Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 779: Táo Của Phù Thủy

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
"Sao quen mắt thế nhỉ?"
Nhìn hình ảnh đó, Chu Tự kinh hãi hô lên.
Sau đó nhớ đến dòng hỗn loạn không gian và bức ảnh mà Lý Lạc Thư nói với hắn. Hắn lấy điện thoại ra bắt đầu kiểm tra lịch sử trò chuyện, quả nhiên giống hệt.
"Thì ra nơi này chính là nơi mà Lý Lạc Thư nói, không biết có thể gặp được hắn không"
Nếu gặp được thì tốt rồi, mình thực sự không hiểu về không gian. Nhưng Lý Lạc Thư lại rất hiểu. Như vậy mới dễ ra ngoài.
Vù!
Đột nhiên xa xa truyền đến tiếng phá hư không, Chu Tự kinh hãi hô lên. Sau đó là một đường kiếm quang càn quét tám phương. Một con hung thú hư không khổng lồ bị một đường kiếm chém thành hai. Thấy vậy Chu Tự vui vẻ trong lòng, lập tức đi về bên đó.
Lý Lạc Thư ở một bên khác vung một đường kiếm chém hung thú hư không, sau đó thở phào nhẹ nhõm. Dòng hỗn loạn không gian ở đây vượt qua tưởng tượng, hắn vốn tưởng có thể ra ngoài, nhưng vẫn rơi vào trong đó, chỉ có thể tiếp tục nghĩ cách.
"Nếu có thể đi vào cũng không tệ"
Lý Lạc Thư nhìn không gian bên trong cảm khái nói. Chỉ có thể trông cậy vào đại ca.
"Nếu đại ca có thể đến thì tốt rồi.
Vừa nghĩ đến đây, hắn đột nhiên cảm thấy có người đang bước trên hư không đi đến, thủ đoạn thật lợi hại.
Trong lúc nghi hoặc, Lý Lạc Thư ngự kiếm qua đó. Một lát sau, hai người chạm mặt trong hư không.
Lý Lạc Thư dẫm trên kiếm, ung dung lịch lãm.
Khi thấy đối phương đi trên hư không, vô cùng bá đạo, cả người hắn sững sờ. Sau đó hắn vui sướng:
"Dai ca?"
"Lý Lạc Thư?"
Khi Chu Tự nhìn thấy Lý Lạc Thư, trong lòng cực kỳ ngưỡng mộ Ngự kiếm giữa trời đất, đi khắp thế giới với một thanh kiếm. Lúc nào thì mình mới có thể ngầu như vậy.
Hai người mấy tháng không gặp nhau, nay lại đồng hành trong hư không.
"Đại ca vào bằng cách nào?"
Trên đường Lý Lạc Thư hiếu kỳ nói.
"Một đao chém ra không gian, không cẩn thận rơi vào đây"
Chu Tự bình tĩnh và bất đắc dĩ.
"Đại ca đúng là thần, ta vẫn không thể chém một kiếm mở hư không"
Lý Lạc Thư khâm phục nói. Hắn có thể mở được cửa không gian, nhưng không thể dùng kiếm chém mở.
Thực ra cũng là Nguyệt tỷ dạy Chu Tự, nếu không cũng không chém ra được. Có thể chém được thì hắn đã chém để quay về lâu rồi.
"Đúng rồi, ta nhớ ngươi có pháp bảo có thể có tín hiệu"
Chu Tự hỏi.
Lý Lạc Thư lấy ra một cây ngân châm, sau đó kích hoạt:
"Ok rồi"
Nghe vậy, Chu Tự lấy điện thoại ra xem, quả nhiên có tín hiệu.
"Lợi hại quá"
"Chuyện nhỏ thôi"
Lý Lạc Thư bất đắc dĩ nói:
"Ta đi dạo ở đây rất lâu rồi, cứ tưởng ra ngoài rồi, không ngờ lại bị rớt vào, cảm thấy nơi này hơi kỳ lạ, đại ca có cách đi vào không?"
Chu Tự cũng nhìn về phía không gian khổng lồ đó, hắn cũng rất hiếu kỳ ở đây đã xảy ra chuyện gì. Suy nghĩ một lúc, hắn quyết định qua đó xem sao. Bên cạnh có Lý Lạc Thư, chắc chắn không có vấn đề lớn. Mình không có kiến thức, Lý Lạc Thư hành tẩu Cửu Châu thì khác. Trên đường qua đó, hắn gọi điện cho Thu tỷ.
Lúc này Thu Thiển còn đang cùng Nguyệt tỷ đọc sách liền ngẩn người, ai gọi cho nàng?
Sau đó lấy điện thoại ra, nàng sững sờ:
"Nguyệt tỷ, điện thoại của Chu Tự có ở chỗ ngươi không?"
"Sao có thể ở chỗ ta được? Phải ở chỗ ngươi chứ, hắn là chồng ngươi"
Chu Ngưng Nguyệt cũng không ngẩng đầu lên nói.
"Thế...thế sao hắn gọi cho ta?" Thu Thiển tỏ vẻ mặt kinh ngạc:
"Trong dòng hỗn loạn không gian còn có tín hiệu ư?"
Nghe thấy vậy, Chu Ngưng Nguyệt sửng sốt rồi nhảy dựng lên, vừa nhìn ghi chú đúng là Chu Tự.
"Mau nghe đi, mau nghe đi"
Thu Thiển cũng không chần chờ, lập tức nhận điện, nàng cảm thấy phía đối diện chưa chắc là Chu Tự. Rất nhanh phía đối diện truyền đến giọng nói:
"Thu tỷ, có nghe thấy không?"
Nghe thấy giọng nói này, cả người Thu Thiển đều thả lỏng.
"Ngươi đi đâu thế hả?"
Nàng có chút giận hờn nói. Bị dọa sợ muốn chết.
"Bây giờ ta đang ở trong dòng hỗn loạn không gian, vừa hay gặp được đại ca của ta, sau đó mới có tín hiệu. Hình như nơi này không dễ ra ngoài, ta định đi xem không gian mà lần trước nói"
Chu Tự giải thích rành mạch rõ ràng.
"Nguyệt tỷ đang hỗ trợ tính toán không gian, mẹ ngươi cho Nguyệt tỷ ăn một quả táo"
Thu tỷ suy nghĩ định giải thích thêm. Nhưng không đợi nàng giải thích rõ ràng, phía đối diện vang lên tiếng kinh hãi:
"Loại táo mà mụ phù thủy cho công chúa Bạch Tuyết ăn ấy hả?"
Thu Thiển:
"..."
Xem ra Chu Tự không sao rồi. Nếu bị mẹ hắn nghe thấy lời này, lúc về lại bị ăn đòn một trận.
"Không phải, là quả táo có thể hướng dẫn người đi ra.
Thu Thiển giải thích nói.
"Vậy bảo Nguyệt tỷ cố gắng nhé, ta đi xem xung quanh trước đã"
Chu Tự nói.
Rất nhanh một giọng nam giới khác truyền đến:
"Ấy, sao trận pháp ở đây lại đang rút lui?n "Rất kỳ lạ hả?"
Chu Tự hỏi.
"Chỗ các ngươi cần thời gian bao lâu?"
Thu Thiển hỏi.
Dù thế nào nàng cũng không ngờ, Chu Tự lại gặp được người quen trong dòng hỗn loạn không gian.
"Chỉ đi dạo xem qua thôi.
Chu Tự nói.
Họ lại trò chuyện vài câu rồi mới tắt máy. Vừa tắt máy, Thu Thiển phát hiện Chu Tự gửi đến một bức ảnh. Là hình ảnh không gian gặp trước đó, nhưng lần này ngoại trừ Chu Tự, còn có thêm bóng dáng của một chàng trai.
Hắn mặc cả bộ màu trắng, ngự kiếm mà đi. Thấy hình ảnh này, Thu Thiển liền bật cười, gửi một câu qua: "Ngươi rất ngưỡng mộ phải không?"
Chu Tự ngưỡng mộ đặc hiệu, ngưỡng mộ đi khắp thế giới bằng thanh kiếm. Ngự kiếm mà đi, trừ ma giữa trời đất, hắn cũng ngưỡng mộ.
1071 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận