Sáng sớm hắn còn thấy Thu tỷ bưng thuốc đi vào, có lòng tốt bón thuốc cho Nguyệt tỷ, lúc đó hắn còn nghe thấy giọng nói dịu dàng của Thu tỷ, nàng nói:
"Nguyệt tỷ, phải uống thuốc rồi"
"Không biết Nguyệt tỷ có thể khỏe lại hay không Chu Tự đến công ty lắc đầu thở dài.
Đi đến quầy lễ tân, hắn phát hiện mấy vị lão bản đều có mặt, đang nhìn vào máy tính.
"Các ngươi đang xem gi đấy?"
Chu Tự quẹt thẻ xong tò mò hỏi.
"Thông báo nghỉ phép"
Tô Thị vừa nói vừa nhìn xung quanh, sau đó lấy ra bánh bao đưa qua.
"Bánh bao? Bây giờ ăn uống cũng tệ quá?"
Chu Tự nhận lấy bánh bao bất mãn nói.
"Cũng không phải mua cho ngươi.
Tô Thi chu miệng nói.
"Đây là ngươi ăn thừa hả, nếu không phải họ hàng thì ta cũng không muốn ăn.
Chu Tự chê bỏ nói.
Tô Thi phùng má hằm hằm nói:
"Sao lúc ăn bánh mỳ ngươi không nói vậy đi?"
"Bởi vì bánh mì ngon mà"
Chu Tự nói với vẻ mặt không cảm xúc.
Tô Thi nhìn chằm chằm Chu Tự, ôm lấy Hàn Tô dậm chân tỏ vẻ bất mãn.
"Ngươi đá phải ta rồi"Minh Nam Sở nhắc nhở nói.
Tô Thi trừng mắt nhìn hắn, quay đầu không muốn nhìn những người này.
"Thế nghỉ phép thế nào, ta có giống các ngươi không?"
Tô Thị không thèm để ý nữa, Chu Tự cũng tò mò về nghỉ phép.
"Nghỉ ba ngày, thứ ba đi làm, tất cả mọi người giống nhau.
Hàn Tô nói.
"Thế ta có được tính lương không?"
Chu Tự hỏi.
Dù sao hắn cũng được tính lương theo tuần, khác với nhân viên chính thức.
"Có"
Hàn Tô gật đầu.
"Vậy thì tốt"
Thở ra nhẹ nhõm, Chu Tự nhìn ba người nói:
"Ba ngày này các ngươi có dự định gì không?"
"Đi mua đồ ăn, mua quần áo, sau đó...hết rồi"
Tô Thi suy nghĩ một hồi nói.
"Ngươi muốn làm gì?"
Đương nhiên Minh Nam Sở nghe ra hắn có ý khác.
"Ta đã tìm được cho các ngươi một nơi tốt để tu luyện.
Chu Tự lấy ra một quả cầu pha lê nói tiếp:
"Chốc nữa có thời gian thì ta đưa các người đi vào" "Đây là gi?"
Tô Thị tò mò hỏi.
"Cho ngươi, đừng làm mất, đợi tan làm ta dạy các người cách sử dụng"
Chu Tự ném quả cầu pha lê cho Tô Thị nói.
Tô Thị không bắt chặt, tuột tay mấy lần mới bắt được.
"Phù! Suýt nữa thì vỡ"
Nàng thở phào một hơi.
Minh Nam Sở và Hàn Tô đều rất bất ngờ, đây là thứ gì?
Sau đó họ tiến vào phòng nghỉ ngơi, định nghiên cứu.
Thấy ba người đi vào, Chu Tự bỗng tỉnh ra, ba vị lão bản này hoàn toàn có thể tu luyện trong thời gian làm việc, buổi tối làm việc của mình.
"Làm lão bản thật là sướng"
Chu Tự cảm khái nói. Mình thì không thể như vậy, không làm việc chăm chỉ thì không nuôi được vợ chưa cưới, càng đừng nói nuôi được chị ruột thích ăn hoa quả. Tốt nghiệp rồi mà còn xin tiền cha mẹ, đó không phải tính cách của hắn, sẽ khiến hắn cảm thấy mình rất vô dụng. Xua đi suy nghĩ lung tung, hắn bắt đầu an tâm làm việc, nhân tiện xem kim quang thần chú.
Buổi chiều, điện thoại của Chu Tự rung lên, là tin nhắn của Lý Lạc Thư, vừa nhìn là một đống danh thiếp.
"Bán tiên hả? Chính là những người biết bói toán số phận hả?"
Chu Tự vui mừng. Cuối cùng cũng đến đây, đây lần đầu tiên sau khi hắn tiến vào giới tu chân được tiếp xúc với nhân vật bói toán số mệnh. Xem xét tỉ mỉ, hắn phát hiện chữ ký của đối phương thực sự cá tính.
"Ta chỉ bói bừa thôi, ai ngờ họ lại tin.
"Đại nhân vật đều tùy hứng như vậy hả?"
Chu Tự nhìn ảnh đại diện chữ Tiên nửa trắng nửa đen của đối phương, cảm khái nói. Nếu không phải Lý Lạc Thư tiến cử, thì chắc chắn hắn sẽ cảm thấy đối phương là kẻ lừa đảo giang hồ. Trên đời có không ít kẻ lừa đảo như này.
Lập tức, hắn nghĩ ra một cách. Nghe nói cách này có thể phán đoán đối phương bói chuẩn hay không. Chính là cầm một con dao, hỏi đối phương muốn chém chân trái hay chân phải của hắn, bảo hắn bói. Bói xong thì chém. Trong lòng nghĩ vậy, hắn liền gửi lời kết bạn với đối phương.
Lập tức hắn nhận được hồi đáp, ấn mở ra xem, mình bị từ chối.
Bên trên có lý do từ chối: "Thấy ngươi muốn kết bạn với ta, hai chân của ta hơi đau nhức, nghĩ kỹ lại thì vẫn không nên kết bạn với ngươi.
Chu Tự:
Trời ơi, chuẩn đến thế ư?
Chắc chắn là bán tiên rồi, sau đó Chu Tự lại gửi lời kết bạn cho đối phương lần nữa, còn ghi chú:
"Đại sư, bây giờ chân còn đau không?
Trong nháy mắt, đối phương lại đáp lại, vẫn từ chối, nhưng cũng có lý do từ chối: Không đau nữa, nhưng ta không muốn kết bạn với ngươi, ngươi không được người ta yêu quý.
Thấy câu trả lời của đối phương, Chu Tự cau mày, nghĩ thầm còn từ chối nữa thì bảo cha đi một chuyến, mang Nguyệt tỷ và Thu tỷ ra quảng cáo, không hiệu quả thì đợi ngày nào đó trở thành võ đạo tông sư, sẽ lấy đầu đối phương ra làm bóng đá, sau đó lại kết bạn với đối phương, ghi chú: Đại sư, có cảm thấy toàn thân đau nhức không? Ví dụ như sắp còn lại nửa cái mạng ấy? Hoặc là đầu hơi đau?"
Trong nháy mắt Chu Tự thấy danh sách bạn bè có thêm một người.
Đối phương đã đồng ý kết bạn.
"Có ai nói với ngươi là ngươi rất đáng ghét không?"
Bán tiên gửi tin nhắn đến.
"Có người nói với ta hắn không thích nói chuyện với ta, sau đó hắn đã chết.
Chu Tự trả lời một câu.
Bán tiên:
"..."
Chu Tự cũng không để ý, lúc đó hắn cũng rất ghét nói chuyện với Thạch Đầu Nhân đó.
1093 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận