Chu Tự cũng gật đầu, hắn cũng sợ mấy người Nguyệt tỷ lại quay về.
Hắn nhìn Thu tỷ mặc quần áo, phát hiện nàng mặc áo sơ mi bảo thù và quần dài hơi ôm.
Sau đó màn cửa được kéo ra, giường chiếu cũng phủi phẳng.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, đột nhiên Thu Thiển nở nụ cười rồi nói:
"Có cảm giác muốn ném năm trăm tệ xuống không?"
Chu Tự nghe vậy thì vội vàng đổi đề tài:
"Thu tỷ, ăn trưa xong đi tu luyện, có phải là tối nay không còn chuyện gì cần làm đúng không?"
Thu Thiển ngượng ngùng mà cúi đầu, ánh mắt nàng láo liên bốn phía, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Chu Tự nhìn Thu Thiển trong dáng vẻ như vậy mà sững sờ ngay tại chỗ, bây giờ Thu tỷ đẹp tới nỗi làm người say mê.
Lúc làm bữa trưa thì Chu Tự cũng đứng trong phòng bếp giúp đỡ.
Thật ra hắn có thể nấu ăn, nhưng Thu tỷ không cho.
Nếu cứ tiếp tục như thế thì hắn thật sự sẽ quên luôn cách nấu ăn, bị nuôi cho hư.
"Chu Tự."
Đột nhiên Thu Thiển hô lên.
Chu Tự đang cắt thịt đáp lại trong vô thức:
"Ta đây.
"Ngươi thích ta không?"
Thu Thiển hỏi.
"Thích chứ"
Chu Tự trả lời một cách nghiêm túc.
"Ngươi bắt đầu thích ta từ khi nào?"Thu Thiển nhìn chằm chằm Chu Tự rồi hỏi.
"Năm ngoái.
Chu Tự suy nghĩ một chút rồi trả lời:
"Nhưng ta cảm thấy năm ngoái mình còn quá trẻ, có thể thích Thu tỷ một cách tùy tiện, không có kinh nghiệm gì."
"Vậy bây giờ thì sao"
Thu Thiển lại hỏi tiếp.
"Bây giờ à?"
"Bây giờ ta đã nhìn thấy tu chân giới to lớn, gặp qua thế giới chư thần, cũng đã hiểu được vẻ đẹp của thế giới. Bây giờ ta đã đủ trưởng thành. Nhưng mỗi lần nhớ lại năm ngoái thích Thu tỷ, ta đều cảm giác mình của năm ngoái là khoảng khắc thông minh nhất đời này"
"Êu"
Thu Thiển tỏ vẻ như ngươi quá sến súa.
Sau đó nàng lại đi tới trước mặt Chu Tự mà nói một cách dịu dàng:
"Ta cũng cảm thấy năm ngoái bắt đầu thích ngươi là chuyện khiến ta vui vẻ nhất cả đời này Chu Tự cảm động vô cùng, sau đó nói:
"Cháy rồi kìa"
Thu Thiển:
"..."
Đợi tới lúc ăn cơm trưa, đột nhiên Thu Thiển có chút lo lắng mà nói:
"Chúng ta...như thế thì có khi nào gặp chuyện ngoài ý muốn gì không?" "Không sợ.
Chu Tự nói một cách nghiêm túc:
"Cùng lắm thì về kế thừa tiệm cơm của lão cha, nuôi nổi mà"
"Ha...ha."
Đột nhiên Thu Thiển nhìn Chu Tự với gương mặt xấu xa rồi cười nói:
"Vừa rồi có phải ta mặc đồ hơi nhiều không? Tối nay có muốn ta mặc một bộ mỏng mà còn có thể xé?"
Chu Tự nghe vậy thì kinh ngạc, nhưng vẫn cố tỏ vẻ như bản thân rất đàng hoàng mà nói:
"Thu tỷ, ta không phải loại người như vậy"
Thu Thiển gật đầu rồi cười nói:
"Ta hiểu, ta hiểu mà Nàng nói rồi vuốt vuốt tóc:
"Ta thấy phải cột lại rồi.
"Vì sao chứ, ta thấy rất đẹp mà"
Chu Tự hỏi lại.
"Không cột thì sẽ thường xuyên bị ngươi đè lên"
Thu Thiển nhìn chằm chằm Chu Tự rồi nói. Chu Tự:
"..."
Buổi chiều, Chu Tự và Thu Thiển tới thành Biên Giới.
Đã mấy ngày rồi Nguyệt tỷ và Tô Thi không đến đây, mấy người Hàn Tô cũng đã biết. Không ảnh hưởng gì lớn.
Có Thu Thiển ở đây là có thể tu luyện bình thường.
Chờ bọn hắn lâm vào tu luyện thì Chu Tự cũng tu luyện theo.
Buổi tối mấy ngày nay có lẽ sẽ không tu luyện, nên bây giờ phải tranh thủ cơ hội.
Nhưng phải dành thời gian nghĩ kỳ đảo ngữ cho Y Á Nữ Thần. Đợi tiểu khô lâu nhớ ra thêm một chút rồi lại quyết định có cần phải thêm vào hay không.
Ngoại trừ chuyện này thì việc quan trọng nhất bây giờ của Chu Tự là vượt qua phó bản của Bảo Tàng Thư. Đợi mấy người Nguyệt tỷ quay về.
Mấy ngày nay vẫn nên cùng Nguyệt tỷ nghỉ ngơi một chút thì hơn.
Một năm cũng chỉ có mấy ngày được nghỉ như thế này.
Trong lúc tu luyện, Chu Tự vận chuyển chu thiên.
Nếu như có thể tiến vào thời gian ảnh hưởng của Thu tỷ thì rất nhanh hắn có thể để cho chu thiên linh khí đoàn tiến vào Giai Linh lục phẩm.
Đáng tiếc là không thể nào tiến vào.
Hẳn là do công lực ngàn năm.
Có được lực lượng cường đại thì sẽ mất đi những cơ duyên này.
Đây là chuyện không có cách nào khác.
Lúc vận chuyển chu thiên, Chu Tự cảm thấy ba hạt giống quyền hành cũng đang giúp tăng lên.
Khiến chu thiên linh khí đoàn của Chu Tự trở nên hoạt bát hơn, tốc độ hấp thu linh khí cũng nhanh hơn nhiều. Dường như ngôi sao thứ bảy sắp xuất hiện.
Sau khi chu thiên kết thúc vận chuyển thì ngôi sao thứ bảy sáng lên đúng thời hạn.
Trong lúc nhất thời, chu thiên linh khí đoàn của Chu Tự đã đạt tới Đấu Giả thất phẩm đỉnh phong.
Củng cố thêm một chút là có thể nghĩ tới chuyện tấn thăng.
Chỉ là bây giờ không vội tấn thăng, ba ngày sau gọi điện thoại cho lão cha, nói tấn chăng còn cần hai ngàn tệ.
Như thế là có thể lấy được hai ngàn tệ, chỉ là không biết lão cha có cho hay không.
Chờ tới khi hắn tỉnh lại thì mấy người Thu Thiển cũng sắp kết thúc tu luyện.
Chu Tự liếc qua Thất Thiên đang ngồi trên tàng cây hóng mát.
Khiến Thất Thiên sợ tới nỗi mà bay thẳng đi.
"Chỉ tò mò nhìn lướt qua thôi mà, chạy gì chứ?"
Chu Tự nói với vẻ bất đắc dĩ.
Bây giờ hắn chỉ muốn về nhà nhanh nhanh, không muốn ra tay.
Hắn có một cảm giác như chờ mong tan ca.
Sáu giờ rưỡi.
Mấy người Thu Thiển kết thúc việc tu luyện, sau đó Chu Tự vẫy tay chào tạm biệt mấy người đại lão bản.
1120 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận