Cũng từng có lúc bọn hắn tưởng tượng mình sẽ quét sạch phó bản như thế.
Giết boss cấp cao dễ dàng như giết dã quái vậy.
Lâu chủ từ từ đi về phía Chu Tự, trên đường đi hắn còn cảm thán:
"Thật ra năm đó tổ sư gia khai tông lập phái thất bại. Niên đại mà tổ sư gia sống vô cùng xa xưa, sau này mới có suy nghĩ khai tông lập phái. Nhưng tu chân giới khi đó có vô số cường giả, chiến tranh nổ ra khắp nơi. Thực lực của tổ sư gia trong thời điểm đó cũng không phải hạng đầu, nhiều lần bị đánh cho phải từ bỏ tông môn dẫn người rời đi. Tiên tổ của ta chính là đệ tử mà năm xưa tổ sư gia thu nhận đệ tử, hắn tận mắt nhìn thấy, cũng từng bôn ba khắp nơi theo tổ sư gia. Lúc hắn còn sống thường xuyên nhắc tới khó khăn trong việc khai tông lập phái lúc xưa, nói rằng cuộc sống của chúng ta bây giờ rất tốt. Vì tiền bối đã bồi đắp cơ sở, chúng ta chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng. Không thể nào hiểu được hoàn cảnh gian nan lúc đó"
"Trắc trở như thế sao? Trên điển tịch cũng không thấy ghi chép"
Phụ nữ xinh đẹp kia nói.
Bọn hắn cũng không phải không tin, chỉ là không ngờ rằng lúc trước lại gian nan đến vậy.
"Vì không cần thiết phải ghi chép, hơn nữa nội dung đó cũng không phù hợp để ghi chép lại. Nên biến thành truyền miệng, có lẽ một ngày nào đó sẽ thất truyền"
Lâu chủ cảm thán.
"Sau đó thì sao?"
Có người thốt lên:
"Sau đó tổ sư gia làm gì để thành lập tông môn?"
"Thật ra lúc đó tổ sư gia đã có ý từ bỏ rồi, nhưng khi nhìn tới hơn một trăm người đệ tử đi theo hắn bôn ba khắp nơi lại không đành lòng. Cuối cùng hắn tới địa giới Ma Tu, nói đi tìm một số tiền bối quen biết lúc trẻ giúp đỡ. Lần này tổ sư gia mang về một lá cờ, sau đó khai tông lập phái tại nơi này. Lần này mặc dù vẫn còn người đến đánh nhưng đều không phải người cường đại gì lắm, người cường đại nhìn thấy lá cờ kia xong thì cũng quay rời đi. Nhưng là tông môn thành công phát triển như bây giờ, lá cờ kia đã được cất đi, nhưng từ đầu tới cuối tổ sư gia đều không quên đại ân. Sau khi mô hình trò chơi xuất hiện, cũng chừa lại cửa vào cho bọn họ, cũng đặt tên đăng nhập cố định cho bọn họ. Dù đến nay vẫn thế.
Lâu chủ cảm thán.
"Tên đăng nhập ư? Vậy cụ thể là gì?"
Người phụ nữ kia đã nghĩ tới điều gì đó, nhưng vẫn mở miệng hỏi thăm.
Những người khác cũng như vậy.
Bọn hắn cũng đã nghĩ tới, nhưng không nói ra.
Lâu chủ cười rồi nói:
"Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ. Không ai có thể đặt được bốn tên này, vì do tổ sư gia tự tay để lại cho bọn hắn"
Những người khác nghe vậy thì sững ra, cho nên Thanh Long xuất hiện lần này thật ra chính là ân nhân của tông môn ư?
Chỉ là rất nhanh sau đó lại có người thắc mắc:
"Những người này có thân phận gì mà có thể để tổ sư gia khai tông lập phái?"
"Ngươi còn chưa hiểu à?" Người phụ nữ kia thở dài:
"Địa giới ma tu, lại còn lấy Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ làm tên thì còn có ai được nữa?"
"Ma Môn?"
Có người cất tiếng hỏi.
"Ừm."
Lâu chủ đưa ra đáp án cuối cùng:
"Tứ hộ pháp Ma Môn Trong lúc nhất thời tất cả mọi người nói không nên lời, nếu như người tới thật sự là tứ hộ pháo Ma Môn. Thì bọn hắn không ra nghênh đón cũng là sai phạm rồi.
Tứ hộ pháp Ma Môn là ai cơ chứ?
Thật ra không ai biết bọn hắn là người như thế nào, vì bọn hắn vẫn luôn tồn tại trong truyền thuyết.
Nếu như không phải khoảng thời gian trước tứ hộ pháp Ma Môn vơ vét trận pháp khắp nơi thì bọn hắn rất khó nhớ tới bốn người này.
Nhưng cũng chính là lúc đó đã để bọn hắn biết sự mạnh mẽ của bốn người này.
Nhưng có rất nhiều truyền thuyết liên quan tới bọn họ.
Bất cứ ai trong bốn người đều có thể trấn áp môn phái lớn.
Thực lực của bọn hắn chỉ có Đạo Tông Thiên Vân mới có thể chống lại được.
Loại người này đến đây, chẳng trách lâu chủ lại cẩn thận như thế.
Lúc này, đám người không dám có bất cứ cảm giác hơn người nào, cũng không dám bất kính.
Như tiểu bối sắp gặp trưởng bối, thấp thỏm lo âu.
"Không cần quá để ý đâu, bốn vị này đã không quan tâm đến chuyện ở tu chân giới từ lâu rồi, chỉ cần không bất kính thì không sao cả"
Lâu chủ an ủi mọi người.
Những người khác vô cùng bái phục lâu chủ, quả nhiên có phong thái của một chưởng phái.
Lâu chủ cười ha hả, sau đó hắn đi tới gần bọn người Chu Tự.
Lúc này Chu Tự đang xem Thanh Long đánh boss đầu tiên, là Bạch Hổ đã hắc hóa.
Lần này không chỉ là Thanh Long mà cả Huyền Vũ cũng ra tay.
Sát thương của hắn cũng mãnh liệt như thế.
Thanh máu tụt xuống một cách nhanh chóng, chờ Cửu Thiên Bá Chủ chạy đến thì Thanh Long và Huyền Vũ đã tiêu diệt xong Bạch Hổ hắc hóa, tiến về trạm tiếp theo.
Đám người Cửu Thiên Bá Chủ sững ra, mẹ nó.
Thật sự là không hề chừa lại chút sát thương nào cả.
Chắc chắn là hack rồi!
Ăn gian!
"Chẳng trách dám nói thua là cho mười kim tệ, bật hack thì sao thua được chứ?"
Đám người vây xem đau lòng không thôi.
Tên rác rưởi Cửu Thiên Bá Chủ này, vậy mà chẳng giành được chút sát thương nào.
Một chút cũng không có.
Trời cao ơi, sắp phá kỷ lục rồi, nói không ăn gian thì chẳng ai tin.
Vì từ đầu đến cuối đều chẳng ai theo kịp tốc độ của bọn họ.
Đừng nói tới sát thương, thậm chí còn chẳng kiếm được chút kinh nghiệm nào.
"Thanh Long chơi vui quá nhỉ"
Chu Tự nói.
1111 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận