Chu Tự ngồi trong xe, sau khi phỏng vấn xong, hắn nhìn về phía trước. Ra khỏi Thanh Thành, bọn họ tiến vào một con đường lớn vắng người. Sau đó khi đi qua bóng râm, trực tiếp tiến vào cánh cửa không gian rồi đến dưới bóng râm cây thần. Đây cũng là con đường Bạch Hổ thiết kế, như vậy khi quay phim cũng không bị gián đoạn. Thấy sân viện quen thuộc xuất hiện, Chu Tự mới phát hiện chiếc xe đã dừng. Hắn hít sâu một hơi, ôm bó hoa định xuống xe, Lúc này Huyền Vũ đã mở cửa. Hắn thuận thế xuống xe. Xuống xe xong, đám người Lý Lạc Thư cũng theo phía sau.
"Đi thôi"
Chu Tự như lấy tinh thần cho mình. Chỗ Thu tỷ không có nhiều người, khi đi vào, lập tức nhìn thấy các nàng Bạch Hổ đầu tiên, tiếp đó là nhị thẩm. "Đến muộn thế?"
Liễu Bắc Uyển trêu chọc nói.
"Chú rể không nóng ruột à" Hồng Nghệ tiên tử nói theo.
"Rất sốt ruột"
Chu Tự vội nói:
"Chủ yếu là trên đường chậm trễ không ít thời gian, ta tìm Thu tỷ ngay đây.
Nói xong Chu Tự đi vào bên trong, nhưng bị nhị thẩm ngăn lại.
"Nhị thẩm, ngươi làm gì vậy?"
Chu Tự hỏi.
"Không đòi thứ gì đó, cứ cảm thấy không thích hợp lắm"
Liễu Bắc Uyển nói.
Chu Tự suy nghĩ một lát, lấy ra quả bất tử, sư nương và nhị thẩm mỗi người một quả.
"Ngươi thật hào phóng"
Hồng Nghê tiên tử nói.
"Vậy ta lên trước đây. Chu Tự nói xong bèn đi qua.
"Không có chỗ nào cần vũ lực à?"
Lý Lạc Thư vô cùng tiếc nuối nói.
Đám người Ân Chí Viễn phía sau nhất thời không biết phải nói gì.
"Sao thế, ngươi còn muốn ra tay với ta?"
Hồng Nghệ tiên tử cười mắng.
"Đâu có"
Lý Lạc Thư vội cúi đầu. Điều này khiến đám người Thiên Vân Y Y phía sau nghi hoặc. Bọn họ không biết Hồng Nghê tiên tử là ai. Bọn họ gần như không quen biết người của Quan Hà Phong. Dù sao tu vi cũng không đủ, địa vị cũng không đủ.
Chu Tự đến thẳng cửa phòng Thu tỷ, hắn gõ cửa.
"Có mang quả bất tử không?"
Bên trong có tiếng nói vọng ra.
"Có"
Chu Tự gật đầu.
"Kiểm tra hàng trước.
Giọng nói bên trong lại truyền ra. Chu Tự chỉ có thể nhét quả bất từ qua khe cửa.
"Không đủ"
Giọng nói bên trong truyền ra:
"Cần một trăm quản.
Chu Tự:
"..."
Nguyệt tỷ, ngươi hù dọa ai hả? Sau đó hắn lại nhét một ít phong bao vào trong.
"Tam lão bản kéo Nguyệt tỷ ra, chỗ ta còn có mười bao, của ngươi hết.Chu Tự nói.
Sau đó...Tô Thị mở cửa ra. Chu Tự đưa hết phong bao trong tay cho Tô Thị:
"Của ngươi hết đấy"
"Bao nhiêu đấy?"
Tô Thị cầm phong bao bắt đầu đếm tiền.
"Ta đếm giúp ngươi."
Minh Nam Sở đưa tay lấy hai bao.. Chu Tự không để ý tới bọn họ, mà đi vào trong phòng. Đám người Hàn Tô đang chia quả bất tử. Mỗi người một quả, không ăn nổi phải đợi sau này.
Lúc này Chu Tự nhìn thấy Thu tỷ ngồi trên sofa, mặc váy cười trắng tinh, búi kiểu tóc hợp với nàng. Ánh mắt nàng dịu dàng nhìn về phía người đi đến. Hai người bốn mắt nhìn nhau, vừa nhìn là vạn năm. Không kìm lòng được, Chu Tự đưa bó hoa ra:
"Thu tỷ, chúng ta đi thôi"
Nhận lấy bó hoa, Thu Thiển đưa tay nắm lấy tay Chu Tự. Lúc hai người đi ra khỏi cửa, thảm đỏ bắt đầu kéo dài ra dưới chân họ thẳng cho đến sân viện.
Cùng với Thu tỷ đi ra cửa lớn, không gian xung quanh dường như đang lấp lánh. Đóa hoa trên mặt đất cũng nở rộ theo bước chân của Thu tỷ. Đại địa chúc mừng màng, không gian và thời gian đang hoan hô hò reo vì nàng, dường như muốn giữ lại niềm vui của nàng mãi mãi. Những người phía sau nhìn mà cũng cảm thấy không thể tin nổi.
Gia Cát Du không để sót bất kỳ cảnh tượng nào, cảm thấy đây là hôn lễ chấn động lòng người nhất mà cả đời nàng từng quay. Cho đến khi đội xe rời đi, Tiểu Kính tiên tử mới đi ra. Đôi mắt nàng hơi ướt.
"Nuôi nấng lâu như vậy, cuối cùng cũng rời khỏi tay"
Đại thần thời gian và không gian:
"..."
Hắn có chút cảm khái, con gái lấy chồng rồi. Tối qua vừa mới nhận nhau, hôm nay đã lấy chồng. Thời gian cũng đang đùa với hắn.
"Chẳng nghiêm túc gì, đi thôi, đến nhà Chu Tự, ngươi còn có thể nhìn thấy con gái ngươi.
Hồng Nghê tiên tử nói.
"Sư tỷ, bây giờ qua đó không hay lắm thì phải? Có thể sư huynh cũng ở đó. Buổi tối rồi ta qua đó"
Tiểu Kính tiên tử nghiêm túc nói:
"Nếu không sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của các ngươi.
Hồng Nghê tiên tử:
Nghĩ kỹ lại, có thêm một người chẳng được yêu thích.
Chu Tự ngồi trên xe, lén nhìn Thu tỷ ở bên cạnh, phát hiện hôm nay Thu tỷ vô cùng xinh đẹp, còn có hương thơm, hình như người được trang điểm kết hôn đều rất thơm. Lúc này Thu Thiển cũng nhìn qua, hai người bốn mắt nhìn nhau. Sau đó Thu Thiển lặng lẽ đưa tay. Chu Tự lập tức nắm lấy. Lúc này Thu tỷ đeo găng tay cưới màu trắng, khiến hắn cảm thấy đặc biệt mới lạ.
"Thu tỷ, ta nhớ lúc chụp ảnh cưới, váy cưới không phải như này"
Chu Tự nhỏ giọng nói.
"Đây là phụ kiện, có thể tháo ra"
Thu Thiển nhẹ giọng nói:
"Mùa đông trời lạnh, ta bảo Gia Cát tiên tử giúp ta thêm cái này, không đẹp ư?"
"Rất đẹp"
Chu Tự gật đầu.
Tuy cảm giác khác với trước đây, nhưng cũng rất đẹp. Chỉ là...hôm nay là ngày 10 tháng 5, là mùa xuân mới phải? Tuy thời tiết không lạnh lắm, nhưng cũng không phải mùa đông chứ. Thôi kệ, Thu tỷ nói gì cũng đúng.
"Chốc nữa xuống xe hình như phải mở ô, Thu tỷ nhớ đợi ta mở cửa giúp ngươi.
Chu Tự nói.
"Ùm."
1113 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận