Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 707: Tặng Quà

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
Chu Tự nghe vậy thì gật đầu, hắn cũng không có ý định đi vào xem xét. Chỉ có Thu tỷ mới có thể nghe được lời cầu nguyện và đáp lại ở trong tế đàn mà thôi. Thu tỷ cũng đã học xong thần dụ rồi, giao tiếp không thành vấn đề. Ngồi đây đợi tin từ các nàng là được rồi.
Hắn nói rồi lấy mấy bộ đồ ra, đây là đồ tết cho mấy người này.
Đồ của hắn thì cho Trình tỷ rồi, chỉ có thể đợi lần sau xem có đồ gì dưỡng da không thôi.
Chu Tự nhớ tới Trình tỷ thì đột nhiên phát hiện ra một việc.
Đó chính là hình như Trình tỷ và mẹ hắn có quen nhau, nếu dựa theo nội dung cuộc trò chuyện của nhị thẩm và Trình tỷ thì dường như hai nàng đều thuộc một tông môn. Hôm nào rảnh phải hỏi mẹ xem mọi chuyện là như thế nào.
Lúc này, trong thư viện Trình tỷ đang cầm mấy hạt châu mà hỏi với vẻ tò mò:
"Đây là gì?"
"Bộ trang phục.
Âm Túc suy nghĩ một lát rồi bổ sung:
"Chu Tự nói thế, hắn nói đây là mấy đồ chơi nhỏ, bóp nát hạt châu là có thể mặc vào được, sẽ không có tình trạng không vừa người"
"Có hiệu quả phòng ngự không?"
Trình tỷ thắc mắc cất tiếng hỏi.
"Có lẽ là có một chút"
Từ Từ suy nghĩ rồi đáp:
"Có lẽ còn hiệu quả nào đó không tưởng tượng được, nhưng hiệu quả chỉ kéo dài bảy ngày, khi nào cần dùng thì mới mở ra"
"Bảy ngày à?"
Trình tỷ có chút bất ngờ:
"Cũng thú vị đấy, nhưng kiểu dáng cũng không tệ, đúng lúc ta có thể mang về đưa cho bọn tiểu bối chơi. Cuối năm nay các nàng sẽ tổ chức luận bàn với bên ngoài, nói mới nhớ Từ Từ trở về cũng có đúng không?"
"Ừ."
Từ Từ gật đầu mà nói thật:
"Trong tộc cũng có tổ chức tỷ thí nhưng ta không quay về thì đến lúc đó họ sẽ tới đón ta về. Nhưng khi kết thúc phải tự quay lại rồi, sẽ mất một hai ngày"
Hắn muốn ở lại tu luyện nhưng trong tộc tổ chức tỷ thí, bắt buộc hắn phải quay về.
"Nơi đó thì đúng là có thể mặc bộ trang phục này, nhìn không có chỗ nào để chê"
Trình tỷ nói.
"Ừ."
Từ Từ gật đầu:
"Ta cũng có ý định như thế.Bình thường hắn rất khó rất khó nhưng sau khi được vị tiền bối của Đạo Tông Thiên Vân kia chỉ đạo thì hắn đã tự tin hơn vào bản thân rồi. Nếu như bộ trang phục này còn có tác dụng khác thì chắc có lẽ hắn sẽ thắng dễ dàng hon.
"Tiểu Âm thì sao?"
Trình tỷ nhìn về phía Âm Túc:
"Ta...ta không về. Nhưng ta muốn gửi đồ cho chị ta, có lẽ nàng sẽ cần dùng tới"
"Thế à? Xem ra chỉ có mình ta trở về rồi. Lâu lắm rồi chưa quay về, cũng là lúc nên đi về đi dạo một chút"
Trình tỷ nhìn Từ Từ và Âm Túc rồi nói:
"Tết này nếu các ngươi có rảnh thì có thể đến tìm ta"
Hai người nghe vậy thì đều vội vàng đồng ý.
"Đây là gì?"
Thất Thiên cầm hạt châu lên mà cất tiếng hỏi.
"Quà tết, tặng cho các ngươi đấy, mỗi người một viên Chu Tự nói.
"Có tác dụng gì?"
Thất Thiên hỏi với vẻ thắc mắc.
"Trang phục, thời gian có hiệu lực là bảy ngày.
Chu Tự giải thích.
"Ngươi gọi ta à?"
Thất Thiên hỏi lại.
Chu Tự không nhìn nàng mà quay đầu nhìn về phía ba vị cẩu trưởng lão.
Bọn chúng nhìn hạt châu mà có một cảm giác thứ này không hề đơn giản. Đồ mà Thánh Tử tặng thì sao có thể đơn giản được chứ? Vậy nên bọn chúng vui vẻ mà nhận lấy.
Cắn người miệng mềm bắt người tay ngắn, sau này bọn chúng cũng không thể thoát khỏi đây một cách dễ dàng. Thành Biên Giới có việc gì cũng phải ra tay trợ giúp.
Bọn chúng cũng rất tự giác.
"Đa tạ Thánh Tử"
Xích Mông nói với vẻ cảm kích.
Thất Thiên không nói gì, tặng cái này chẳng bằng chút nữa đừng có ra tay đánh nàng.
Không bao lâu sau, Hầu Trầm và Đại Địa Thần Khuyển đi ra ngoài cũng đã trở về. Mỗi người cầm lấy một hạt châu.
"Gia, ta cảm động quá, vậy mà ngài còn tặng quà tết cho ta"
Đại Địa Thần Khuyển nói rất kích động:
"Gia, năm sau ngươi phải bắt ta làm việc cho ngươi nhiều hơn đó, nếu không thì ta không yên lòng"
Chu Tự:
"..."
Hầu Trầm cũng mở miệng nói lời cảm tạ, hắn nói mình có thể nhìn thấy nhiều chuyện lý thú li kỳ như vậy đều là nhờ phúc của Chu Tự, không ngờ rằng còn được tặng quà.
"Không sao đâu, các ngươi cũng giúp ta khá nhiều chuyện, cái này chỉ là đưa cho các ngươi chơi mà thôi" Chu Tự xua tay rồi nói.
Đương nhiên là Hầu Trầm không dám tin, nhưng rõ ràng là sự cố gắng của hắn đã được Thánh Tử Ma Đạo tán thành, hắn cần phải cố gắng thêm một chút nữa. Bởi vì Thánh Tử Ma Đạo đã trở thành hi vọng mới của hắn. Hầu Trầm cần phải kiếm đủ công lao mới có thể mở miệng nói tới tộc nhân của mình.
Cho đi năm bộ trang phục, Chu Tự chỉ còn lại năm cái, ba cái chia cho ba vị thần minh, hai cái còn lại là của Chu Ngưng Nguyệt và Thu Thiển.
Một bộ gấu nhỏ, một bộ nữ thần.
Một lúc sau hai người mới đi ra ngoài, các nàng còn cầm theo một ít trái cây.
Nguyệt tỷ mặc bộ trang phục gấu nhỏ cầm lấy nó.
Hình như khóe miệng nàng còn có chút vết thương nhỏ.
"Đây là quả của băng thụ kia sao?"
Chu Tự nhìn Chu Ngưng Nguyệt đặt trái cây lên bàn rồi hỏi.
Tổng cộng có ba trái, cũng không ít.
1106 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận