"Liệu hắn có đến đúng hẹn không?"
Thu Thiển hỏi.
Người thường sao có thể hẹn được chứ.
"Ta hỏi qua một vị thầy bói tướng số, hắn nói sẽ đến Chu Tự nói.
"Ngươi quen thầy bói tướng số thế nào vậy?"
Chu Ngưng Nguyệt có hơi tò mò.
Đến nàng cũng không biết.
"Đại ca ta giới thiệu cho ta đấy, phán chuẩn lắm.
Chu Tự nói.
"Chính là vị gửi linh thạch kia sao?"
Thu Thiển nghĩ tới gì đó rồi hỏi.
"Đúng vậy, chính là hắn, vốn là thu ba vạn linh thạch nhưng giờ thu có hai trăm bảy thôi"
Chu Tự nói.
"Ngươi làm thế nào vậy?"
Thu Thiển khó tin hỏi.
Mấy người Minh Nam Sở cũng nhìn Chu Tự chằm chằm, dường như bị năng lực trả giá của hắn làm cho sợ đến ngây người.
Chu Tự nghĩ một chút, chuyện mình không có linh thạch thì thôi khỏi nhắc.
Nói cùng Thu tỷ cũng không sao cả, dù sao cũng là vợ chồng, nên hiểu rõ nhau.
Nhưng sao có thể để cho mấy vị lão bản biết bản thân không có tiền được, còn có năng lực tuỳ thời mượn ba vạn chỗ Nguyệt tỷ được?
Nhỡ bị đến vay tiền thì phải làm sao?
Sau khi hẹn cuối tuần đi Nhật Nguyệt phong, đám Chu Tự cũng về nhà.
Hắn xem thời gian, đã là 11 giờ đêm rồi.
Lúc về họ có mua rất nhiều hoa quả cùng xiên nướng.
Là Chu Tự trả tiền.
Mỗi ngày đều mua như thì hắn cũng nghèo chết mất thôi.
"Đối chiến với tín đồ của Thần Quang Minh thì phải chuẩn bị cái gì không?"
Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn thịt ba chỉ rồi hỏi.
"Chẳng chuẩn bị gì cả, chẳng qua ta mua chút đặc hiệu.
Chu Tự nói.
"Đặc hiệu à?"
Thu thiển có chút kinh ngạc.
"Chính là mua ở chỗ ông chủ trả giá đó, ví dụ như Bạch Thủ chi Vương, có thêm mười vạn thần thú. Hoặc là như Vạn Kiếm Quy Nhất, có mười vạn thanh kiếm đổ xuống"
Chu Tự cười nói:
"Đến lúc đó mở tất cả ra, để đặc hiệu bay đầy trời, chèn ép họ trên phương diện khí thế"
Nhất thời hai người đang ăn cũng sững cả người.
"Ngươi.."
Thu Thiển hỏi dò:
"Mua mấy cái rồi?"
"Chín cái"
Chu Tự trả lời. "Đều cùng hệ liệt à?" Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
Sau khi Chu Tự gật đầu, các nàng cũng không muốn hỏi thêm nữa.
Quả nhiên các nàng không quản nổi chuyện của Thánh Tử, dù sao đến lúc đó đi xem là được rồi.
Không có gì phải lo lắng cả.
Vừa mới trở về từ thế giới khác lại muốn quyết đấu với người khác.
Thu Thiển phát hiện, từ sau khi tiến vào Tu Chân giới, Chu Tự có chút không an phận.
Những chuyện mà họ cùng trải qua trong nửa năm ngắn ngủi còn nhiều hơn hai mươi năm trước.
Đương nhiên, số cảnh giới tăng lên cũng như vậy. Nguyệt tỷ sau ba mươi cũng đã lên Trận Linh ngũ phẩm rồi.
Những thiên kiêu khác phải đến tầm sáu mươi mới lên đến ngũ phẩm.
Dường như còn chưa có ai trăm tuổi đã lên tam phẩm.
Nhưng nhất định Nguyệt tỷ sẽ là một trong những người như vậy.
Thế nhưng kiểu người như Nguyệt tỷ đây, dường như ở trước mặt Chu Tự cũng trở nên rất bình thường.
Cặp tỷ để này quả thực quá quái đản.
Thu Thiển cảm thấy trong cả nhà chỉ có mỗi mình nàng là bình thường thôi.
"Hu?"
Chu Tự thấy Nguyệt tỷ sững người thì nói:
"Nguyệt tỷ, chuyện lớn không hay rồi.
"Chuyện lớn gì không hay cơ?"
Cái miệng đang ăn cà của Nguyệt tỷ cũng ngừng lại.
"Hình như răng ngươi mọc lên rồi?" Chu Tự chỉ vào miệng Nguyệt tỷ.
Nghe vậy Thu Thiển lập tức tới gần xem, kinh hô:
"Đúng thật này, Nguyệt tỷ à, ngươi cũng đã ba mươi rồi mà sao răng còn mọc được thế?"
Chu Ngưng Nguyệt lườm họ một cái, lại ăn tiếp:
"Tám tuổi các ngươi thay răng thì không mọc lên nữa à?"
"Lại nói, một chân răng mọc ra rồi, mà còn thiếu một cái nữa.
Chu Tự lại nói.
"Ba mươi tuổi còn có thể mọc được một cái đã không tệ rồi.
Thu Thiển nói theo.
"Cũng đúng ha Chu Tự cũng không xoắn xuýt nữa.
Chu Ngưng Nguyệt chăm chú ăn thức ăn, không thèm để ý hai người này nữa.
"Đúng rồi, khi nào thì Nguyệt tỷ bắt đầu lớn vậy?"
Chu Tự hỏi.
Hắn chưa thực sự chứng kiến Nguyệt tỷ lớn lên, rất tò mò dáng vè sau khi trưởng thành của Nguyệt tỷ.
Xem ảnh với người thật vẫn khác nhau nhiều.
"Chỉ cần ta thường xuyên tu luyện đến đỉnh của ngũ phẩm là có thể trưởng thành thiếu nữ mười tám tuổi"
Chu Ngưng Nguyệt giải thích.
"Thế nhỡ như năm nay đột phá đến Nguyên Linh tứ phẩm thì sao?"
Chu Tự hỏi.
"Sao có thể chứ? Ngoại trừ mấy ngày này, ta sẽ không tu luyện thêm nữa.
Chu Ngưng Nguyệt tự tin nói.
Lúc này, Thu Thiển không khỏi nhắc nhở một câu:
"Nếu không thì vẫn tu luyện tiếp đi, lúc trước không tu luyện cũng tấn thăng, có thể càng không tu luyện thì tấn thăng càng nhanh"
"Đúng vậy, ma chủng của ta cũng không tu luyện, mỗi ngày bón cho nó chút đồ ăn, nó lập tức thành Nguyên Linh tứ phẩm.
Chu Tự cũng lên tiếng khuyên nhủ.
Chỉ là hắn vừa mở miệng, mặt hai người kia đã trầm xuống.
Lại tiếp tục ăn thức ăn.
Chu Tự khó hiểu, ngẫm lại vẫn thấy nên tu luyện, tấn thăng rồi còn gọi điện cho lão cha.
Rất nhanh đã đến 12 giờ, Thu Thiển tắm rửa xong thì cầm máy sấy tóc đi vào phòng khách.
Chu Tự hiểu ra thì đến gần, để Thu tỷ ngồi xuống.
"Nếu không thì ngồi trên đùi ngươi nhé?"
Thu Thiển đột nhiên hỏi.
Câu này khiến Chu Tự không khỏi ngượng ngùng, đương lúc hắn định đồng ý thì Thu Thiển đã an vị trên ghế rồi nói:
"Thế thì không sấy tóc được"
Chu Tự:
"..."
Ác thật, yêu nữ ma đạo này.
1119 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận