Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 792: Quá Trình

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
Lúc này Lý Lạc Thư ngừng lại, thần sắc nghiêm túc nói:
"Xảy ra chuyện rồi, khó trách từ lúc bắt đầu đã rất kỳ lạ"
Những người khác nghi hoặc.
Tiểu Thái đi lại ở trong thành, bất tri bất giác đi đến trước tượng đá Vô Úy dũng giả.
Nàng nhìn Vô Úy dũng giả, trong lòng có chút bất bình:
"Bộ xương nhỏ nói hươu nói vượn, Vô Úy dũng giả sao có thể không phải anh hùng?"
"Anh hùng? Trong mắt ngươi hắn đúng là anh hùng, thế nhưng là trong mắt người khác thì không nhất định.
Thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên.
Tiểu Thái quay đầu nhìn qua.
Phát hiện là một người mặc hắc bào cũng đang đứng trước tượng đá Vô Úy dũng giả.
"Ngươi là ai?"
Tiểu Thái nhìn hắn cảm giác có chút âm trầm.
Nghe vậy, người áo đen cười hắc hắc, hắn cởi mũ, lộ ra khuôn mặt như gỗ tạc, cười nói:
"Người đến tìm Vô Úy dũng giả báo thù"
Vừa rồi Dao Di Thiên Nữ lĩnh ngộ được vài điều muốn đột phá ngay tại chỗ, cuối cùng bị Vân Tiêu Tiên Tử đưa đến nơi khác.
Hiện tại phía dưới là Long Ân Hồng đang đánh nhau với Thiên Vân Y Y, hai người đều là thiên chi kiêu nữ, thực lực khó phân cao thấp.
Cả hai đều đã dùng hết toàn lực.
Họ không có được Nhàn Nhã Ngọc cho nên không có cơ hội tấn thăng, chậm hơn Dao Di Thiên Nữ một bước, hiện tại đang tìm kiếm cơ hội tấn thăng.
Đối với việc những người này đối chiến, Tô Thi xem đến say sua.
Thật là lợi hại, quá lợi hại, lúc nào thì ta mới có thể lợi hại như vậy.
Đây chính là cảm nhận của nàng về toàn bộ quá trình.
Mà khi nàng đang xem, Chu Ngưng Nguyệt đang đọc sách đột nhiên dừng lại.
"Thu Thiển, mấy giờ rồi?"
Nàng hỏi. "Ba giờ"
Nói đến thời gian, Thu Thiển hơi khó hiểu hỏi:
"Sao thế?"
"Ta đột nhiên nhớ tới một việc.
Chu Ngưng Nguyệt lấy điện thoại di động ra nhìn lại bức ảnh kia rồi nói:
"Ta tính là 4 tiếng 36 phút sau tòa thành kia sẽ biến thành phế tích, nhưng lại không để ý đến một chuyện cực kỳ quan trọng"
"Chuyện gì?"
Tô Thi hỏi.
Lúc này mọi người lại rất thích Tô Thi, hỏi nhiều, hỏi ra tiếng lòng của họ.
"Bốn giờ ba mươi sáu phút chính là kết quả, nhưng trước khi có kết quả sẽ phải có quá trình Vẻ mặt Chu Ngưng Nguyệt cứng lại nói:
"Nói cách khác, trước bốn giờ ba mươi sáu phút, bất cứ lúc nào, cũng có thể xảy ra thảm họa tòa thành bị hủy diệt"
Đám người kinh hãi.
Oanh!!!
Trong nước la, vô số thân cành xuyên qua mặt đất, phóng lên tận trời.
Tiếng oanh động vang lên, vô số phòng ốc bị thân cây xuyên qua mà đổ sụp.
"Haha!"
Trước tượng đá Vô Úy Dũng Giả, nam tử kia cười ha ha, nói:
"Lần này ta xem ngươi cứu thế như thế nào, đến đây, dù ngươi lại xuất hiện cũng không làm nên chuyện gì. Lần này ngươi tuyệt không phải đối thủ của ta.
Ầm...ầm!
Thân cây quét ngang khắp nơi, không ngừng phá hư kiến trúc xung quanh.
Trên đường phố truyền đến tiếng thét chói tai, mọi người đang chạy trốn tứ phía.
Mà Kỵ Sĩ Hoàng Gia và Ma Pháp Đoàn cũng lập tức phản ứng lại, kỳ thật họ đã ngầm di tán dân chúng, thế nhưng tai nạn lại đến nhanh hơn dự đoán.
Cứ một mực xảy ra lúc Kiếm Thánh và Hiền Giả không có mặt.
Oanh!
Vô số ma pháp đánh vào cành cây, ý đồ muốn phá hư nhánh cây.
"Thật sự ngây thơ, nhưng cũng là lúc để các ngươi cảm nhận nỗi sợ chín trăm năm trước một chút. Những gì Vô Úy Dũng Giả tổn thương ta, ta đều sẽ đòi lại từng thứ một Trước tượng nam tử nhánh cây khinh miệt nhìn tất cả.
Cùng lúc đó tất cả nhánh cây trong tòa thành đều như có nụ hoa nở rộ, ngay sau đó vô số ma thú xuất hiện từ trong nụ hoa, như sóng triều liên tục không ngừng tuôn ra từ trong nhánh cây.
Thấy cảnh này, vô số tiếng thét chói tai trong thành truyền ra.
"Vệ binh hộ tống người rút lui, đoàn kỵ sĩ chống lại ma thú, Ma Pháp Đoàn đi phá hủy thân cành. Những nhà mạo hiểm nước la, xin cho phép ta thuê các ngươi, mời đi theo đoàn kỵ sĩ hỗ trợ giết địch. Ta lấy danh dự Đại Vương Tử hoàng thất và đoàn trưởng đoàn Kỵ Sĩ Hoàng Gia cam đoan với các ngươi, các ngươi sẽ có thù lao tương ứng"
"Giết!"
Tiếng hò hét vang lên, tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền đến.
Có người đẫm máu phấn đấu, có người chạy trốn như điên, có người thút thít tuyệt vọng.
Mà nghe được tất cả, vị nam tử nhánh cây kia lại vui sướng.
"Quá cùi bắp, kém hơn chín trăm năm trước không biết bao nhiêu, ha ha, cứ như vậy sao? Vậy thì thật là rất đáng tiếc"
Ầm!
Đột nhiên một quả cầu lửa đập vào đầu hắn.
Cái này khiến hắn hơi bất ngờ.
Chợt quay đầu nhìn sang, phát hiện công kích hắn lại là một Tiểu Tinh Linh.
Tiểu Thái hoảng sợ nhìn kẻ cầm đầu này, nàng nhịn không được đánh một quả cầu lửa.
Nhưng nàng đã cầu cứu viện, dùng ma pháp thông báo cho họ, kẻ chủ mưu ở đây.
Cũng không biết có thể chạy tới hay không.
"A? Thật sự là không sợ chết, không sao, hiện tại ta sẽ đưa ngươi đi chết.
Tiểu Thái sợ hãi, nàng cảm thấy mình giống như... sắp chết.
"Sao rồi?"
Trong rừng Ma Thú, Kiếm Thánh Rehage nhìn Lý Lạc Thư hỏi.
"Chúng ta bị vây lại, đây là thứ nhất, thứ hai là đại lục Quang Minh gặp nguy hiểm.
Lý Lạc Thư đi về phía trước, lúc này họ đã đi tới vị trí trung tâm.
Mà ngay trước mặt họ, có một vùng hồ rộng lớn.
Giữa hồ có một cây đại thụ, trên cây mọc đầy quả, xung quanh còn lởn vởn rất nhiều hắc khí.
1101 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận