"Bất tri bất giác đã tốt nghiệp nửa năm, quen biết Thu tỷ đã gần năm tháng. Năm tháng còn chưa làm được chút gì, tốc độ tiến triển này có hơi chậm.
Trên đường hắn đang không ngừng nghĩ lại, là gì dẫn đến mình tiến triển chậm như thế?
Cuối cùng hắn đã hiểu rõ.
"Là vì ta là chính nhân quân tử, từ nhỏ đã có tinh thần hiệp nghĩa.
Vừa mới sắp đi ra khỏi Đông Lâm Thư Viện, đột nhiên có người gọi hắn lại:
"Chu Tự, tan tầm sớm như vậy?"
Quay đầu nhìn lại, là Trình tỷ đi tới, Âm Túc đi theo phía sau nàng, dáng vẻ có chút sợ hãi.
"Trình tỷ"
Chu Tự cười chào hỏi:
"Ừ, hôm nay không tăng ca, về sớm một chút.
"Cái này, cái này cho ngươi.
Âm Túc đưa ra quyển trục màu đỏ, giải thích:
"Ta đến chỗ tỷ tỷ ta cầm thiếp mời, nên thuận tiện lấy cho các ngươi một người một cái, nếu rảnh có thể đi.
Chờ Chu Tự tiếp nhận, Âm Túc lập tức kinh hoảng rút tay về, sau đó chạy về.
"Tam lão bản nói với nàng gì?"
Chu Tự vẻ mặt kinh ngạc.
Mình có đáng sợ như vậy sao?
"Âm Túc khá nhát gan thẹn thùng, ở chỗ ngươi còn tốt, ở chỗ Từ Từ còn nói không rõ ràng. Từ Từ nói một câu suýt nữa dọa nàng gấp khóc.
Trình tỷ ý cười đầy mặt.
"Từ đại ca sẽ không nghĩ thiếp mời là của Âm Túc đấy chứ?"
Chu Tự cười cười hỏi.
"Khó trách ngươi có vị hôn thê.
Trình tỷ biểu thị đồng ý.
Chu Tự xấu hổ cười một tiếng, vị hôn thê của mình là cha mẹ cướp tới.
Có điều Từ Từ và Âm Túc thật sự là thanh xuân của thư viện, không biết lúc nào có thể có kết quả.
"Ừm, phải đề phòng Tam lão bản bén mảng đến, nếu không Âm Túc sẽ bị áp lực quá lớn.
Tạm biệt Trình tỷ, Chu Tự suy nghĩ trong lòng.
Tô Thi được công nhận đẹp mắt, Âm Túc không thèm để ý mới có vấn đề.
"Hơn nữa, Thu tỷ sẽ để ý sao? Cũng chưa từng nghe nàng nói qua.
Chu Tự đầy mặt kinh ngạc.
Nhưng cẩn thận nghĩ lại, đó là muội muội hoặc là tỷ tỷ, cũng không có gì phải để ý.
"Nói đến ta và Tô Thị, rốt cuộc ai lớn hơn?"
Chu Tự vẫn không biết rõ ràng chuyện này.
Theo lý thuyết khẳng định là hắn lớn hơn một chút, nhìn thế nào Tam lão bản cũng mới chỉ mười tám mười chín tuổi, nhiều lắm là chừng hai mươi.
Thế nhưng hắn đã hai mươi mấy.
Trong nhà.
"Ngươi với Tô Thi ai lớn hơn? Không biết, hẳn là Tô Thi đi, dù sao ta gặp Tô Thi trước sau đó mới thấy ngươi.
Chu Ngưng Nguyệt ở đầu bàn ăn đang ăn cơm thuận miệng nói.
Vừa rồi Chu Tự đang dùng cơm, đột nhiên nhớ tới vấn đề lúc tan tầm, nên thuận miệng hỏi Nguyệt tỷ.
Nguyệt tỷ lớn tuổi nhất, hẳn là biết rõ.
Thế nhưng đáp án được nói ra lại khiến Chu Tự hơi khó hiểu.
Vì sao nàng gặp ai trước thì người đó lớn hơn? Vậy bản thân sống uổng mấy năm kia sao?
"Hẳn là Chu Tự nhỉ? Dù sao cũng cao hơn rất nhiều"
Thu Thiển khoa tay xuống nói.
"Vậy so ta với Chu Tự thì ta nhỏ hơn à?"Chu Ngưng Nguyệt đứng lên khoa tay với Chu Tự hai lần. "Nguyệt tỷ ba mươi tuổi, quả thực không nhỏ"
Thu Thiển khẽ gật đầu.
"Ta mới tám tuổi"
Chu Ngưng Nguyệt phản bác.
"Chu Tự hai mươi hai tuổi"
Thu Thiển nhìn chằm chằm Nguyệt tỷ nói.
Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
Nàng nhìn chằm chằm Thu Thiển, dồn dập nhai miệng cơm trắng.
Chu Tự cúi đầu ăn cơm.
Đột nhiên hắn liền nghĩ tới gì, lấy quyển trục màu đỏ ra nói:
"Đúng rồi, cái này các ngươi muốn đi không?"
Tiếp nhận quyển trục màu đỏ, Thu Thiển từ từ mở ra, phát hiện là thiệp cưới:
"Hôn lễ của Thượng Quan Hồng Anh và Tần Văn Thành, ở Thập Nhị Minh Linh Môn, họ là ai?"
"Chưa từng nghe qua Chu Ngưng Nguyệt để cơm sang một bên, sau đó cầm thiếp mời qua tường tận xem xét chốc lát nói:
"Ừm, muốn đi, không lâu nữa có thể các ngươi cũng phải thành thân, chúng ta đi xem một chút xem thế nào. Ta cũng chưa từng tham gia, nhất định rất thú vị"
"Ta cũng nghĩ như vậy"
Chu Tự vô ý thức gật đầu, vừa nói xong hắn mới tỉnh ngộ, vội nói sang chuyện khác:
"Là hôn lễ của tỷ tỷ Âm Túc, nói có rảnh có thể đi nhìn xem, tham gia náo nhiệt. Nghe Trình tỷ nói, là nhà họ vừa mới làm lại, mà thuở nhỏ tỷ tỷ nàng ở nhà ít tiếp xúc với người khác, cộng thêm tính cách có chút hướng nội, cho nên không có bạn bè cùng tuổi, nên để Âm Túc hỗ trợ tìm mấy người bạn cùng tuổi. Hẳn là mấy vị lão bản đều sẽ đi"
"Vậy ư"
Thu Thiển không quan tâm nói:
"Vậy thì đi thôi, có điều thời gian là vào tháng sau, còn có gần một tháng thời gian. Cũng không vội.
"Ừm, mười lăm tháng một, cách ăn tết cũng còn nhiều thời gian, đến lúc đó nhìn xem có thể xin phép nghỉ hay không"
Chu Tự gật đầu nói.
Tham gia hôn lễ vốn là một việc có ý tứ, thuận tiện tới kiến thức hôn lễ Tu Chân giới một chút.
Xem bọn hắn kết hôn như nào, về sau hắn cũng không cần mò mẫm không biết gì.
Về phần hôn lễ của mình, trông đợi cả vào cha mẹ, mà hai vị lại chẳng có chút phản ứng gì với chuyện này.
Kỳ thật lão mẹ chỉ cần cứng rắn một câu đầu năm kết hôn, cùng lắm hắn nói thầm hai câu đáp ứng, thực sự không được thì nhăn lông mày hai lần cũng sẽ đáp ứng.
Đáng tiếc, lần này không biết cha mẹ làm, đột nhiên không nóng nảy.
Làm hắn cũng không tiện đi thúc giục.
1092 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận