Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 823: Bình Kinh Nghiệm

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:36
Lần này nhặt được thanh phi kiếm: "Đây là pháp bảo à?"
"Không biết, nhưng trong chúng ta có người dùng phi kiếm Tô Thi trả lời.
Sau đó hắn ném đồ cho Minh Nam Sở.
Cầm phi kiếm, Minh Nam Sở giải thích nói:
"Thực ra ta chơi bom mìn"
"Như nhau cả, như nhau cả"
Chu Tự nói cho có lệ.
Sau đó lại nhặt được một viên đan dược, Nguyệt tỷ nói là nó là linh dược có ích cho kiểm soát sức mạnh cơ thể nên cho đại lão bản, vẽ bùa cần thứ này.
Từ Từ cầm một cái lang nha bổng được làm từ băng, không ai thích hợp nên tặng cho hắn.
Lúc này Chu Tự nhìn thấy một cuốn sách bị đóng băng, nhìn lại thì chỉ là nửa quyển, nhưng chữ viết bên trên khiến hắn hưng phấn. Là dùng chữ viễn cổ viết thành ba chữ - Hoang Cổ Kinh. Đây là nửa quyển, giống với khi cha cho hắn ban đầu.
"Tìm được rồi"
Chu Tự nói với vẻ mặt hưng phấn.
Ngươi tìm được cái gì?"
Chu Ngưng Nguyệt nhìn một cái, hiếu kỳ nói:
"Hoang Cổ Kinh Thế Thư?"
"Ừm, chắc hẳn là Hoang cổ kinh thế thư thật, chỉ cần ghép lại một nửa, thì ta có thể tiến quân vào thời đại thần thoại.
Chu Tự nói.
"Ngươi thật sự có thể đọc hiểu sức mạnh ẩn giấu của cuốn sách này à?"
Chu Ngưng Nguyệt không tin lắm.
"Đương nhiên"
Chu Tự nhìn Nguyệt tỷ nghiêm túc nói: "Không hiểu"
Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
Thu Thiển vốn sắp kinh ngạc thì lập tức không kinh ngạc nổi nữa.
"Nhưng tri thức chính là sức mạnh, chắc chắn quyển sách cổ này ẩn chứa rất nhiều sức mạnh.
Chu Tự nói.
Những người khác chẳng hiểu gì. Đa số mọi người có mặt đều đã đọc cuốn Nhân Hoàng, nhưng cũng chẳng có được gì. Chỉ có Chu Tự vẫn luôn tìm kiếm quyển sách này, muốn đọc hết ba cuốn hoàn chỉnh. Đừng nói đọc hết, nghe nói rất nhiều năm nay, cũng không có ai tập hợp đầy đủ ba cuốn. Chu Tự là người đầu tiên.
"Quyển này của ta, các người đừng tranh.
Nói xong hắn cất sách đi. Người bên cạnh trợn mắt, ai dám tranh?
"Còn có cái gì nữa?"
Tô Thị ôm trứng hỏi.
"Còn có quyền trượng, hình như là pháp trượng của pháp sư.
Chu Tự ném đồ cho Nguyệt tỷ.
"Ta không cần, ngươi tìm xem có thứ gì ăn được không"
Sau đó Chu Ngưng Nguyệt đưa pháp trượng cho Thu Thiển. Thu Thiển cũng không biết có ích lợi gì, nhưng có còn hơn không.
"Có một chai thuốc Chu Tự cầm chai thuốc.
Màu tím, không biết là để hồi phục pháp lực hay là máu.
"Ta thử xem.
Chu Ngưng Nguyệt nhận lấy chai thuốc ngửi một cái sau đó uống thử.
Sau đó uống cạn luôn.
Chu Tự:
"..."
Nguyệt tỷ thật dũng cảm, thế mà cũng dám uống. Sau đó trên người nàng hào quang màu tìm lấp lánh, trên đầu xuất hiện con số.
Kinh nghiệm +1...+2...+3....+4...+66.
Con số vẫn cứ lóe lên, vẫn tiếp tục tăng khiến Tô Thi ở một bên nhìn mà sững sờ.
"Nguyệt tỷ, ngươi uống hết rồi à?"
Nàng lập tức nói.
"Uống hết rồi"
Chu Ngưng Nguyệt cầm cái chai tiếp tục nói:
"Khá ngọt"
"A...a, ta cũng muốn Nói xong, nàng bắt đầu kiểm tra thi thể.
Sau đó vừa sờ quả nhiên lại sờ ra một chai, rồi nàng uống cạn. Tiếp đó trên người nàng mọc lên ánh vàng, cũng bắt đầu tăng kinh nghiệm, nhưng nhiều đến bất ngờ.
Kinh nghiệm +99 Kinh nghiệm + "Chênh lệch nhiều thế hả?"
Chu Tự nghi hoặc.
Sau đó Thu Thiển đi tới, đưa một chai thuốc màu tím.
Nàng lấy được hai chai. Lần này đúng là kiểm tra thi thể thật. Đám người Minh Nam Sở cũng đi kiểm tra theo, sau đó mỗi người được một chai thuốc màu tím. Mọi người không nói nhiều đều uống cạn. Sau đó người nào cũng được tăng kinh nghiệm, nhưng không tăng nhiều như Tô Thị.
"Tại sao thuốc của chúng ta là màu tím, thuốc của Tô Thi là màu vàng?"
Thu Thiển nghi hoặc nói.
Lúc này Chu Tự cũng mới phát hiện, tất cả mọi người đều là hào quang màu tím, chỉ có Tô Thi là hào quang màu vàng.
"Vì chỉ có ta mới tăng kinh nghiệm thực sự, các người chỉ lóe lên cho vui thôi"
Tô Thi thoáng đắc ý nói.
"Không phải, ta cảm thấy ta đang tăng tu vi Chu Ngưng Nguyệt tiếp tục sờ thi thể, lại lấy ra được linh thạch.
Thật hiếm thấy.
Thần Minh cho rơi xuống linh thạch.
"Hình như chúng ta cũng đang tăng tu vi Âm Túc nói theo.
Tô Thị:
"..."
Nàng không cảm thấy gì, chỉ cảm thấy kinh nghiệm tăng chóng mặt, tăng đến mức quá hạnh phúc. Đợi kiểm tra thi thể xong, bên trên mới xuất hiện một trận pháp. Đây là trận pháp thông quan rời khỏi bản sao. Đám người Chu Tự lập tức đi đến bên trận pháp, sau đó biến mất trong trận pháp.
Hiếm khi. Họ xuất hiện trên bãi cỏ, phía trước họ là một cái cây trí tuệ khổng lồ. Trí giả ngồi dưới tán cây uống trà, nhìn họ.
"Các ngươi ra rất nhanh đấy"
Hắn cười nói.
"Có phải phần thưởng thông quan là có thể hái trái cây không?"
Chu Tự tò mò hỏi.
Trí giả:
"..."
"Không nói gì? Vậy là có thể rồi"
Chu Tự hiểu.
"Họ thì được, ngươi không được, ngươi chỉ có thể hỏi ta câu hỏi Trí giả nghiêm mặt nói.
"Tại sao?"
Chu Tự hỏi.
Lúc này Chu Ngưng Nguyệt không quan tâm nhiều như vậy, trực tiếp dẫn người đi hái trái cây. Chu Tự ngồi đối diện trí giả. Trí giả cũng rất khách sáo rót cho hắn một chén trà.
"Uống trà đi, có lẽ không chừng còn có nhiều thu hoạch hơn đấy?"
Cách nói này khiến Chu Tự bất ngờ. Sau đó hắn uống chén trà. Hơi đắng, nhưng lại có vị ngọt. Cảm giác rất không tệ.
So với ăn trái cây, trà này thực sự rất ngon, nhưng rất nhanh hắn cảm thấy tinh thần xao động. Ngay sau đó hắn thấy cảnh tượng xung quanh thay đổi. Bãi cỏ biến mất, cây trí tuệ mờ đi. Vạn vật tinh không ở dưới chân họ. Chỉ có bàn trà và hắn cùng trí giả không thay đổi.
1121 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận