Chu Tự quay đầu, trông thấy Hắc Dạ nữ thần đang đứng ở dưới đại điện, vừa bình tĩnh lại tự tin.
"Có vẻ như ngươi rất tự tin nhỉ.
Chu Tự hô lớn.
Thần Thái Dương có tí chút đã quỳ rạp xuống, vậy mà Hắc Dạ nữ thần còn có thể phản kháng.
Quả nhiên, có được bóng đêm biết được hết thảy thì càng để lại nhiều hậu thuẫn cho mình.
Thế nhưng, một cước ban nãy, hắn cũng chưa dùng quá nhiều công lực. Dù sao sau khi đả thông được hai mạch Nhâm Đốc, lực quyền cước nay đã hơn xưa nhiều rồi.
"Nhân loại kia, ngươi hãy nhớ cho kỹ, giữa chúng ta là mối quan hệ hợp tác"
Hắc Dạ nữ thần nói.Chu Tự cười đáp:
"Đột nhiên ta phát hiện ra Thần Thái Dương lại khiến người khác yêu thích hơn đấy.
Vừa mới dứt lời, Chu Tự nhanh chóng bước dài, bắt đầu tấn công.
Nhân vật phản diện chết cũng vì nói nhiều, hắn phải cố gắng nói ít một chút, nếu không sẽ chịu thiệt thòi. Nườm nượp như sao băng, tốc độ của Chu Tự cực nhanh, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Hắc Dạ nữ thần. Chỉ một bước lăng không, Phong Thần Thối.
Bich...Bich!
Chẳng qua bao lâu, hắn không ngừng công kích, đánh tan lớp phòng hộ của Hắc Dạ nữ thần.
Tuy rằng Hắc Dạ nữ thần cũng có tấn công, nhưng đều bị một quyền của Chu Tự phá nát, Lục Đạo Luân Hồi Quyền.
Đại khai đại hợp, lấy công làm thủ.
Bịch...Phịch!
Tốc độ của Chu Tự ngày càng nhanh, quyền phong cũng càng ngày càng mạnh, phạm vi di chuyển cũng ngày càng nhỏ lại.
Trong một mét vuông cũng có thể phát huy sức lực mạnh nhất, có thể một quyền phân thắng bại.
Trông thì như quyền cước không có quy tắc, nhưng thực ra chiêu nào cũng là trí mạng.
Quyền qua gào thét, cước quét ngang.
Những thứ này đều do Hình Ngọ sư huynh dạy hắn, học từ lúc bắt đầu.
Sư phụ dạy bên trong, sư huynh dạy bên ngoài.
Hợp lại khiến chân tay Chu Tự tuỳ tâm sở dục, bộc phát năng lực mạnh mẽ nhất.
Rầm!
Răng rắc...
Tất cả phòng vệ đều đã bị phá vỡ, Hắc Dạ nữ thần giữ nắm đấm của Chu Tự ở trước mặt lại.
Sự mạnh mẽ của đối phương khiến nàng có chút bất ngờ.
Nháy mắt, nàng biến mất khỏi chỗ, trở về trên thần toạ.
Nhưng Chu Tự đã tiến vào trạng thái cũng đuổi kịp trong nháy mắt, Thái Dương Quyền.
Một quyền này chĩa thẳng đến mặt Hắc Dạ nữ thần, Khai Sơn Pháp đã vận chuyển đến cực hạn.
Ban đầu, Hắc Dạ nữ thần còn muốn lấy quyền hành trực tiếp đối kháng với nắm đấm của Chu Tự, thế nhưng, ngay khi nàng thấy quyền hành bị phá nát ngay dưới nắm đấm của Chu Tự thì đồng tử co lại, khiếp sợ không thôi.
Trong cảm nhận của nàng, kẻ này thực sự có thể một quyền đánh chết mình.
Thực sự ngay khi phá tan quyền hành thuộc về nàng, khiến cho nàng biến mất.
Sao có thể như vậy?
Nhân loại sao có thể có được năng lực phá tan quyền hành chứ?
Dưới nỗi kinh hãi, Hắc Dạ nữ thần vận dụng năng lực mạnh nhất khiến thần toạ bắt đầu lùi về phía sau.
Đương nhiên Chu Tự vẫn đuổi kịp, nhưng ngay khi nắm tay phải của hắn dừng lại trước mặt Hắc Dạ nữ thần thì đột nhiên có thứ gì đó chặn hắn lại.
Bịch.
Lực tấn công và phản lực mạnh mẽ khiến Chu Tự không thể không lùi về sau.
Khi hắn đứng vững lại, sắc mặt có chút khó coi.
Cái cảm giác quen thuộc này khiến hắn nhớ lại Thần Thái Dương.
Với việc này, hắn nhảy lên phía trước, tiến vào đài cao, bắt đầu gõ bốn phía.
Quả nhiên trước thần toạ có một tấm chắn.
Hắn quay đầu lại nhìn về phía vị trí của Vĩnh Ám chị Nhẫn, phát hiện cả thần toạ đã lùi sâu về sau.
Hoá ra lúc trước không có vì cho rằng vị trí hướng về phía trước.
Nhảy lên trước chỗ Vĩnh Ám chị Nhẫn, Chu Tự nhấc đao, nhìn về phía Hắc Dạ nữ thần, nghiêm túc nói:
"Ta không dùng quyền nữa, chuyển sang dùng đao, ngươi ra đây đi Hắc Dạ nữ thần vẫn còn đang trong trạng thái sợ hãi, nàng nhìn không thấu nhân loại trước mắt.
Hoặc nói là vượt ngoài dự đoán cũng nên.
"Ngươi muốn đến tranh đấu hay là đến hỏi đáp án?"
Giọng Hắc Dạ nữ thần không gợn chút sợ hãi, hỏi.
"Thần Thái Dương chết cũng không chịu đi ra, gần đây ta vẫn luôn luyện đao luyện quyền, vừa hay ngươi lại không chịu trả lời vấn đề của ta, cho nên ta cảm thấy có được đáp án cũng không cò quan trọng nữa, vẫn là động tay động chân một chút quan trọng hơn. Nhất là ngươi dẽ không làm con rùa rút đầu rụt cổ như Thần Thái Dương"
Chu Tự tuỳ ý đáp lại.
Lúc này hắn đã rút đao, chuẩn bị.
Thí thần nhất đao trảm, hắn đã luyện với xác khô rất nhiều lần rồi.
Thế nhưng vẫn chưa luyện qua với Thần lần nào cả.
Nếu ra tay với Hắc Dạ nữ thần, đương nhiên không thể bỏ lỡ cơ hội này được.
Hắc Dạ nữ thần nhìn chằm chằm vào Chu Tự, chậm chạp không mở miệng.
Có một loại cảm giác như đang bị sỉ nhục.
"Quả thực ta không biết đến cánh cửa ấy, thế nhưng ta có thể dạy ngươi làm sao để tìm ra cánh cửa kia.
Hắc Dạ nữ thần bình tĩnh nói.
Nghe vậy, Chu Tự có chút thất vọng nhìn về phía Hắc Dạ nữ thần.
Như thế này là không dám đánh à?
Nghĩ một hồi, hắn quyết định lần sau sẽ ra tay với Thần Minh, phải sắp xếp một cách hợp lý.
Cho họ một số cơ hội.
Thế nhưng hắn hoàn toàn không nhìn ra Hắc Dạ nữ thần đang suy tính cái gì.
Cẩn thận suy nghĩ, vẫn là Thần Thái Dương dễ tiếp cận hơn.
Chí ít biểu lộ cảm xúc cũng nhiều hơn.
1151 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận