"Kẻ giết người sớm muộn cũng sẽ bị giết, ta là Cự Phách Ma Đạo, đối lập với thế giới, trấn áp mọi kẻ địch trên thế gian. Đứng giữa trời đất, không sợ vạn kẻ địch trên đời này, một mình ta nghiền vụn trời đất, càn quét con đường đại đạo Thần Minh. Tại sao ta phải sợ? Tại sao ta phải sợ hết thứ này đến thứ khác?"
Chu Tự nắm chặt nắm đấm, vung ra một quyền:
"Nhớ kỹ, người giết ngươi là Cự Phách Ma Đạo Tịnh Thần Chu Vương ta, muốn báo thù thì đến ma môn tìm ta. Có một câu từ chối nào thì ta không xứng là Cự Phách Ma Đạo"
Ầm!
Một đòn lướt đến.
Mộng Chi chết trong nỗi sợ.
Lời nói của Chu Tự hào khí vút mây xanh, khí thế phủ khắp núi sông, thể hiện con đường vô địch vĩnh hằng.
Không ai có thể không bị ảnh hưởng bởi khí thế của hắn.
Lúc này, ngoại thành thần vực, phát trực tiếp bị đấm vỡ. Giọng nói của Chu Tự không ngừng vang vọng trong không trung.
"Một mình ta nghiền vụn trời đất, càn quét con đường đại đạo Thần Minh "Người giết ngươi là Cự Phách Ma Đạo Tịnh Thần Chu Vương ta.
Ngoại thành Thần Vực.
Trong lúc nhất thời đám người không biết nên nói gì cho phải.
Dù đối phương chỉ là một kẻ giả mạo, nhưng loại khí thế trong tự tin mang theo ngạo nghễ, kiêu ngạo với thiên hạ kia. Nhất là đối phương giết địch rất quả quyết, họ cũng không biết cuối cùng đối phương sở hữu lực lượng như thế nào nữa.
Quả nhiên có thể dùng một chiêu đánh quyền hành Hắc Dạ chạy toán loạn. Đây hoàn toàn không phải là người bình thường.
Một kẻ có thể giữ vững thành Biên Giới lâu như thế chắc chắn không phải hạng tầm thường.
Tin tức tốt mà lần phát sóng trực tiếp này mang lại là dường như Ma Đạo Cự Phách không chú ý tới Biên Giới thành là mấy.
Tin tức xấu chính là người trong đó không hề yếu, nhưng nghe nói đối phương đã bị tổn thương căn cơ, không biết sau này có dễ hơn hay không nữa.
Chỉ là tạm thời không có ai tiến vào.
"Cuối cùng biểu hiện của hắn thật sự vô cùng kinh khủng. Chẳng trách hắn có thể tùy ý mà giả mạo Tịnh Thần Chu Vương một cách thong dong như thế"
Bách Mạch Tiên Tử thở dài một tiếng.
"Từ khi hắn bắt đầu mặc cả với ta thì ta đã biết hắn không phải người tốt lành gì rồi"
Lão bản mặc cả cũng bày đồ ra bán rồi nói.
Bây giờ hắn đã không còn bán cô đơn, cảm giác tâm trạng thoải mái hơn nhiều.
Hóa ra Ma Đạo Cự Phách cũng thường xuyên bị lừa.
"Không biết những tín đồ thành kính bên trong kia và tòng thần có suy nghĩ gì hay không?"
Đột nhiên Bách Mạch Tiên Tử có chút tò mò.
Rất nhiều người thật ra rất tò mò, bởi vì từ đầu tới cuối Ma Đạo Cự Phách đều không ra tay, giống như là không biết gì vậy.
Nhưng Bách Mạch Tiên Tử có thể suy đoán ra một số chuyện từ trong những gì Chu Tự nói. Tóm lại là thành Biên Giới cũng không dễ chọc vào.
"Đặc sắc thật đấy, đạo diễn bộ phim này thật sự rất có lương tâm, lâu lắm rồi ta chưa xem bộ phim nào đặc sắc như vậy. Lúc cuối cùng lời thoại của nhân vật chính lộ rõ nhiệt huyết sối trào, khí thế bàng bạc to lớn, thản nhiên đối mặt với tất cả kẻ địch, lấy thân phẩn của bản thân đối mặt với anh hùng trong thiên hạ ngồi đợi báo thù, đúng là rất khí khách, không biết sợ là gì. Đúng không cha bọn nhỏ?"
Liễu Nam Tư quay đầu nhìn về phía Chu Nhiên.
Lúc này mặt Chu Nhiên đã xám xịt, hắn không nói nên lời.
"Nghĩ thoáng một chút"
Tô Trần cũng an ủi.
"Ngươi nhìn đi, biểu hiện của hắn tốt tới cỡ nào cơ chứ, ra tay quả quyết sát phạt không sợ hãi, không dây dưa dài dòng. Nếu không phải là thực lực không đủ thì hắn có nói mình là Tịnh Thần Chu Vương cũng không ai tin đâu. Chẳng phải chỉ là để ngươi gánh tội thôi sao? Ai bảo ngươi là cha hắn chứ "Đúng thế, dùng sức một người nghiền nát thiên địa, không sợ vạn cổ địch nơi đây, quét ngang đại đạo thần minh lộ. Có đánh chết Tiểu Thi nhà ta thì nàng cũng không nghĩ ra được những thứ này đâu"
Liễu Bắc Uyển nói theo.
Chu Nhiên:
"..."
Hắn nhìn ba người trước mặt, rồi nâng ly trà lên uống một hơi cạn sạch, càng uống càng buồn bực.
Nghịch tử.
Trước đây đã không ra gì rồi, sau khi tu chân thì lại càng trầm trọng thêm.
"Đúng rồi, vừa rồi ta cũng nhìn thấy căn cơ của Chu Tự bị hao tổn rất nghiêm trọng đúng không?"
Đột nhiên Liễu Bắc Uyển cất tiếng hỏi.
"Ừ."
Tô Trần gật đầu, hắn nói:
"Mặt trăng đỏ thật sự đã đập vỡ Ma Chủng, nhìn có vẻ rất nghiêm trọng, chỉ là.."
"Chỉ là khí tức của hắn không hề yếu đi chút nào, căn cơ cứ như hàng trưng bày vậy"
Chu Nhiên bổ sung thêm.
"Tiểu Nguyệt cũng từng nói tới chuyện này"
Liễu Nam Tư giải thích:
"Đúng là Chu Tự có tu luyện Phá Thiên Ma Thể, cũng có một viên Ma Chủng. Nhưng nghe nói thường xuyên bị nứt, Chu Tự cũng rất hay oán trách Ma Chủng quá yếu ớt, cứ bị nứt là phải cho nó nghỉ ngơi"
Liễu Bắc Uyển rất kinh ngạc.
"Rất ngạc nhiên đúng không?"
Liễu Nam Tư nói với vẻ bất đắc dĩ:
"Khi ta vừa mới nghe được chuyện này thì cũng rất kinh ngạc, sau khi con trai ta tu chân thì không còn giống người của rồi, điên cuồng nghiền ép Ma Chủng, nó nứt rồi mới chịu cho nghỉ. Ma Chủng của người khác làm gì phải chịu đựng những nỗi đau này chứ?"
Liễu Bắc Uyển:
"..."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận