Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1141: Cháy Kìa

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:16:37
Đi được một lúc, rốt cục Chu Tự đã thấy được một tòa cung điện khổng lồ.
Cung điện sáng ngời, thánh khiết không gì sánh được.
Tiến vào bên trong đại điện, có thể nhìn thấy phía trên cùng có một thần tọa.
Trong thần tọa có một người đàn ông thấp thoáng ẩn hiện như ánh sáng.
Trên người hắn mặc áo bào trắng thánh khiết, một tay dựa vào thần tọa, giống như đang ngủ say.
Chu Tự nhìn đối phương, khẽ nói:
"Cháy rồi kìa"
Chu Tự vốn cho rằng đối phương sẽ mở mắt ra, nhưng mà không hề.
Chỉ là ánh sáng xung quanh dường như đã xuất hiện biến hóa, ngay sau đó có tiếng nói truyền đến:
"Con người, trò đùa thế này không buồn cười chút nào. Ngọn lửa bình thường làm sao có thể đốt được thần điện quyền hành của ta?"
"Thần Thái Dương Hỏa thì có được không?"
Chu Tự hỏi.
"Ùm~"
Đối phương ừm dài một tiếng, nói tiếp:
"Có lẽ cũng không được lắm đâu, dù Thần Thái Dương cũng là một trong những vị Thần Minh đứng đầu, thế nhưng mà so với ta, kẻ có được Toàn Năng Chi Thủ, thì hắn còn kém một chút, trừ phi hắn có được món đồ đặc biệt thuộc về hắn "Là cái gì?"
Chu Tự nhìn Thần Quang Minh vẫn đang ngủ say:
"Có phải là thứ gì đó giống như Toàn Tri Chi Nhãn và Toàn Năng Chi Thủ hay không?"
"Gần giống vậy, đều là kiểu đồ vật đặc thù như thế. Tỷ như Bất Tử Thụ của người"
Giọng nói của Thần Quang Minh mang theo ý cười:
"Bất Tử Thụ có thể dung nạp quyền hành Đại Địa, là món đồ mà nữ thần Đại Địa rất cần. Ngươi không đưa ra thì cả đời này nàng cũng không thể tiến thêm một bước"
Nhìn Thần Quang Minh đang ngủ say, Chu Tự tò mò hỏi:
"Mẹ ngươi có từng nói với ngươi rằng ngươi rất bất lịch sự không? Lúc nói chuyện thì phải nhìn người khác, nếu không thì trông sẽ rất vô học"
Tiếng cười của Thần Quang Minh truyền đến từ bốn phía:
"Không phải là ta không mở mắt, mà là một khi ta mở mắt, quang minh sẽ chiếu rọi tứ phương, có lẽ ngươi khó có thể chịu đựng được.
"Khó có thể chịu được?"
Chu Tự có chút không tin:
"Ngươi cứ chiếu xem nào, để ta thử một chút."
"Được thôi, đã vậy ta sẽ mở mắt"
Lời nói vừa dứt, Thần Quang Minh ngồi thẳng dậy.
Sau đó hắn nhìn về phía Chu Tự, mí mắt khẽ động.
Chu Tự nhìn chằm chằm vào đối phương, muốn nhìn xem ánh sáng của đối phương sáng đến mức nào.
Sau đó, thế giới trong mắt của hắn trở nên trống rỗng.
Chu Tự:
"..."
Đây mà là ánh sáng à? Đây rõ ràng là pháo sáng mà?
"Được rồi, ngươi nhắm mắt lại đi"
Chu Tự mở miệng nói.
Cái hiệu quả làm mù mắt này rất mạnh.
Sau này Chư Thần trở về, phải giết Thần Quang Minh trước.
Phải nhắc nhở cha Nguyệt tỷ một chút.
Dù sao khi Chư Thần trở về, muốn đánh cũng là mấy người cha Nguyệt tỷ đánh, bản thân chỉ là tiểu bạch, khẳng định chỉ có phần đi sau ủng hộ thôi.
Rất nhanh sau đó quang mang đã biến mất, Thần Quang Minh mỉm cười nói:
"Thế nào? Còn cần làm điều gì để thể hiện sự lịch sự của ta không?"
"Ngươi có thể đi xuống giao lưu chính diện với ta không?"
Chu Tự hỏi.
"Mỗi bước ta đi đều là quang minh, ngươi phải chuẩn bị cho tốt việc tới gần ta sẽ bị quang minh chiếu rọi"
Thần Quang Minh hồi đáp.
"Được"
Chu Tự gật đầu.
Hắn nhìn đối phương, biểu hiện hơi cảnh giác.
Sau đó Thần Quang Minh đứng dậy, quang mang lóe lên một cái đã đi tới trước mặt Chu Tự.
Thấy vậy, Chu Tự mừng rỡ trong lòng. Công lực ngàn năm phun trào, vận chuyển Khai Sơn Pháp.
Sau đó lấy thế sét đánh không kịp bưng tại mà đấm ra một quyền.
Quyền động bát phương, chấn động cả không gian.
Đối với đòn tấn công bất chợt của Chu Tự, Thần Quang Minh hơi bất ngờ.
Nhưng mà hắn mỉm cười, một bàn tay giơ ra định cản lại một cách nhẹ nhàng:
"Ta từ chỗ Hắc Dạ đã biết được thực lực của ngươi không tồi, nhưng mà từ khẩu khí của nàng mà xem thì hình như cũng không đáng sợ. Đã như vậy, tự nhiên đối với ta cũng không có tác dụng gì..."
Ầm!
Một quyền đấm ra, trực tiếp đánh nát cánh tay của Thần Quang Minh, quyền phong gào thét như tát vào mặt Thần Quang Minh.
Lại là một tiếng ầm vang lên, Thần Quang Minh bị một quyền đánh bay, ngã nhào vào trên thần tọa.
Thấy vậy, Chu Tự thở phào một cái.
Rốt cục cũng có một kẻ bị lừa rồi.
Hắn đã từng đánh Thần Thái Dương, cũng đã đánh Hắc Dạ.Nữ thần Băng Tuyết nữ thần Đại Địa cũng coi như một nửa người nhà rồi, không thể đánh được. Hắn đã từng giết Thần Phong Bạo, cũng không bắt buộc phải đánh làm gì.
Vốn cho rằng Thần Quang Minh sẽ không mắc lừa, nhất là khi hắn đã trao đổi qua với Hắc Dạ. Thật không nghĩ tới, Hắc Dạ và Thần Quang Minh lại không cùng một phe.
"Ai bảo ngươi vừa rồi chói mù cả mắt ta"
Chu Tự hung ác nói:
"Ngươi cũng không nhìn xem nơi này là địa bàn của ai"
Thần Quang Minh trầm mặc không nói, hắn trở mình rồi an tĩnh ngồi trên thần tọa:
"Ta phát hiện Hắc Dạ có lẽ đang cố ý lừa ta, ngươi thấy Hắc Dạ thế nào?"
"Ta chẳng nhìn mấy, nhưng mà ta biết ngươi đã nhắm mắt lại mà nhìn"
Chu Tự hồi đáp.
Thần Quang Minh mở mắt ra, lần này đôi mắt của hắn đã không còn lấp lóe ánh sáng nữa.
Hắn cúi đầu nhìn Chu Tự, bình tĩnh nói:
"Thực lực của ngươi không tồi, lá gan cũng rất lớn. Ta vẫn còn sống, đồng thời cũng sắp trở về, ngươi mở cánh cửa này ra là muốn dâng quyền hành của ta lên sao?"
"Vì có một số việc chỉ có ngươi biết cho nên ta muốn đến hỏi ngươi."
Chu Tự nói.
1092 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận