"Đúng thế, thành gia lập nghiệp, phải lập gia đình trước rồi mới lập nghiệp chứ Chu Nhiên nói với gương mặt tươi cười:
"Đến lúc đó xóm giềng gần xa phải nể mặt ta, đến uống rượu mừng đấy nhé"
"Đi, chắc chắn phải đi rồi, các ngươi định tổ chức ở đâu?"
Có người cất tiếng hỏi.
"Ta nhớ Tiểu Chu học rất giỏi, lại còn ngoan ngoãn, cô gái nào gả cho hắn cũng được xem là có phúc.
Lại có người nói.
Liễu Nam Tư nghe có người khen con trai mình thì cười ha hả không dừng được:
"Có thể không làm phiền chúng ta là đủ lắm rồi. À đúng, bọn ta định tổ chức ở khách sạn Thanh thành "Khách sạn à? Ta cảm thấy đồ ăn ở khách sạn không ngon bằng Lão Chu nấu Có người cười nói.
Những người khác cũng phụ họa theo.
Chu Tự gật đầu:
"Khó hơn so với lúc trước à?"
"Cảm giác dễ hơn, cũng không biết vì sao"
Minh Nam Sở nói.
"Vậy chúng ta bớt thời gian đi vào thử xem thế nào"
Chu Tự nóng lòng muốn thử.
Hôm nay là thứ bảy, ngày mai sẽ là chủ nhật, là ngày được nghỉ.
Bọn hắn phải đi chụp ảnh cưới.
"Có muốn dẫn sư tỷ ta đi cùng không?"
Minh Nam Sở ngồi xuống hỏi.
Vết thương của hắn đã khỏi rồi.
Sau khi ăn quả Bất Tử của Chu Tự đưa thì đã tốt hơn.
Chỉ là có hơi khó chịu.
Trong thời gian ngắn không thể ăn lại.
Lần sau, những người khác có thể ăn quả thứ hai, hắn thì không chắc có thể ăn.
Lỗ quá rồi, hắn không dám mang thứ này trong người, cũng không dám cầm lấy đi bán, quá phiền phức.
Vẫn nên ăn là an toàn nhất.
"Cũng được, người trong nghề đánh boss cuối cùng cũng sẽ nhẹ nhõm rất nhiều"
Chu Tự gật đầu.
Bây giờ hắn còn nhớ rõ lúc trước đánh Nữ Thần Băng Tuyết khó cỡ nào, suýt nữa cả đội bị diệt.
Cuối cùng may mà thắng.
"Ngày mai các ngươi định mấy người đi chụp ảnh cưới?"
Minh Nam Sở hỏi.
"Không biết, tam lão bản nói nàng muốn đi, hình như đại lão bản cũng muốn đi xem, Âm Túc ở sát vách cũng muốn đi Chu Tự đáp.
Các nàng đều rất tò mò về chụp ảnh cưới, cho nên đều muốn đi xem thế nào.
"Vậy ta cũng đi?"
Minh Nam Sở hỏi.
"Đừng nói là các ngươi muốn đi xem Ma Môn nhé?"
Chu Tự hỏi.
"Có thể nói phét rất lâu đó"
Minh Nam Sở nói như thật.
Chu Tự:
"..."
Ma Môn, Đạo Tông Thiên Vân, những nơi lần này đi đều không phải chỗ bình thường.
Đừng nói mấy vị lão bản, dù là những tiền bối của tông môn khác đều không nhất định có thể tới Ma Môn hoặc là Đạo Tông Thiên Vân.
Chớ nói chi đến vài nơi đặc biệt bên trong.
Mà lần này đi cùng thì có thể đi bất cứ chỗ nào.
Đi một chuyến, đủ để cho những người khác phải kinh sợ.
"Nhị lão bản muốn đi chụp ảnh à?"
Chu Tự hỏi.
Minh Nam Sở lắc đầu:
"Không, ta muốn đi chơi game, dùng mạng mà Ma Đạo Cự Phách dùng, đi lại vào phó bản, làm cho muôn người phải ngước nhìn"
Chu Tự:
"..."
Hắn rất ngạc nhiên, liệu trong tương lai nhị lão bản có khả năng cưới vợ không.
"Tông môn các người không phải toàn người độc thân đấy chứ?"
Chu Tự hỏi.
"Không đến mức đó, nhưng mà hai vợ chồng đều chơi game, bọn hắn sẽ cùng nhau vào một phó bản. Vui vẻ hòa thuận"
Minh Nam Sở nói ra.
"Vậy nếu là cưới người ngoài tông môn của ngươi thì sao? Hoặc là gả cho người ngoài tông môn?"
Chu Tự lại hỏi.
"Việc này thì rất phiền toái, giữa vợ chồng rất dễ không hợp nhau. Ta nhớ có một vị sư huynh cưới một đại tiểu thư của môn phái lớn. Vị đại tiểu thư đó cực kỳ bá đạo, tu vi cũng mạnh, nói kiểu gì cũng không cho sư huynh của ta chơi game"
Minh Nam Sở có hơi thổn thức nói.
"Sau đó vị sư huynh kia của ta bèn lén chơi, sau đó bị phát hiện.
"Phát hiện ư? Bị đánh, vẫn là bị hạ độc?"
Chu Tự hỏi.
Hắn vô ý thức nghĩ đến Thu tỷ, Thu tỷ sẽ không đánh người, nàng sẽ chỉ hạ độc thôi.
"Đều không phải Minh Nam Sở lắc đầu.
"Tốt thế à?"
Chu Tự có hơi bất ngờ.
Nói thế nào nhỉ, gả cho một kẻ chỉ biết chơi game, không làm gì có phải hào phóng quá không?
Hay là do tuyệt vọng quá rồi?
Lúc này Minh Nam Sở lại chuyển đề tài:
"Nhưng là vị sư huynh đó của ta đã bỏ trò chơi rồi"
"Vì sao?"
Chu Tự nghi hoặc.
Thở dài một tiếng, Minh Nam Sở bất đắc dĩ nói:
"Vị đại tiểu thư kia thực lực cao cường hơn, cộng thêm tông môn đủ mạnh. Dẫn người lẻn vào server của tông môn chúng tôi, cắt đứt nguồn điện. Tiện để lại câu nói, dẫn phu quân của nàng vào chơi lần nào, nàng sẽ cắt điện lần đó"
Chu Tự chấn kinh:
"Server của tông môn các ngươi dùng điện hả?"
Minh Nam Sở:
"..."
"Không, vì để ngươi dễ hiểu nên nói là điện "Thì ra là thế"
Chu Tự gật đầu, chợt nói:
"Sau đó không ai chơi với sư huynh của ngươi nữa?"
"Không chỉ có như vậy, thấy hắn online lần nào là đánh hắn lần đó, cứng rắn đánh cho hắn phải thoát game"
Minh Nam Sở dựa vào sau thành ghế:
"Cho nên ấy, tìm bạn đời tuyệt đối không nên tìm người vừa mạnh lại có chống lưng, như vậy sẽ làm tổn hại lợi ích của tông môn. Tông môn đề cử bạn đời đồng môn mới là lựa chọn có một không hai"
Chu Tự bỗng có hơi tò mò về tông môn này, sau này hoàn toàn có thể tới mở mang kiến thức.
Đương nhiên, hắn không chơi game.
Vô vị.
Xem trò chơi không bằng ngắm Thu tỷ, Thu tỷ không phải đẹp hơn à?
1122 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận