Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 820: Bí Sử

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:36
Chu Tự từng gặp rất nhiều Thần Minh. Ít nhiều họ cũng có khí chất của Thần Minh. Kiểu khí chất mình ở trên vị trí cao, suy nghĩ đến thể diện nên rất ít thể hiện cảm xúc của mình. Kể cả Chúa Tể Thâm Uyên cũng có khí chất trông xuống chúng sinh, tuy hắn đã thất bại, nhưng không ảnh hưởng đến sự cường mạnh của hắn. Thần Thái Dương nhát gan thì nhát gan, nhưng hắn tỏ ra vô cùng ung dung, không đến nỗi bị mất mặt. Nữ Thần Bóng Tối thì càng không cần nói, giữ chừng mực vô cùng tốt. Tuy Nữ Thần Đại Địa trông như thiếu nữ, nhưng vẫn phóng khoáng hào sảng, đoan trang nho nhã. Thần Vận Mệnh cũng được, kể cả bị dọa sợ cũng hết sức giữ thể diện của mình.
Nhưng Nữ Thần Băng Tuyết thì sao? Giống hệt cô em nóng tính như lửa, mở miệng là mắng lớn, tùy hứng nhỏ mọn.
Ức hiếp ta chứ gì? Thành thần là để ngươi ức hiếp ta hả? Không phục hả? Thì trừng phạt thôi. Đại khái là vậy.
Người của Hỏa Nguyệt Cốc chọc vào ai không được, mà cứ phải chọc nàng.
"Sau đó người của Hỏa Nguyệt Cốc sống trong thế giới băng lạnh, cuối cùng lòng hướng về Thần Thái Dương?"
Chu Tự có chút nghi hoặc:
"Như thế thì chẳng phải ngươi cũng không có được gì sao? Nhìn ngươi cũng không phải là người chịu thiệt như vậy"
Đám người Chu Ngưng Nguyệt gật đầu, Thần Minh nhỏ mọn như vậy, nhìn thế nào cũng sẽ không chịu thiệt, lại trơ mắt nhìn những người chọc vào nàng tìm Thần Minh khác để yên tâm sinh sống. Trừ phi không thể làm được gì, nếu không chắc chắn sẽ tiếp tục ra tay.
"Người của Hỏa Nguyệt Cốc nói với các ngươi như vậy hả? Cũng chỉ có họ nghĩ như vậy"
Nữ Thần Băng Tuyết ngồi trên thần tọa, chống cằm nói:
"Sở dĩ Thần Thái Dương nhúng tay vào, thực ra là do ta tìm đến hắn. Ta làm kẻ ác giáng xuống nguyền rủa gây ra thảm họa cho họ, Thần Thái Dương dang cánh tay ấm áp mang đến hy vọng cho họ. Sau đó họ sẽ chăm chỉ lao động, hái trái cây. Nếu không họ sẽ phải nghênh đón thảm họa vô tận, thậm chí là hủy diệt. Sau đó ta và Thần Thái Dương chia nhau số trái cây hái được. Ta bảy phần hắn ba phần.
Mọi người:
"..."
Điều này khiến Chu Tự không ngờ, thì ra tất cả là được giàn dựng.
Người của Hỏa Nguyệt Cốc thực sự đáng thương. Thế này còn không bằng trở thành tín đồ của Nữ Thần Băng Tuyết ngay từ đầu. Nhưng ngay từ đầu có ai tình nguyện? Hơn nữa Nữ Thần Băng Tuyết và Thần Thái Dương không nói ra, họ cũng không biết chuyện này. Kể cả có đoán ra, thì họ có thể làm được gì. Nguyền rủa là thật, Thần Thái Dương có thể cứu họ cũng là thật. Không có Thần Thái Dương, họ sẽ bị diệt cả tộc. Chỉ có thể tín ngưỡng Thần Thái Dương cho tới bây giờ.
Chẳng trách Thần Thái Dương lại bảo hắn hỏi Nữ Thần Băng Tuyết, thì ra Nữ Thần Băng Tuyết làm ra mọi chuyện.
"Có lẽ cả đời này người của Hỏa Nguyệt Cốc cũng không ngờ đến, vì chống đối ngươi, cuối cùng bị nguyền rủa kéo dài thiên thu vạn đại, suýt nữa thì bị diệt tộc hoàn toàn.
Chu Tự không khỏi cảm khái. Chuyện của thời đại Thần Minh, hắn cũng không tiện nói gì. Mỗi một thời đại đều có lập trường riêng, lập trường của Thần Minh và con người vốn khác nhau, cho nên con người bị ức hiếp đàn áp, sau này Thần Minh bị tiêu diệt.
"Tuy rằng ta rất nhỏ mọn, nhưng ta không phải người nhỏ mọn như vậy"
Nữ Thần Băng Tuyết rung chân sửa lại nói:
"Ta đã nói mỗi một người đều phải tự chịu trách nhiệm về lời nói hành vi của mình, nhưng người của Hỏa Nguyệt Cốc không dám, họ sợ chết. Một tộc người không có tiền đồ, một chút tâm huyết cũng không có. Lúc chống đối ta thì oai phong lẫm liệt là vậy, cho họ lựa chọn thì sợ như gì vậy? Lời này khiến Chu Tự thấy khó hiểu. Trong đó còn có ẩn tình ư?
"Các ngươi biết chư thần hoàng hôn chứ? Lúc đó loài người phản công, chư thần sắp bị diệt, nghênh đón cuộc chiến cuối cùng cứng rắn của loài người. Ta cảm thấy cuộc chiến này chư thần chắc chắn sẽ thua. Cho nên ta nghe lời khuyên của Tiểu Diệp, giải quyết hết những người trước đây đắc tội với ta và không định làm hại đến con cháu của họ.
Nói đến Tiểu Diệp, Nữ Thần Băng Tuyết hơi nổi giận:
"Loại Thần Minh như Tiểu Diệp, đáng đời bị sỉ nhục. Người khác mắng ta thì ta không thể cho hắn một cái bạt tai hả? Hắn nhỏ yếu thì đã làm sao? Nhỏ yếu thì có thể mắng ta sao? Tuyết rơi cũng không phải do ta giáng xuống, lại đổ lên đầu ta? Ta dễ ức hiếp lắm hả? Tiểu Diệp lại còn nói ta bụng dạ hẹp hòi, chưa từng thấy Thần Minh nào như ta. Còn không thèm để ý đến, cứ làm như ai cũng để ý đến nàng ta vậy"
Đám người Chu Tự gật đầu theo bản năng, thực sự chưa từng thấy vị thần nào nhỏ mọn như vậy. Còn về Tiểu Diệp này thì họ cũng nhớ, là Nữ Thần Đại Địa.
"Sau đó thì sao?"
Thu Thiển tò mò hỏi.
Nữ Thần Băng Tuyết oán giận Đại Địa Nữ Thần cũng phát hiện bị lạc đề, lập tức nói:
"Vừa nãy nói đến đâu rồi?"
"Nói đến giải quyết ân oán.
Tô Thị có lòng tốt nhắc nhở.
"Đúng, giải quyết những người đắc tội với ta"
Nữ Thần Băng Tuyết nhìn lên bầu trời như thiếu nữ còn thanh xuân:
"Ta tìm đến từng người một, đã giải quyết rất nhiều người. Ta rất khách sáo nói với họ, thời đại Thần Minh sắp qua đi, có thể ta sẽ chết, cho nên đến để giải quyết người đắc tội với ta. Ta phát hiện loài người rất chính trực, rất phối hợp giải quyết với ta. Chỉ có đám quỷ nhát gan Hỏa Nguyệt Cốc, tham sống sợ chết. Phải biết rằng ta giải quyết thông thường sẽ đưa ra lựa chọn. Ví dụ như Hỏa Nguyệt Cốc, ta sẽ nói với họ sắp đến thời kỳ chư thần hoàng hôn, khả năng lớn là Thần Minh sẽ ngã xuống. Tương lai loài người sẽ trở thành chủ nhân mới của thế giới. Ta sắp chết rồi, nhưng không hy vọng người đắc tội với ta sống lâu hơn ta, cho nên ta sẽ đưa ra lựa chọn. Các người không biết đấy thôi, những người đó được biết ta sắp chết, trong lòng vui muốn chết, suýt cười phá lên cười. Nhưng nghe thấy lựa chọn của ta, họ lại không cười nổi.
1101 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận