Biên Giới Thành.
Vừa về đến Chu Tự liền nghe nói mặt trăng đỏ bừng sáng Nhưng không ai có thể lên đó kiểm tra.
"Đợi ta mạnh hơn rồi ta lên đó xem sao?
Chu Tự thực tự tin nói. Vì có nửa cuốn trên Sơn Hải Thiên, bây giờ hắn đã có hy vọng. Có được nửa cuốn dưới chỉ là việc trong tầm tay.
Lúc đó hắn sẽ tiến vào thời đại thần thoại. Vượt trên tất cả mọi người. Không chừng có thể thách đấu với tất cả Thần Minh thời hoàng kim. Đương nhiên, đó cũng chỉ là trong suy nghĩ.
Chẳng may không tiến vào được thì thật ngượng ngùng. Nhưng đi lên mặt trăng đó xem xét, có lẽ không vấn đề.
Thất Thiên cũng lên rất nhiều lần rồi, tuy không vào sâu, nhưng hiện tại không có nguy hiểm lớn. Bảo đám người Đại Địa Thần Khuyển theo dõi cánh cửa trong suốt, đám người Chu Tự liền quay người rời đi.
Tối nay mấy vị lão bản cũng phải chuyển về, vì ngày mai phải đi làm. Lúc nào nghỉ phép mọi người mới được đến tiếp. Cho nên lần này Tô Thi không về cùng.
"Kỳ nghỉ lần sau còn bao lâu nữa"
Trên đường về Chu Tự tính một chút. Nhưng sắp đến tháng năm rồi, hắn phải kiếm tiền, chụp ảnh cưới với Thu tỷ.
"Ngươi và trí giả đã đi đâu?"
Chu Ngưng Nguyệt ăn quả trí tuệ hỏi.
Quả của Chu Tự cũng bị cướp một nửa. Lấy danh nghĩa tốt đẹp là ngươi không ăn hết, thì ta ăn một nửa giúp ngươi.
"Đến dòng sông lịch sử, trí giả nói đó là đạo của hắn. Sau đó gặp được Nữ Thần Đại Địa và Nữ Thần Trí Tuệ, còn có một người hình như là Thần Cố Lộng Huyền Hư. Có thể nói chuyện với họ vài câu, Nữ Thần Trí Tuệ trông có vẻ giống với người của thời đại chúng ta. Nhưng nàng nói nàng không phải đến từ tương lai. Nghe khẩu khí của nàng, cảm giác rất dễ giao lưu, không giống một Thần Minh"
Chu Tự suy nghĩ nói.
"Nàng trông như thế nào?"
Chu Ngưng Nguyệt lại hỏi.
"Không biết, chỉ nhìn thấy bóng lưng, trí giả không dám quay lại hình ảnh chính diện.
Chu Tự trả lời.
"Nữ Thần Đại Địa trước đây trông thế nào?"
Thu Thiển hiếu kỳ nói.
"Cũng gần như như chúng ta nhìn thấy? Nhưng hình như lúc đó trẻ hơn.
Chu Tự suy nghĩ lại nói:
"Trí giả nói ta nói chuyện với họ, nếu có vài người còn sống, họ sẽ nhận được nội dung cuộc trò chuyện. Lần sau đến chỗ Nữ Thần Đại Địa hỏi xem có đúng như vậy không"
"Lại còn có thể như vậy ư?"
Chu Ngưng Nguyệt tỏ vẻ mặt ngạc nhiên.
Loại chuyện kỳ lạ này, chỉ có thể nói ở thế giới của cường giả, họ không hiểu.
"Vậy ngươi đã nói gì với Thần Cố Lộng Huyền Hư?"
Thu Thiển ăn kẹo mút của Chu Tự đưa cho hỏi.
"Ta hỏi hắn, hắn đều không trả lời, sau đó ta hẹn hắn đánh nhau, hắn cũng không nói gì. Không biết có phải là Thần Cố Lộng Huyền Hư thật không"
Chu Tự có chút bất đắc dĩ.
"Ngươi có hẹn địa điểm không? Chẳng may hắn tò mò đến đó thì sao?"
Thu Thiển hỏi.
Địa điểm? Chu Tự thộn mặt Quên rồi Thu Thiển:
Tiếc nuối một hồi, Chu Tự lại nói:
"Đợi lần sau gặp được trí giả, ta muốn đi xem dáng vẻ của cha mẹ ta thời chưa bị thời gian giết như lợn.
"Xem cha mẹ ta là được rồi.
Chu Ngưng Nguyệt lấy ra một bức ảnh một nhà ba người của nàng từ trong túi đưa cho Chu Tự.
"Ta muốn hỏi họ ở bên nhau thế nào.
Không chừng sẽ trả lời ta"
Chu Tự cười nói.
"Trí giả đó có thể còn sống không?"
Thu Thiển tò mò hỏi.
"Có thể"
Chu Ngưng Nguyệt nuốt trái cây trong miệng nói:
"Lần trước trí giả nói cha ta muốn gây chuyện với hắn, cũng phải tìm được hắn.
Thu Thiển:
"..."
Hai người này đúng là không hề sợ lớn chuyện.
Về đến chỗ ở, Chu Ngưng Nguyệt lại trốn đi bắt đầu nghiên cứu trận pháp, còn chưa phá giải trận pháp thiên nguyên trận đồ hai giai đoạn.
Thu Thiển bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Chu Tự gửi tin nhắn cho Lý Lạc Thư, bảo hắn phân tích giúp, nhưng tin nhắn gửi đi rồi, vẫn không có tin đáp lại.
Rảnh rỗi, hắn đến phòng bếp muốn giúp Thu tỷ một tay. Có thể đoạt lại vị trí chủ bếp thì càng tốt. Hắn không muốn tài nghệ nấu ăn của mình bị giảm sút, sau này còn phải quay về kế thừa quán cơm của cha. Chẳng may tài nấu ăn không ổn, phải đóng cửa thì rất mất mặt.
Đợi gần xong, Chu Tự ngồi đợi bên bàn ăn, còn thiếu một món canh, đợi một lát là được.
Lúc này Thu Thiển đưa cho Chu Tự một ly nước lạnh.
"Đúng là có hơi khát thật Chu Tự nhận lấy ly nước nói.
"Nữ Thần Băng Tuyết có đẹp không?"
Thu Thiển đột nhiên hỏi.
"Tạm được, cảm giác giống như em gái chưa trưởng thành"
Chu Tự tiện miệng trả lời.
"Dáng người thì sao?"
Thu Thiển lại hỏi.
"Không để ý, chắc cũng tạm được.
Chu Tự nghi hoặc khó hiểu, hắn vừa uống nước vừa nghĩ tại sao Thu tỷ hỏi như vậy.
Thu Thiển gật đầu, mỉm cười nói:
"Lúc kiểm tra thi thể của nàng, cảm giác có thích không?"
"Phut."
Chu Tự run tay, trực tiếp phun nước ra. Bàn ăn cũng ướt, nước cũng bắn lên người mình.
"Thu tỷ, có phải ngươi hiểu lầm không, ta không sờ thi thể, chỉ đang nhặt đồ thôi.
Hắn lập tức giải thích nói.
"Ừm"
Thu Thiển gật đầu:
"Ta hiểu"
Chắc chắn ngươi đã hiểu sai. Chu Tự lau nước nghĩ.
Lúc này Thu Thiển ngồi bên cạnh Chu Tự "Có cần ta cho ngươi kiểm tra thử xem sao không? Xem xem liệu có trang bị không?"
Nghe vậy, Chu Tự phấn chấn tinh thần.
"Vậy ta thử xem?"
1122 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận