Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1237: Đại Nhân Vật

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:16:37
"Không có ở đây sao? Thật đáng tiếc. Ta cảm thấy hắn có hy vọng tiến vào Đạo Tâm nhất phẩm, nhưng không còn nữa, có lẽ là không thể vượt qua Tâm Ma Độc. Lúc đó hắn cũng đã trúng độc, ta có lòng tốt giúp hắn một phen, chỉ đáng tiếc cũng không thể giúp quá nhiều. Nhưng với tâm tính lúc đó của hắn hẳn là có thể vượt qua một kiếp đó, chắc có có chuyện khác phát sinh mới khiến hắn không thể vượt qua kiếp nạn này"
Đạo Chân Nhất tiếc hận nói. "Là bởi vì có một hung thú tấn công vào tông môn của chúng ta, khi đó sự tổ chính là nhân tố quyết định, cuối cùng đã chôn thây cùng với mãnh thú đó"
Hoàng Mông nói.
"Thì ra là vậy sao? Năm đó ta cho hắn Minh Thần Chung, tại sao hắn không cầu viện ta? Ta đã cho hắn một cơ hội"
Đạo Chân Nhất nhíu mày. Khoảnh khắc nghe được chuyện này, Hoàng Mông sững sờ tại chỗ.
Chí bảo Minh Thần Chung của tông môn, có thể giúp tông môn vượt qua một lần tử kiếp, số người biết chuyện này cực ít. Làm sao hắn biết được?
Hơn nữa còn nói là hắn tặng.
Chuyện này.Chuyện này...Làm sao có thể?
"Ngươi biết người này?"
Hoa Thanh Tuyết bên cạnh tỏ vẻ nghi hoặc.
"Năm đó, lúc ta đến Thiên Vân Đạo Tông cầu hôn, để tỏ lòng thành ý ta liền đi lên, đúng lúc gặp được hắn, nghe hắn nói là muốn khai tông lập phái, nhưng thực lực của bản thân không đủ, muốn mời Thiên Vân Đạo Tông giúp đỡ. Khi đó khai tông lập phái đều là như vậy, giới tu chân loạn như vậy, dù sao cũng phải có người hỗ trợ che chở. Ta cảm thấy hắn có quyết tâm nên trực tiếp lấy danh nghĩa tiên sơn bao bọc hắn, còn cho hắn một món pháp bảo. Ai ngờ hắn đến chết cũng không cần. Năm đó ta thấy thiên phú của hắn cũng không tệ, nếu không phải hắn muốn khai tông lập phái, ta đã định sẽ dẫn hắn trở về tiên sơn rồi.
Đạo Chân Nhất nói.
Nói xong, hắn lấy một tấm lệnh bài bằng gỗ ra, phía trên có một ký tự kỳ quái:
"Còn nữa, lúc đó hắn cho ta thứ này, hắn nói chỉ cần Cổ Vân Tông còn tồn tại, có ơn tất báo, lệnh bài này tương đương với hắn.
Mà trong nháy mắt nhìn thấy lệnh bài, Hoàng Mông lập tức đứng lên, vẻ mặt khó có thể tin được.
Không sai, đúng là tông môn vẫn lưu truyền cái lệnh bài kia. Không chỉ hắn, mà Mạc trưởng lão cùng với Hạ Nguyệt, Hạ Tinh đều nhận ra.
Hoàng Mông há miệng, có chút nói không nên lời, nhưng vẫn cung kính hành lễ.
Trước mắt là một vị đại tiền bối.
Đại tiền bối khó có thể tưởng tượng được.
"Hơn nữa, hình như ta cũng biết cái Cổ Thành Thiên kia. Lúc còn trẻ tuổi ta đã hành tẩu ở giới tu chân, gặp phải hắn đang khai tông lập phái, giống như gặp phải hung vật ghê gớm gì đó. Hắn cầu xin ta giúp đỡ, ta cũng tiện tay giúp giải quyết một số chuyện, như để làm thù lao, hắn cũng đã cho ta một món đồ. Nhưng ta vẫn không biết là của Cổ Vân Tông, dù sao ta cũng chưa từng nghe qua.
Nói xong, Vân Tiêu tiên tử lấy một tấm lệnh bài gỗ ra, khá giống với cái của Đạo Chân Nhất.
Hoàng Mông ngây ngốc.
Tông môn đã lưu truyền hai cái lệnh bài, hôm nay vậy mà gom đủ rồi?
Chúa ơi, hắn vừa làm gì vậy?
Thế mà lại thể hiện ở trước mặt những tiền bối này?
Nhất là nói còn tự tin như vậy?
Ngay lập tức, hắn cảm thấy khuôn mặt già nua đỏ lên.
Cúi đầu không dám ngẩng đầu.
Mà Hạ Nguyệt và Đông Phương Cảnh còn bị kích động lớn hơn, Vân Tiêu tiên tử có quan hệ không tệ với họ, thật ra lại là một đại tiền bối vô cùng khó lường?
Trước đó, họ còn tưởng rằng chỉ là tiền bối bình thường, thì ra còn vượt qua sức tưởng tượng của họ.
"Được rồi, chuyện cũ đừng nói nữa, bây giờ là khâu nhận sư đệ, các ngươi đừng nói chuyện.
Hình Ngọ nhìn Hoa Thanh Tuyết và nói:
"Đến sư muội, nhận một lần thôi, cuối cùng người nào mới là sư đệ của chúng ta"
Chu Tự:
"..."
Họ định làm gì vậy?
Hai người chơi thì chơi đi, kéo theo ta làm gì?
Nhưng mình cũng không tiện nói gì, dù sao đám người Nguyệt tỷ cũng rất hứng thú.
Đương nhiên, hắn cũng rất tò mò, thiên phú võ học của hắn có thể bị nhận ra chỉ qua một cái liếc mắt không.
Nhận sư đệ?
Phân đoạn này đột nhiên xuất hiện khiến mọi người cảm thấy kỳ lạ.
Nhất là đám người Hạ Nguyệt và Đông Phương Cảnh. Theo lý thuyết, thế hệ của những người này có chút cao thái quá.
Sư đệ của họ chắc chắn cũng tồn tại vô cùng khó lường.
Nhưng ở đây tất cả chỉ có mấy người, làm sao có thể có sư đệ của họ?
Chu Tự?
Minh Nam Sở?
Từ Từ?
Đều không giống.
Trán Hoàng Mông bắt đầu đổ mồ hôi.
Vừa nghĩ đến bản thân mình còn phát ngôn bừa bãi ở trước mặt sư đệ của những người này, hắn cảm thấy hơi lo lắng.
Mình là cái thá gì mà có thể giảng giải phương pháp tu luyện cho những người cấp bậc này chứ?
Thật là đùa giỡn đại đạo trước mặt Quan Công, mất mặt quá.
Thế nhưng, hắn cũng rất tò mò, rốt cuộc ai mới là sư đệ của những tiền bối này.
Về phần những người này có bối phận gì...Hắn đã không dám nghĩ nữa, sư tổ còn phải gọi họ là tiền bối, còn phải xin họ giúp đỡ.
Đây là tiền bối cỡ nào chứ?
Một đám người ở đỉnh cấp giới tu chân.
Chỉ là có bao nhiêu đỉnh cấp thì hắn không biết.
Thế nhưng có thể nghe ra, họ hình như là Thiên Vân Đạo Tông.
Ai có thể ngờ, người của Thiên Vân Đạo Tông sẽ ở chỗ này?
Thật đáng sợ.
1107 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận