Trần Giai Di sửng sốt, không nghĩ tới điều này. "Đừng nghe Chu Tự, không kết hôn thì cho hắn.."
Nói tới đây Thu Thiển lập tức sửa lại nói:
"Thì dùng tình cảm động tâm, dùng lý lẽ cho hắn hiểu, tóm lại có thể khiến hắn hiểu kết hôn sớm không có gì không tốt"
"Ù..ù."
Trần Giai Di cười nói:
"Ta cũng nghĩ vậy, bé trai vẫn phải có người quản thì tốt hơn.
"Lỡ như là con gái thì sao?"
Chu Tự lại hỏi.
Hai người:
"..."
Có biết nói chuyện không hả? Không biết thì đừng nói.
Đợi một lúc, Trần Chí Thành quay về. Hắn đưa hoa quả cho mẹ, nói với Chu Tự:
"Ngươi đến quá vội, ta mua hoa quả cũng không kịp.
Nguyệt tỷ không đến, có hoa quả hay không cũng không sao, Chu Tự nghĩ trong lòng. Nhưng vẫn bảo Trần Chí Thành không cần phiền phức như vậy. Hắn chỉ đến nói chút chuyện. Ăn hoa quả, Trần Chí Thành trực tiếp hỏi:
"Các ngươi đến vì 'ánh sáng rực rỡ phải không?"
"Ừm, muốn hỏi tình hình cụ thể"
Chu Tự gật đầu.
Hắn cũng không vòng vo:
"Ta muốn xem xem, làm thế nào nàng mới chịu buông tay.
"Thực ra ta đã hỏi bà nội ta rồi, thái độ của nàng hơi cứng rắn, nói bao nhiêu tiền cũng không bán. Đây là vật báu gia truyền, còn là tín vật đính ước của nàng, trừ phi nàng chết đi, nếu không sẽ không cho người khác.
Trần Giai Di khó xử nói.
"Vậy thì rất rắc rối"
Chu Tự có chút bất lực.
"Thứ này rất quan trọng à?"
Trần Chí Thành tò mò hỏi.
"Quan trọng không?"
Chu Tự suy nghĩ nói:
"Cảm giác rất quan trọng, nhưng chưa có ngay được thì cũng không sao. Nói tóm lại không quan trọng lắm, nhưng lại có liên quan đến Thu tỷ, cho nên vẫn phải lấy được.
"Có liên quan đến Thu tỷ ư?"
Trần Giai Di có chút khó hiểu.
"Rất phức tạp phải không, Thu tỷ là thần nữ mà, sau đó viên trân châu này là vật của Thần Minh, cho nên có liên quan nhất định. Nhưng có thể tìm được thứ khác, có lẽ thứ này sẽ không quan trọng đến thế.
Chu Tự nghiêm túc nói. Nhưng Trần Chí Thành và Trần Giai Di cảm giác Chu Tự ăn nói linh tinh, nhưng cũng có phần tin tưởng.
Đặc biệt là viên trân châu này thực sự có thể mang đến vận may, mang theo bên người cũng cảm thấy khỏe hơn rất nhiều. Nếu là vật của Thần Minh, thì vậy cũng hiểu được, chẳng trách là vật báu gia truyền.
"Cuối cùng không có được thì sao?"
Trần Chí Thành lại hỏi.
"Thì đợi vậy, còn có thể làm thế nào? Nhưng ta còn chưa gặp nàng, chưa chắc nàng sẽ từ chối ta.
Chu Tự có chút tự tin nói.
"Ngươi muốn tốn một số tiền lớn ư?"
Trần Chí Thành kinh ngạc.
"Không phải, thứ này không thể dùng tiền đong đếm. Cho nên ta sẽ dùng thứ khác để trao đổi.
Chu Tự suy nghĩ một lát nói:
"Ví dụ như con cháu bình an, ví dụ như khiến bà sống thêm nhiều năm, lại ví dụ như tìm Thần Minh thực hiện nguyện vọng của bà. Ta có thể làm rất nhiều việc, trên trời dưới đất đều có người của ta. Kể cả ta không làm được, ta cũng có thể biết người có thể làm được. Không sợ nàng ra yêu cầu, chỉ sợ nàng không đề xuất thôi"
"Một đêm thành tỷ phú thì sao?"
Trần Chí Thành hỏi.
Chu Tự:
"..."
Nói đến tiền thật tục tĩu. Nhưng chỉ cần có thể tìm được quyền hạn liên quan đến tiền bạc, chắc hẳn không khó nữa. Ví dụ thần tài hoặc là thần kinh hoanh và tiền tệ.
"Lúc nào các ngươi có thời gian, có thể đưa ta đến tìm nàng không?"
Chu Tự hỏi.
"Không cần tìm, chiều tối nay ta nội ta sẽ đến. Nàng nói đến thăm ta, nàng cứ nói trên người mình có phúc khí, có thể khiến con của ta thông minh xinh đẹp"
Trần Giai Di bất đắc dĩ.
"Lần này có thể là thế thật.
Trần Chí Thành tỏ vẻ mặt nghiêm túc:
"Thuốc của Bạch Hổ có thể khiến chúng ta sinh ra một người xuất sắc.
Lúc nói ra, hắn mỉm cười, hình như rất chắc chắn thuốc của Bạch Hổ có tác dụng.
"Vậy chúng ta đợi nàng đến?"
Thu Thiển hỏi Chu Tự.
"Cũng được, nhưng có phiền các ngươi không?"
Chu Tự có chút ngại ngùng nhìn về phía Trần Chí Thành.
"Đương nhiên là không, vừa hay ở lại ăn bữa tối.
Lúc sau, Chu Tự nói chuyện cùng Trần Chí Thành, Thu Thiển bắt đầu hỏi về chuyện Trần Giai Di mang thai. Sợ đến lúc mình không có kinh nghiệm, làm trò cười.
Chiều tối.
"Bác gái, để ta giúp ngươi, ta biết nấu ăn.
Thu Thiển tiến phòng bếp hỗ trợ.
"Đừng đừng, các ngươi cứ nói chuyện tiếp đi.
Mẹ Trần vội từ chối.
"Đúng thế, ta giúp mẹ một tay là được.
Trần Giai Di nói. "Ôi trời, ngươi sắp sinh rồi còn giúp một tay, mau chóng ngồi yên. Sau này ngươi còn cơ hội vào bếp, đừng vội lúc này.
Mẹ Trần đẩy hai người ra.
"Đừng"
Chu Tự đứng ra nói:
"Để ta, tài nghệ nấu ăn của ta cũng không tệ.
Ở nhà bị Thu tỷ ép đến chưa được một lần xuống bếp, hiếm khi ra ngoài, không thể không thử tay nghề. Sau đó hắn bị kéo đến phòng khách. Cho hắn xuống bếp rõ ràng không thể nào. Cùng lắm là làm phụ bếp cho Thu tỷ.
Cuối cùng vẫn là mẹ Trần xuống bếp, những người khác thỉnh thoảng giúp một chút. Chỉ là món ăn bình thường.
Ăn đơn giản thôi.
Sau khi ăn xong, mấy người Chu Tự tiếp tục nói chuyện, toàn nói chuyện lúc còn đi học.
"Nói ra thì ta có một chuyện không hiểu.
Trần Chí Thành đột nhiên nói.
"Chuyện gì?"
Chu Tự hỏi.
"Ban đầu tại sao người phải báo cáo chúng ta yêu sớm?"
Trần Chí Thành hỏi.
Trần Giai Di cũng nghi hoặc:
"Đúng thế, ta cảm thấy quan hệ giữa Chí Thành và ngươi rất tốt.
"Có khả năng không phải là ta không?"
Chu Tự tỏ vẻ mặt nghiêm túc.
"Ngươi nói xem có khả năng này không? Ngươi cũng thừa nhận rồi.
Trần Chí Thành nói.
Thu Thiển nhìn Chu Tự có chút buồn cười, nhưng vẫ giữ im lặng.
"Chuyện cũ năm xưa, đừng nhắc nữa.
Chu Tự chỉ chỉ mặt bàn hoa quả nói:
"Nước hoa quả, ăn hoa quả đi.
"Chỉ là ta vẫn không hiểu nổi"
Trần Chí Thành nói.
1111 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận