Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1006: Ta Là Chân Lý

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:16:37
Trọng điểm nằm ở việc này à? Trọng điểm nằm ở việc thiếu chủ lên Nhất phẩm cơ mà.
Nhất phẩm là khái niệm gì nhỉ?
Họ tốn bao nhiều năm mới có thể tấn thăng đến Nhất phẩm, mà thiếu chủ mới có 23 tuổi sao có thể tấn thăng nhanh đến vậy?
"Ngươi nói xem liệu có bé nhầm không?"
Liễu Nam Tư hỏi Chu Nhiên.
Chu Nhiên:
"..."
Lúc này Thanh Long lại nhìn vào di động, hỏi mấy câu hắn liền hiểu được một chuyện.
"Nói cách khác, khi môn chủ và phu nhân giấu thiếu chủ đi, thiếu chủ thuộc về Long Khốn Vu Uyên. Mà sau khi Tu Chân Giới biết được sự tồn tại của thiếu chủ, thiếu chủ đã thể hiện quan điểm của Tu Chân Giới, thuộc về Tiền Long Xuất Uyên, mà bây giờ...
Thanh Long nhìn lên không trung, có phần khó tin:
"Hiện tại thiếu chủ đã quen thuộc Tu Chân Giới, tốn mấy tháng tìm hiểu đại đạo, giờ muốn Long Du Cửu Thiên sao?"
Chu Tước cũng có phần khó tin.
Lúc này, họ đều nhìn về phía chân trời chờ con rồng kia thoát khỏi trói buộc.
Mà người thấy khiếp sợ không chỉ có riêng đám người Thanh Long.
Lúc này, Chu Ngưng Nguyệt đứng trước mặt Thu Thiển bị đẩy lùi về sau khoảng cách rất xa, trong lúc mơ hồ các nàng trông thấy Chu Tự bay lên không trung.
Đứng trên trời cao vô tận như đứng trên đỉnh cao hùng vỹ.
Quyển sách trong tay Chu Tự kia quả thực đã trở thành thần thư không gì bì kịp.
Vậy mà lại có được lực lượng đáng sợ đến nhường này.
"Ngươi, các ngươi xem xung quanh mình là gì đi?"
Tiểu Thái đột nhiên hét to.
Lúc này những người khác mới nhìn xung quanh.
Họ nhanh chóng nhìn thấy cây cối cái bụi đột ngột bật lên khỏi mặt đất, chúng dường như đã được giao phó thành dáng hình của Thần.
Chính là Ma thần giáng lâm.
Mọi người hoảng hốt, đây là trận chiến của thần linh, phàm nhân như họ có thể sống đến bây giờ đúng thật là may mắn.
Cùng lúc đó, Chu Tự đã đứng trên vùng trời cao vô tận.
Hắn không nhìn những người khác, cũng chẳng đến ý đến những dị tượng xung quanh.
Càng không để tâm đến gió lốc đang gào thét dội về phía hắn.
Tất thảy rồi tan ra trước mắt hắn.
Hắn lật sách, tiếp tục đọc những văn tự trên đó.Cứ như hắn đã đắm chìm vào thế giới trong sách, thẳng cho đến khi hắn lật đến trang cuối cùng, giọng nói của hắn như tiếng của biển cả, như chân lý của đại đạo truyền đi khắp đại địa.
"Còn lớn hơn trời xanh, còn nhân ái hơn Nhân Hoàng, thế sự xoay vần, duy chỉ có Sơn Hải mãi mãi không đổi thay. Thấy được chân thân của hắn trong năm tháng, nghe được lời thì thầm của hắn trên con đường tìm tòi: Trời xanh cúi đầu, Nhân Hoàng quỳ lạy, ta chính là chân lý"
Rầm!
Ánh sáng vô hình toả hào quang quét ra khắp bốn phương tám hướng nơi chân trời.
Gió lốc tan rã, kiếm ý tanh bành.
Khí tràng vô hình len lỏi trời cao, thiên thượng tam phân.
Chấn động đột ngột khiến Phong Bạo Chi Thần hơi hé mắt.
Chỉ trong nháy mắt đồng tử của hắn rụt lại.
Có người vào được tuyệt đỉnh, chư thiên ma thần đều phải giáng lâm quỳ lạy.
Ngay khoảng khắc nhìn thấy người kia, Phong Bạo chi Thần khó mà tin được, đối phương cứ như một nhân loại bình thường nhưng thân thể lại mang theo chân ma chi ý.
Hắn có thể dẫn đường cho Ma Thần.
Như Chúa Tể Lúc này người đó cất bước mà đi, chư thiên Ma Thần cũng đi theo, gió táp ngừng lại, kiếm ý lùi về sau. Thánh Tử Ma Đạo lên sàn.
Đám người Chu Ngưng Nguyệt đứng dưới đầy kinh ngạc.
Thực sự có thể chống lại Thần Minh rồi, làm một lần là tiến vào thời đại Thần Thoại.
Tuy rằng mỗi ngày Thu Thiển đều nghe Chu Tự nói nhưng trong nhận thức của nàng đây là chuyện bất khả thi.
Cho dù ngay khi Chu Tự bắt đầu đọc, nội tâm của nàng vẫn luôn lo láng Chu Tự sẽ bị thất bại thảm hại.
Nàng luôn nghĩ phải an ủi hắn thế nào.
Thế nhưng...
Chu Tự thực sự nhảy một phát từ Nguyên Linh tứ phẩm đến Cường Giả nhất phẩm ở ngay trước mặt nàng. "Mẹ ơi!"
Chu Ngưng Nguyệt cố chống lại áp lực quanh thân, đè nén rung động trong lòng:
"Con trai người nhất định là quái vật, ta đã nói đến tận ba lần rồi.
Nhất thời Thu Thiển cũng cảm thấy rất có thể chồng mình thực sự là quái vật.
Thế nhưng chẳng trách Chu Tự nói hắn có quen được một vị đại ca, cả hai người đều không phải kẻ tầm thường. Cả Tu Chân Giới này, tìm đâu ra sự tồn tại đáng sợ như vậy chứ?
Cùng lúc đó.
Trong Thanh thành, Vân Tiêu tiên tử thấy cảnh tượng trên không trung thì vội nói:
"Cảm thấy có âm thanh gì đó đang truyền từ trên xuống"
"Là cái gì?"
Trình tỷ hỏi.
Vân Tiểu tiên thử thi triển pháp thuật, nhất thời khiến âm thanh truyền đi khắp Thanh Thành, chỉ có điều nhân tài có bậc tu vi nhất định mới có thể nghe được.
Lúc này, đám người Tô Thị, Hàn Tô, Minh Nam Sở đang nhìn lên trời cao.
Cùng đợi Lôi Đình chi Long phá vỡ ràng buộc.
Vận Mệnh chi Thần đứng bên ngoài cửa sổ, hắn nhìn thấy trời đất một mảnh hỗn độn, sinh mệnh của Chu Tự bắt đầu mờ nhạt.
"Ta cảm thấy càng ngày càng không thể nhìn thấu thế giới này nữa rồi, đây là thời đại gì vậy?"
Hắn cố thêm vài lần nhưng đều cảm thấy thế giới này đang bị bao trùm bởi một lực lượng vô tận.
Cứ như tất cả đều bị bao phủ vậy.
Vận mệnh của thế giới như đang đùa cợt với hắn, mặc kệ hắn có cố gắng thế nào cũng đều phải nghênh đón vận mệnh đã bắt đầu.
Lúc này hắn nhướn mày, dường như đang nghe lời nói đến từ trời cao.
Chỉ là hắn có chút khó tin.
1085 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận