Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 814: Không Thể Trách

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
Thu tỷ bây giờ thật sự rất xinh đẹp, nhưng hắn chưa bao giờ gọi như thế.
Chu Tự mở miệng, hắn cảm thấy có chút không nói ra được.
Nhưng Thu tỷ cũng đã mở miệng rồi, cho dù mình có thẹn thùng thì cũng phải nói.
Bất chợt, hắn ôm lấy Thu tỷ rồi nhẹ nhàng thì thầm vào tai nàng:
"Lão bà"
Trong lúc nhất thời hai người mặt đỏ tới mang tai, chân tay luống cuống muốn tìm chỗ trốn.
Nhưng Thu Thiển vẫn ôm lấy Chu Tự, dùng một giọng lí nhí nhưng vẫn nghe được mà nói:
"Lão công"
Sáng sớm, Chu Tự cảm giác bên tai có hơi ngứa ngáy, hắn bừng tĩnh trong nháy mắt.
Sau đó Chu Tự nhìn thấy Thu tỷ mặc áo len rộng rãi và quần ôm sát đang ngồi bên cạnh giường, nàng nở nụ cười tươi và nói:
"Buổi sáng tốt lành, bây giờ là bảy giờ năm mươi sáu phút, thời tiết quang đãng, không cần phải mặc quá nhiều đồ"
"Thu tỷ, sao ngươi dậy sớm vậy?"
Chu Tự có chút tiếc nuối mà nói.
"Ban ngày ban mặt, ngươi định làm cái gì?"
Thu Thiển cười rồi hỏi lại.
Nàng thấy Chu Tự không trả lời thì quay người nhanh chân bước ra ngoài, thuận tiện nói:
"Dậy ăn sáng"
Thu Thiển nói tới đây thì dừng ở ngay cửa, nàng quay đầu nhìn về phía Chu Tự đang ngồi trên giường mà cười nói:
"Lão công"
"Được rồi.
Chu Tự vội vàng ngồi dậy, hắn mặc quần áo vào rồi chuẩn bị đánh răng rửa mặt.
Thu Thiển cười đi ra ngoài, có vẻ rất vui.
Chu Tự vừa đánh răng vừa nhìn bản thân mình trong gương, hắn phát hiện trên cổ mình có một dấu hôn.
Là tối qua Thu tỷ để lại ư?
Toi đời rồi, hôm nay mặt mũi đâu mà gặp người khác đây.
Xấu hổ quá.
Ừ đúng rồi, thời tiết hôm nay khá lạnh, choàng một cái khăn quàng cổ vậy.
Sau đó hắn nhìn thấy cần cổ trắng nõn của Thu tỷ, trong lúc nhất thời đôi mắt hắn xuất hiện quang mang đỏ sậm, hắn nghiến răng nghiến lợi mà đi tới.
"Làm gì thế hả?"
"A..."
Buổi chiều.
Chu Tự và Thu Thiển cùng nhau choàng khăn quàng cổ đi thành Biên Giới.
"Hôm nay ở ngoài lạnh đến thế à?"
Âm Túc có chút tò mò mà hỏi.
"Đúng thế, tuyết sắp rơi rồi"
Chu Tự trả lời mà vẻ mặt không hề thay đổi.
May mà những người này vẫn luôn ở trong thành Biên Giới, không biết thời tiết bên ngoài.
Thu Thiển không nói gì, nàng đang suy nghĩ tối nay nên bỏ thuốc gì thì tốt.
Chu Tự thì đang nghĩ có phải mình đã đắc tội với Thu tỷ rồi không? Tối nay còn có thể sống sót không đây.
May mà tu luyện cũng xem như thuận lợi, họ rời khỏi thành Biên Giới trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Còn về việc những người này muốn nghĩ như thế nào thì họ không quan tâm, cũng không muốn biết.
Nếu không được nữa thì giết người diệt khẩu.
Cuối cùng hai người trở về đường phố Thanh thành.
Hai người liếc nhìn nhau một cái rồi thở phào một hơi.
"Họ không phát hiện chứ?"
Thu Thiển hỏi.
"Chắc là không, nếu có phát hiện thì ta cũng có cách Chu Tự nói cứ như mình rất đàng hoàng"
"Nghe nói đánh đủ mạnh tay là con người có thể mất trí nhớ"
"Thật giống với Thánh Tử Ma Đạo, lúc ngươi đi học cũng đánh người như thế sao?"
Thu Thiển cười hỏi.
"Không có, khi đó cũng không có Thu tỷ"
Chu Tự lắc đầu trả lời.
"Ngươi nói cứ như là ta sai ngươi đi đánh người vậy."
Thu Thiển híp mắt nói lại.
"Phải nói là ta bằng lòng xông pha khói lửa vì Thu tỷ"
Chu Tự ngẩng đầu ưỡn ngực mà nói.
Thu Thiển chu môi:
"Ai muốn ngươi xông pha khói lửa chứ?"
Chu Tự nắm lấy tay Thu Thiển rồi cười nói:
"Vậy Thu tỷ muốn ta làm gì?"
"Để ta đánh ngươi một trận, đánh cái kiểu mặt mũi bầm dập ấy.
Thu Thiển vung nắm đấm rồi nói.
Chu Tự:
"..."
Hắn còn tưởng rằng Thu tỷ sẽ nói chỉ cần ngươi tốt với ta là được rồi.
Không ngờ rằng Thu tỷ lại muốn đánh người.
Nhưng hình như lần trước nàng cũng nói thế.
Mình đắc tội Thu tỷ chỗ nào chứ?
Không có mà.
Nhưng Thu tỷ nói hai lần, đây là thù dai đúng không?
Chu Tự nghĩ trái nghĩ phải, cuối cùng cũng không nghĩ ra mình đã làm chuyện gì mích lòng Thu tỷ.
Khi về đến nhà thì hắn cũng không nghĩ nữa.
Nên cùng Thu tỷ nghỉ ngơi trước thì hơn.
"Thu tỷ có muốn thay quần áo hay không?"
"Được"
Một lúc sau.
"Hay là ta lại đổi một bộ khác?"
"Được đó.
Ba ngày, Chu Tự cứ thế mà hưởng thụ.
Mùng sáu đã tới, Chu Ngưng Nguyệt sắp trở về, phải thay mọi thứ xong xuôi, quét dọn vệ sinh cho tốt.
Chu Tự vốn định giúp đỡ nhưng Thu tỷ không cho.
Hắn chỉ có thể tiếp tục đánh răng.
Chu Tự nhìn bản thân mình trong gương, cảm thấy sắc mặt có chút tái nhợt.
Đột nhiên hắn nhớ ra câu nói kia của Trí Giả, người trẻ tuổi phải biết khống chế bản thân.
Không thể trách hắn mà, là do Thu tỷ quá đẹp.
Chẳng trách thời cổ đại có câu Hoàng Đế yêu mỹ nhân không yêu giang sơn, có một số người quá quyến rũ.
Ví dụ như Thu tỷ.
Chuyện gì cũng đều phối hợp với hắn.
Nhưng Nguyệt tỷ trở về, hắn cũng không dám làm loạn.
Như thế cũng tốt, có thể tu luyện nghiêm túc, nghỉ ngơi cho tốt chờ tới ngày kết hôn.
Ngày kết hôn đã được quyết định vào tháng năm.
Nếu không phù hợp thì mới phải chuyển tới tháng mười.
Muộn lắm cũng là cuối năm.
Hắn chờ được.
Nhưng điều kiện tiên quyết trong việc này là Thu Thiển không mang thai, một khi nàng mang thai thì chuyện gì cũng phải đẩy nhanh tiến độ.
"Nhưng chăm sóc con cái thì có thể không còn thời gian xử lý chuyện bên thành Biên Giới kia"
Chu Tự có chút đau đầu, hắn hối hận rồi, đáng lẽ nên dùng biện pháp phòng tránh mới đúng.
1088 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận