Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 706: Lì Xì, Lì Xì Đi

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
Trong lúc nhất thời Chu Tự khắc sâu cảm giác được cái gì là đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, gặp được lại chẳng tốn công phu.
Nhưng phó bản bảo tàng thư còn chưa qua, càng đừng đề cập đến tìm ra bảo tàng chân chính.
Chu Tự cất đồ đi, hắn quyết định phải nhanh qua cửa phó bản bảo tàng thư một chút.
Sau đó xem xem có cần manh mối tiếp theo hay không.
Nếu cần thì đi tìm tung tích Cổ Lộng Huyền Hư Chi Thần.
Thuận tiện hơn rất nhiều.
Cất xong đồ vật, Chu Tự cũng không vội vã làm gì. Sắp hết năm.
Ăn tết trước rồi nói.
"Đúng rồi, Tam lão bản còn trở lại không?"
Chu Tự hỏi.
"Trở về đi, còn phải tăng ca đấy.
Minh Nam Sở nói.
"Tăng ca?"
Vẻ mặt Chu Tự vô cùng khó hiểu:
"Không phải các ngươi phải vào thành tu luyện sao? Các ngươi đều đi thì ai trông tiệm?"
Minh Nam Sở mở ra ngăn tủ phía dưới, sau đó lấy ra một cái thẻ ném cho Chu Tự.
Nhìn chữ trên đó, Chu Tự kinh ngạc.
"Sau sáu giờ, không cho nợ, không bán, cái khác tự tiện.
Chu Tự:
"..."
Như vậy cũng được sao?
Đây không phải là làm thêm giờ sao?
Vô sỉ, sâu mọt công ty.
Loại việc này cũng không mang theo ta.
Lúc tan việc, quả nhiên Tô Thị trở về.
Nói cha mẹ nàng đi ăn cơm.
Thấy mọi người đều có mặt, Chu Tự gọi ba lão bản tới cùng với hai người sát vách.
"Là, là muốn làm gì?"
Âm Túc trốn ở sau cùng hỏi.
"Sắp tết, đưa các ngươi chút quà tết Chu Tự lấy hạt châu từ pháp bảo trữ vật ra, ngoại trừ bộ đồ nữ thần với bộ gấu nhỏ, hắn đều lấy ra:
"Chọn đi, mỗi người một bộ skin đồ chơi"
Nhìn thấy hạt châu quen thuộc, tất cả mọi người giật mình.
Không cần nghĩ cũng biết, thứ này là hàng cao cấp.
Tô Thi lập tức cầm bộ Hỏa Phượng Hoàng:
"Ta muốn cái này, ta cảm thấy ta có duyên với Hỏa Phượng Hoàng"
Mấy người Minh Nam Sở cũng đều chọn một cái.
Chờ họ chọn xong, Chu Tự mới định cất đồ vật đi, nhưng rất nhanh hắn nhớ tới đến thư viện còn có một người.
Đó chính là Trình tỷ.
Quên mất Trình tỷ.
Cuối cùng Chu Tự lấy ra một cái nhìn tương đối lợi hại cho Từ Từ:
"Từ đại ca giúp ta đưa cái này cho Trình tỷ Như thế chẳng khác nào chính hắn không có skin, nhưng cũng không quan trọng.
"Vật này có tác dụng gì?"
skin, thêm đặc hiệu, có tác dụng trong thời gian bảy ngày.
Tô Thi hỏi.
"Thêm Chu Tự giải thích.
"Đã đến tết, chúng ta không cho ít đồ cũng không tiện Minh Nam Sở chững chạc đàng hoàng lấy lì xì ra, nhét vào một trăm đồng đưa cho Chu Tự:
"Nửa năm này đều là ngươi làm việc, đây là nên được"
"Cảm ơn Nhị lão bản"
Chu Tự lập tức nhận lì xì, sau đó nhìn về phía Đại lão bản và Tam lão bản.
Nhìn ánh mắt Chu Tự, Tô Thi không dám tin nói:
"Không, không thể nào. Sao Minh Nam Sở có thể cho ngươi tiền? Hắn keo kiệt bủn xỉn có tiếng"
"Đừng nói nữa, tranh thủ thời gian đưa tiền"
Chu Tự đưa lì xì ra.
Tô Thị:
"..."
Những người khác:
"..."
Cường ngạnh như vậy sao?
Cuối cùng Chu Tự nhận được năm bao lì xì.
Tổng cộng năm trăm tệ.
Gương mặt Tô Thi tràn đầy vẻ không cam tâm, nàng hừ một tiếng lạnh lùng rồi chạy vào phòng nghỉ.
Hàn Tô đẩy kính mắt lên rồi cũng đi vào theo.
Từ Từ và Âm Túc dường như không hề để ý đến một trăm tệ này. Vừa nhìn đã thấy rõ sự chênh lệch, Chu Tự cảm giác văn phòng kế bên làm việc khá là giàu có, làm người cũng hào phóng.
Mấy nhân viên quản lý thư viện như họ, chẳng những người sau nghèo hơn người trước mà ai nấy đều keo kiệt như nhau.
Chờ tới khi tất cả mọi người đi vào thì Chu Tự trả một trăm tệ kia cho nhị lão bản.
Sau đó lại đếm thêm một trăm trong số bốn trăm vừa lấy được đưa cho Minh Nam Sở.
Hai người bắt tay chúc mừng hợp tác thành công.
"Lần sau nhị lão bản bỏ nhiều một chút, 188 may mắn"
Chu Tự cười rồi nói.
"Là do ta sơ sót rồi"
Minh Nam Sở trả lời với vẻ rất đàng hoàng:
"Sau này chắc chắn sẽ làm thế"
Hai người cất tiền vào túi.
Tô Thị và Hàn Tô đi ra ngoài, lúc này ánh mắt của Tô Thi hiện rõ sự tức giận. Nhưng dường như đối tượng mà hai nàng nhằm vào là nhị lão bản, Chu Tự thấy vậy thì lui về sau vài bước.
Hắn nghĩ mình cũng sắp tan ca rồi thì vội vàng quay người rời khỏi đây.
"Các ngươi có chuyện gì à?" Minh Nam Sở cất tiếng hỏi.
Hàn Tô đẩy kính mắt lên rồi chỉ về phía góc phòng, đối diện họ.
Chu Tự:
"..."
Minh Nam Sở:"..."
Quên mất là ở đây có camera.
"Ta về trước đây, mọi người ở lại trò chuyện đi"
Chu Tự điểm danh xong thì trực tiếp đi ra ngoài.
Hắn nhìn thoáng qua đôi mắt ra hiệu cầu cứu của nhị lão bản, chỉ có thể âm thầm cổ vũ cố lên.
Minh Nam Sở:
"..."
Sau khi Chu Tự rời khỏi, dường như trong thư viện có tiếng lốp bốp vang lên.
Hắn có nghe thấy nhưng cũng không quay đầu lại, chỉ ngẩng đầu lên nhìn trời rồi cảm thán thời tiết hôm nay rất đẹp. Chỉ là có chút lạnh.
Chu Tự kéo áo lại rồi đi về phía vùng ngoại ô.
Lúc hắn đến thành Biên Giới thì phát hiện sau bàn sách không còn thấy bóng dáng Nguyệt tỷ nữa rồi, ngay cả Thu tỷ cũng không biết nàng đã đi đâu.
Nhưng ba vị trưởng lão thì vẫn còn ở đó.
"Các nàng đi đâu rồi?"
Chu Tự tò mò mà hỏi.
Đương nhiên đối tượng hắn hỏi là ba vị cẩu trưởng lão rồi.
"Tế đàn Thái Dương có chút phản ứng, các nàng đi vào xem có phải là đưa tới thứ gì hay không"
Bạch Bối giải thích.
1073 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận