Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 506: Vô Dụng Chứ Không Ngốc

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:14:57
"Dù thế nào, biểu hiện hôm nay của Chu sư đệ, xác thực phù hợp lời đồn. Tàn nhẫn khát máu, tư tưởng vặn vẹo.
Khụ khụ!!!"
Mãn Giang Hồng yếu ớt nói.
"Ha...ha."
Hình Ngọ cười to:
"Mấy tên tiểu tử của thư viện này kỳ thật đều rất thú vị"
Mắt nhìn mặt Mãn Giang Hồng tái nhợt, Hình Ngọ lại nói:
"Trở về đi, sư muội như sắp bị lạnh vậy.
"Dạ"
Mãn Giang Hồng gật gật đầu:
"Ngày mai họ phải vào Thâm Uyên Chi Thành, ngoài thành hẳn cũng sẽ xảy ra chút chuyện, chúng ta cũng cần chuẩn bị một chút.
Hình Ngọ cười không nói.
Có thể gặp lại thức thần minh, hắn cực kì chờ mong.
Trước kia là hắn nhỏ yếu, chỉ có thể đứng ở phía sau, nhưng lúc này không giống ngày xưa.
Thứ bảy, sáng sớm.
Mặt trời đỏ rực nhô lên từ đường chân trời, mang theo chút ấm áp.
"Không ngờ hôm nay lại có mặt trời.
Chu Tự đứng trên ban công nhìn mặt trời mọc gần đó mà cảm khái.
Tối hôm qua, trên đường trở về dọn dẹp không ít dã quái, thuận tiện để Đại Địa Thần Khuyển đi lục lọi mặt đất một chút.
Không đến mức tạo ra ảnh hưởng gì.
Nghe Đại Địa Thần Khuyển báo cáo, nói rằng bọn Tam lão bản cũng dọn không ít dã quái.
Thông minh như Tam lão bản chắc là rất khó phát hiện có dã quái vào thành, nên chắc hẳn là do đại lão bản và nhị lão bản dẫn đường.
Có lẽ đây là thành kiến của hắn, vì Nguyệt tỷ đã nói thay Tam lão bản mấy lời tốt đẹp.
Nói Tam lão bản là vô dụng chứ không phải ngốc.
Chu Tự không tán đồng, vô dụng khác ngu ngốc nhiều lắm sao?
Thu tỷ nói vô dụng là cái gì cũng biết nhưng vào thời điểm mấu chốt thì cũng sẽ như xe bị tuột xích.
Sau khi Chu Tự suy nghĩ lại thì vẫn không tán đồng.
Tam lão bản sẽ thêm khối lượng công việc cho hắn, mặc dù cũng sẽ làm thêm giờ, có thể quản lý tài vụ của tiểu cô nương Âm Túc, mấy lần gần đây đều học tập nhưng mỗi lần đều bị phản bác lại.
Thở dài một hơi, Chu Tự không nghĩ đến những chuyện này nữa mà xem đan điền bên trong.
Lúc này ma chủng đã trở lại cương vị, bắt đầu ăn cơm, vẫn còn dáng vẻ nhiệt tình giống hệt buổi sáng.
Quanh thân nó có hào quang đen trắng xoay tròn, là Ma Đạo Văn Thư.
Hiệu quả tẩy rửa của nhị thúc vẫn còn, mà tiền lương còn nhiều hơn cả trước đây.
Nhưng chờ ăn no thì lại mất kha khá thời gian.
"Nhìn tốc độ này chắc năm sáu ngày sau sẽ có một cái vòng, chờ hiệu ứng của đại bảo kiếm qua đi thì có trời mới biết phải mất bao lâu mới được một cái vòng"
Chu Tự thấp giọng lẩm bẩm.
"Đại bảo kiếm cái gì?"
Giọng nói Thu Thiển vang lên bên cạnh.
Lúc này Chu Tự mới phát hiện Thu Thiển đang nằm nhoài trên ban công nhìn hắn.
Phục sức màu lam đơn giản, mặc dù không bắt mắt nhưng không tầm thường chút nào, là vì nàng xinh đẹp.
"Nhìn Thu tỷ hôm nay ăn mặc rất đẹp"
Chu Tự cười nói.
Thu Thiển đứng lên nhìn phục sức bình thường bảo thủ của mình, mỉm cười nói:
"Vậy mỗi ngày ta đều mặc như vậy nhé?"
"Cần phải giặt quần áo.
Mặt Chu Tự không thay đổi mà nói.
"Không cần, có pháp thuật rồi thì căn bản không cần giặt quần áo. Tu Chân Giả thay quần áo đa số là vì muốn thay chứ không phải vì bẩn.
Chu Ngưng Nguyệt ăn táo đi ra từ bên trong.
Lườm Nguyệt tỷ một cái, Chu Tự hỏi:
"Nguyệt tỷ đánh răng rồi à?" "Rồi. Hôm nay ta dậy sớm, trận pháp kia khó thật, nhiều ngày như vậy còn chưa giải được, còn thiếu một bộ phận cuối cùng"
Chu Ngưng Nguyệt xoa huyệt thái dương đau nhức nói.
"Qua trận pháp này thì có lẽ sẽ còn khó khăn hơn nữa.
Chu Tự nhắc nhở.
Lý Lạc Thư từng nói, trận pháp này là trận pháp khó nhất mà hắn có thể tìm được.
Khó hơn nữa thì không phải người có cấp bậc như hắn có thể hiểu được.
Cũng không thể chụp ảnh lại.
"Vậy ngươi lại đi nhận đại ca, không phải lại có trận pháp sao?"
Chu Ngưng Nguyệt tùy ý nói.
Chu tự buồn cười, nghĩ thầm có thể tùy tiện nhận đại ca sao? Lý Lạc Thư là nhân vật truyền kỳ, những người khác không thể so sánh được.
Lúc này di động của Nguyệt tỷ reo lên, nàng nhìn xuống nói:
"Đám người Tô Thi xuất phát rồi, hỏi chúng ta lúc nào thì đi"
"Tam lão bản hình như rất ỷ lại vào Nguyệt tỷ"
Chu Tự rất tò mò.
"Khi còn bé nàng đã đi theo sau lưng ta, khi bị bắt nạt đều là ta ra mặt giúp nàng"
Chu Ngưng Nguyệt cắn một miếng táo.
Thu Thiển lấy dây buộc tóc ra, buộc đơn gian lại xong thì nói:
"Hình như Nguyệt tỷ cũng sẽ đánh Tô Thi "Chuyện này có lý do, khi còn bé Tô Thi rất thông minh, thường xuyên bị ném cho ta để ta đưa nàng đi chơi"
Chu Ngưng Nguyệt nhìn lên bầu trời, chìm vào suy tư, một lát sau mới nói:
"Hồi đầu nàng rất nghe lời, các ngươi cũng biết Tô Thi từ nhỏ đã lớn lên ở Đạo Tông Thiên Vân rồi, là một tiểu nha đầu có tấm lòng rất chính nghĩa. Sau đó có một ngày, nàng đột nhiên phát hiện ra ta là Thánh Nữ Ma Đạo thì lập tức lấy danh nghĩa diệt yêu trừ ma, muốn ta cải tà quy chính. Nàng giơ kiếm gỗ lên muốn động thủ với ta, sau đó ta cũng ra tay, tuổi còn nhỏ mà đã muốn học hàng yêu trừ ma theo người ta, đây là do tu luyện không bão hòa. Khi nàng bị đánh đến kêu cha gọi mẹ, cả một mùa hè đó đều bị ta đánh, sau đó bắt nàng tu luyện, người người đều choáng váng" "Tại sao lại là mùa hè?"
Chu Tự nghi ngờ nói.
1082 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận