"Lão Lý chỉ có một người con trai này thôi đúng không? Đại ca ở đâu ra?"
Liễu Nam Tư hỏi.
"Ai mà biết được.
Chu Nhiên cười đáp.
"Ngươi dạy hắn cái gì rồi?"
"Vậy phải xem hắn nhìn ra được gì, thời gian này không phải rất nhiều khách khứa sao? Để hắn giúp làm việc?
Liễu Nam Tư cười cười nhìn phu quân mà nói:
"Lát nữa ta mua cho ngươi bình rượu xái, tối nay làm hai chén chứ?"
Chu Nhiên: "..."
"Nếu tương lai đồ đệ ngươi thành công rồi, vậy Dạ Nguyệt thánh địa và Thiên Hạ Nhất Kiếm tông sẽ hối hận chết mất, nhưng mà nói đến đối tượng xem mắt, vẫn là Thu Thiển tốt nhất. Trong số nữ tử ta gặp qua, nàng là người thích hợp với con trai nhất. Cũng là người mà ta thích nhất, tiếc là con trai không nên thân, không được, ta phải gọi cho hắn hỏi xem hắn và Thu Thiển tiến triển thế nào rồi"
Nói rồi Liễu Nam Tư liền lấy điện thoại gọi cho Chu Tự.
Tại phòng khách, Chu Tự cầm điện thoại nghe đối phương bla bla không ngừng, nhất thời không biết đáp lại thế nào.
Thu tỷ ở ngay đối diện hắn, cũng tốt, cứ vậy đi, những lời nhận xét như vậy hắn đều không thể nói ra được.
Tuy chỉ là có lệ với mẹ, nhưng cũng không thể để Thu tỷ nghe được.
Người nói vô ý, người nghe có tâm.
Không thể để Thu tỷ hiểu nhầm được.
Vì vậy, nghe một hồi lâu, Chu Tự thừa dịp nói:
"Mẹ à con đang bận mà, mẹ đi hỏi mật thám của mẹ đi, con cúp đây"
Nói xong hắn liền trực tiếp cúp điện thoại, không hề cho đối phương cơ hội nói tiếp.
"Mẹ ngươi hình như có nhắc đến ta Thu Thiển một tay chống cằm cười nói.
"Phải"
Chu Tự gật đầu, giả vờ tuỳ tiện nói:
"Nàng luôn miệng khen ngươi.
"Khen gì ta vậy?"
Thu Thiển mong chờ ra mặt hỏi.
"Xinh đẹp này, tính cách dịu dàng, không ghi thù hận, cũng không trêu ghẹo người khác"
Chu Tự mở to mắt mà nói bừa.
Ngoài điểm đầu tiên thì những điểm khác đều không phù hợp.
Tính cách dịu dàng, miễn cưỡng xem như có, ở nhà thì cũng dịu dàng đó, nhưng ra ngoài thì lại có chút nóng nảy.
Thu Thiển nhìn chằm chằm Chu Tự, một câu cũng không nói.
Làm Chu Tự có hơi ngại ngùng, chủ yếu vì nói dối quá lộ liễu rồi.
Không thích ghi thù, không trêu ghẹo người khác, đều quá giả rồi.
Thu tỷ rất thích ghi thù, mà còn sẽ trả thù.
Nhỏ mọn, hẹp hòi...đúng, hẹp hòi.
"Tối nay muốn ăn gì?"
Thu tỷ đột nhiên cười hỏi.
Câu hỏi này doạ Chu Tự giật mình, lòng nghĩ Thu tỷ là Thần Minh chi nữ, hẳn là không biết thuật đọc tâm đâu nhỉ?
"Đúng rồi, ngươi nói cha mẹ ngươi nghĩ ta có khuyết điểm gì? Ta có cần sửa không?"
Thu Thiển đột nhiên hỏi.
"Sửa gì mà sửa, người cưới ngươi là ta chứ có phải bọn họ đâu, dù sao thì ta cũng không cảm thấy có khuyết điểm gì lớn.
Chu Tự lắc đầu nói.
Thu tỷ biết nấu ăn, cũng biết kính trọng tiền bối, vậy là ổn rồi.
Tuy nàng thích ghi hận, nhưng Chu Tự cũng không thấy đó là khuyết điểm lớn gì.
Có thể hắn đã bị vẻ ngoài xinh đẹp của Thu tỷ làm choáng váng đầu óc rồi.
Nghe Chu Tự nói, Thu tỷ trợn mắt.
"Sao thế?"
Chu Tự nghi hoặc hỏi.
"Phì...phì.."
Thu tỷ cười hai tiếng, sau đó đứng lên nói:
"Không có gì, ngươi tiếp tục nghiên cứu tàng bảo thư của ngươi đi, ta đi chuẩn bị cơm tối đây, Nguyệt tỷ chút nữa lại kêu đói cho xem"
"Mới hơn hai giờ mà.
Chu Tự nói.
"Còn không phải chuẩn bị rã đông à?"
Thu tỷ vừa nói vừa đi về nhà bếp.
Chỉ là đi được hai bước, đột nhiên quay đầu hỏi Chu Tự:
"Ngày mai muốn ngắm quần áo gì?"
"Đều, đều được.
Chu Tự không dám nói đến bộ váy quây lần trước.
Thu Thiển cười cười đi vào nhà bếp.
Không hiểu vì sao tâm tình Thu tỷ lại tốt như vậy, Chu Tự cũng không nghĩ nhiều.
Hắn cầm lấy tàng bảo thư và lá cây, định để chúng dung hợp.
Hôm qua trạng thái không tốt, việc này liền kéo dài đến hiện tại, đợi ăn xong cơm, hắn còn phải đi đến Biên Giới thành.
Đi bái phỏng Thần Thái Dương và Hắc Dạ nữ thần.
Hỏi về việc liên quan đến tế đàn của Hắc Dạ nữ thần.
Lúc này, lá cây bị Chu Tự đặt lên tàng bảo thư, hai vật bắt đầu cộng hưởng, tiếp theo lá cây bị dung nhập vào cuốn sách, dù không có gió cuốn sách mà vẫn bắt đầu tự lật mở ra.
Loạt soạt, lật trái lật phải, cuối cùng dừng lại ở trang thứ ba.
Vốn trang sách trống trải không có gì, lại bắt đầu hiện ra văn tự.
"Chúc mừng ngươi đã mở khoá được văn tự ở trang thứ ba, từ không đến có, ngươi là người đầu tiên mở được văn tự ở trang này. Rất ngạc nhiên phải không, vậy mà ngươi lại cách bảo tàng gần thêm một bước rồi. Ngươi hẳn đã biết, ta lưu lại manh mối ở khắp nơi trên thế giới, mỗi khi có được một manh mối, là gần bảo tàng thêm một phần. Nhắc nhở ngươi một điều, ngục giam Tội Ác cũng có lúc ẩn giấu manh mối. Mà người biết rõ nhất ngục giam Tội Ác nào có chìa khoá, chính là Hắc Dạ nữ thần toàn tri. Cầu nguyện với nàng đi, biết đâu sẽ có kết quả tốt. Đúng rồi, trang kế tiếp sẽ không giống thế nữa, mong chờ ngươi mở ra được. Ha ha! - Hỉ Cố Lộng Huyền Hư chi thần"
Xem hết những văn tự này, Chu Tự lật tiếp mấy trang sau, nhưng không nhìn thấy gì nữa.
1082 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận