Lúc này, không biết vì sao, trên đầu hắn dường như có gì đó đang nóng dần lên.
Ngay sau đó hắn nhìn lên trời cao, một đạo ánh sáng đang rẽ mây mù hạ thẳng về phía hắn.
Đoàng!
Một đạo ánh sáng đánh tan mây mù, trực tiếp dừng trên người bộ xương nhỏ.
Ánh sáng đột ngột xuất hiện này doạ Tiểu Thái một trận.
Lúc này nàng mới phát hiện ánh sáng đang ổn định thân hình của bộ xương khô, ngay sau đó, ánh hào quang đó lại khuếch tán, khuếch tán lên quanh thân thể nàng, khuếch tán khắp thành thị thậm chí là cả đại lục.
Một nguồn sống không lời nào tả nổi xuất hiện trong ánh hào quang.
Tiểu Thái ban đầu còn mang cánh tay huyết nhục mơ hồ phát hiện tay mình đang được chữa trị với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Chuyện này....Như là truyện cổ tích vậy.
Không chỉ có nàng, bộ xương nhỏ cũng đứng dậy rồi.
Những người ban đầu còn nức nở nay đã ngừng khóc.
Trong đám phế tích, những người từng hấp hối giống như đang được rót thêm nguồn sống.
Họ bắt đầu khôi phục lại.
Bộ xương nhỏ cũng nhìn xung quanh với vẻ khó tin, hắn cảm thấy khắp đại lục đều đang cộng hưởng với trời cao.
Mây đen tan ra, không trung xuất hiện mây lành bảy màu.
Trên trời cao như ẩn như hiện một bóng người đang đứng thẳng.
Nàng nhìn từ trên xuống, tay cầm quyền trượng, quanh thân có hào quang nở rộ, phía sau còn có vầng sang phụ trợ.
Không thể nhìn thấy gương mặt nàng nhưng có thể cảm nhận được ánh mắt của nàng đang chăm chú nhìn đại lục Quang Minh.
"I..Ia nữ thần?"
Bộ xương nhỉ khó tin mở miệng nói.
Hắn lại nhớ tới lời đồn đại kia.
"Dưới tai hoạ, mọi người đi ra từ trong đám phế tích, đau đớn cùng huyết lệ tuôn trào. Ánh sáng đến từ trong không trung, nguồn sống vô tận được ban xuống, đại lục Quang Minh cùng nhau cộng hưởng, mây đen tan rã, mây lành bảy màu bao phủ khắp trời đất, nữ thần la của chúng ta khai mở tầm nhìn của nàng, vùng đất này trở lại trong tay nàng, thời đại mới được bắt đầu từ khoảnh khắc này đây. Vậy mà lại là thật, tân thần đã được sinh ra."
Tiểu Thái ở một bên cũng khó mà tin được, la nữ thần sao?
Thực sự là nữ thần?
Lúc này ánh sáng bảy màu mới tụ lại ở bóng dáng phía trên, càng làm nổi lên vẻ thánh khiết, rực rỡ và vĩ đại của nàng.
Sự xuất hiện của bóng dáng này khiến nhân dân toàn đại lục phải ngước đầu lên nhìn.
Hiền Giả nhìn lên trời cao, khó mà tưởng được, nữ thần Ia sao?
Thực ra nàng cũng biết nữ thần sáng thế Ia là hư cấu, nhưng từ miệng của bộ xương nhỉ biết được ghi chép về nữ thần la từ chín trăm năm trước.
Hoá ra đúng là tân thần được sinh ra.
Nữ thần la mở mắt.
Đám người bị thương nặng ở xung quanh đứng dậy, tân thần ra đời, họ được cứu chữa.
Lúc này có vô số người đang quỳ xuống.
Nhưng lúc họ quỳ xuống, quyền trượng của nữ thần la được vung lên.
Tất cả mọi người đều được nâng lên.
Nhưng điều khiến đám người này cực kỳ hoảng sợ chính là dường như nữ thần không thừa nhận họ.
Chờ khi nguồn sống được rải khắp đại lục, tất cả mọi người nhìn thấy ánh hào quang trên không trung đang dần biến mất.
Ngay sau đó, nữ thần xoay người rời đi.
Trông thấy nữ thần la rời đi, con gái của hiền giả Beth có hơi kích động.
"Mẹ à?"
Beth cũng có chút lo lắng, sau đó nàng như nhớ tới thứ gì đó.
Lời tiên đoán kia còn một nửa sau.
Vô Uý dũng giả sẽ mang đến thần dụ của nữ thần.
Có sự giúp đỡ của nữ thần, có lẽ Vô Uý dũng giả sẽ được sống tiếp.
Lúc sau, nàng đưa con gái rời khỏi tháp ma pháp, để những người khác cứu trợ dân chúng xung quanh.
Phải biết cặn kẽ chuyện của nữ thần.
Lúc này bộ xương nhỏ cũng sững sờ nhìn về phía chân trời, hắn phát hiện dường như nữ thần không quá muốn làm nữ thần.
Tiểu Thái có phần hoảng sợ, nữ thần muốn bỏ lại họ sao?
"Bộ xương nhỏ, sao ngươi lại không chết?"
Giọng nói của Chu Tự đột nhiên truyền tới.
Lúc này Tiểu Thái mới phát hiện Chu Tự cùng Lý Lạc Thư đi từ cửa không gian ra.
Việc này....Được rồi, mấy người này vốn rất lợi hại mà.
"Nữ thần Ia đã cứu bộ xương nhỏ.
Nàng đáp lại.
"Nói bậy"
Bộ xương nhỏ lại không phục mà nói:
"Ta đã chết rồi nên không thể chết được nữa.
"Điều khiến ta không ngờ tới nhất thế mà Thu tỷ lại là Ia nữ thần, xem ra nơi này có liên quan đến cha của Thu tỷ rồi"
Chu Tự nhìn vào không trung, cảm thấy kinh ngạc.
Trước kia hắn cũng không biết cha vợ là thần minh gì.
Hiện tại có thể đoán được sơ sơ rồi.
Rất có thể là thần minh quản lý không gian và thời gian.
Vừa rồi khi quyền hành hội tụ, đại khái đó chính là di sản để lại cho Thu tỷ.
Hoặc có thể nói, cả thế giới này đều là di sản được để lại cho Thu tỷ.
Ài, cha vợ có thể vẫn còn sống, nên coi là lễ vậy chứ không phải di sản.
"Ngươi, ngươi quen nữ thần Ia ư?"
Tiểu Thái kinh hô.
"Ta quen khá nhiều Thần minh đấy, trước mắt những kẻ ta quen đều không dám ngang ngược với ta.
Chu Tự nói chi tiết hơn.
Thần Thái Dương, nữ thần Hắc Dạ, nữ thần Đại Địa, Vận Mệnh chi Thần.
Chẳng có kẻ nào dám đứng ra chiến một trận cả.
Cũng chỉ có Thâm Uyên chi Thần là dũng cảm nhất thôi.
Cho nên hắn mới đi rồi.
Tuy rằng Chu Tự cũng biết không phải do hắn giết chết nhưng cũng chẳng khác là bao.
"Thật hay phét thế?"
Bộ xương nhỏ cũng không tin nổi"
"Đến Thần minh mà ngươi cũng quen, vì sao ngươi lại không tìm một cô vợ cho đại ca ngươi đi?"
Nhất thời Chu Tự muốn bắt lấy cái đầu của bộ xương nhỉ, muốn trực tiếp bóp vỡ.
Lý Lạc Thư nghe xong thì không khỏi thở dài.
Nhắc đến chuyện này lại khiến hắn có chút buồn rầu.
Nhiều lần xem mắt đều bị từ chối, hắn cũng không hiểu tại sao có người chỉ mới xem mắt một lần đã thành công.
1128 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận