không trụ nổi.
"Không ổn lắm, họ cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.
Long Bồng nói.
Vừa dứt lời, hắn nhìn sang Chu Tự, ban đầu hắn tưởng rằng Thánh Tử sẽ ra tay, nhưng bây giờ phát hiện kể cả Thánh Tử ra tay cũng không thể nào đối phó được với nhiều nguyên linh tứ phẩm như vậy.
Quá nhiều mà cũng quá mạnh.
Mấy người Tô Thi đang hái linh quả.
Lần này tiến vào thu hoạch được khá nhiều, sau khi quay về chắc chắn có thể tăng không ít tu vi.
Xa xa, ba người Từ Hữu Dịch cũng đang hái, mọi người nước sông không phạm nước giếng.
Ẩm...m!
Đột nhiên nổ ra sấm sét, bắt nguồn từ bậc thang trên không. Đó là lối đi tiến vào bên trong. Thanh thế quá lớn, không chỉ có mấy người Tô Thị, mà cả ba người Từ Cư Cừu cũng lập tức chạy nhanh đến.
Trước bia đá, họ nhìn thấy một hư ảnh xuất hiện trên cầu thang trên không.
"Có hình ảnh"
Âm Túc kinh hãi hô lên Từ Cư Cừu cau mày:
"Có lẽ bên trong xảy ra biến hóa, cộng hưởng dẫn đến hình ảnh xuất hiện.
"Vậy chẳng phải là chúng ta có thể xem được tình hình bên trong ư?"
Tô Thi tỏ vẻ mặt ngạc nhiên.
Đám người Hàn Tô cũng rất tò mò.
Vì hình như Chu Tự đang ở bên trong.
Thấy sắc mặt mấy người không đúng, Từ Cư Cừu thăm dò nói:
"Bên trong có người quen của các ngươi à?"
"Có"
Minh Nam Sở gật đầu trả lời.
"Tu vi gì?"
Từ Hữu Dịch tỏ vẻ mặt tò mò:
"Nếu mạnh thì chúng ta sẽ lôi kéo quan hệ, còn nếu yếu thì với tính cách của em gái ta, sẽ chế giễu vài câu.
Mọi người:
Từ Hữu Thanh hừ lạnh lùng một tiếng nói:
"Họ thì quen được người thế nào chứ? Mười người vào thì tám chín người làm bia đỡ đạn.
Từ Cư Cừu không nói gì, nếu quen biết, thì chắc hẳn mạnh hơn những người này, nhưng mạnh đến thế nào thì không nói trước được. Chẳng mấy khi hình ảnh bắt đầu hiện ra rõ ràng.
Họ nhìn thấy la liệt đàn thú mang theo uy thế kinh thiên động địa không ngừng tấn công mấy người ở giữa.
Cảnh tượng hào hùng dự dội này khiến sắc mặt Từ Cư Cừu tái nhợt, nếu họ ở bên trong..thì đối diện với sự tấn công đáng sợ này thế nào?
Nhất thời hắn thấy may mắn vì mình không tiến vào.
"Quá...nguy hiểm rồi?"
Từ Hữu Dịch nhìn vị trí trung tâm trong hình ảnh:
"Người nào bạn của các ngươi.
Lúc này vị trí trung tâm hình ảnh có linh thú giống chó mà không phải chó, trên đầu nó là một cô gái, người đàn ông khoảng hai mươi tuổi đứng bên chân. Còn có ba cô gái đứng một bên, mình đầy thương tích. Hình dáng không được rõ lắm, nhưng cũng có thể đại khái nhận ra.
"Người đó là bạn của chúng ta.
Từ Từ chỉ vào linh thú và Chu Tự đứng bên cạnh nói.
"Có vẻ thực lực của bạn ngươi cũng bình thường thôi.
Từ Hữu Thanh nói với Từ Từ:
"Bạn của ngươi gặp nguy hiểm rồi"
Từ Từ:
"..."
"Đó là vì nhân cách thứ hai chưa thể hiện ra thôi"
Tô Thi phản bác nói.
"Nhân cách thứ hai là cái gì?"
Từ Hữu Dịch tò mò hỏi.
"Người bên cạnh linh thú đó, đợi nhân cách thứ hai của hắn thể hiện ra, có thể chém giết khắp nói.
Tô Thị nói chắc như đinh đóng cột. Sự đáng sợ của Thánh Tử Ma Đạo, nàng biết rõ nhất. Vừa tàn nhẫn vừa vô địch.
"Nhìn dáng vẻ của hắn, chắc hẳn là đấu giả thất phẩm, làm sao hắn chém giết khắp nơi được?"
Từ Hữu Thanh khinh thường nói.
Tuy Từ Cư Cừu không lên tiếng, nhưng cũng gật đầu công nhận. Toàn bộ những người này đều gặp nguy hiểm.
Không chỉ là họ, mà toàn bộ những người ở lối vào khác cũng đều thấy.
Mấy người trước tấm bia đá ở lối vào mà đám người Chu Tự đi vào ban đầu cũng không rời đi, vẫn đang tiếp tục kiểm tra. Họ cũng nhìn thấy mấy người Chu Tự mang theo thần thú. Tỷ lệ phân biệt đặc biệt cao.
"Quả nhiên, họ gặp tai họa rồi.
Có người nói.
"Như này chúng ta không đi vào cũng là điều tốt"
La Tiểu Cát nhìn mấy người Chu Tự liền thấy mình may mắn, rất nhanh hắn nhìn thấy La Tiểu Phong, lập tức căng thẳng. Đối mặt với nhiều quái vật vực sâu như vậy, người bên trong cũng khó mà khoanh tay đứng nhìn.
Bên ngoài, Hình Ngọ nhìn thấy phần đỉnh của Thâm Uyên Chi Thành lan truyền bóng tối, trong bóng đêm có thể nhìn thấy căn phòng của đám người Chu Tự.
Bây giờ tất cả mọi người bên trong đều đang trong hoàn cảnh nguy hiểm.
"Chu Tự vẫn chưa ra tay ư? Hắn đang đợi?"
Hình Ngọ rất bất ngờ rồi cười nói:
"Như vậy cũng tốt, có thể cho sư phụ thấy Chu Tự thiên tài đến mức nào.
"Tất cả đều là nguyên linh tứ phẩm, có tài giỏi đi nữa cũng không thể rút lui an toàn phải không?"
Mãn Giang Hồng lui trở về, họ khan hai tiếng nói.
1077 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận