Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 834: Có Khi Nào

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:36
Đến tận lúc tan làm, Chu Tự cũng không thấy Bán Tiên trả lời.
Trên đường trở về, hắn lại gửi tin nhắn đi:
"Bán Tiên, ngươi vẫn ổn đó chứ?"
"Ta có thù oán gì với ngươi sao?"
Bán Tiên lập tức trả lời.
"Hóa ra vẫn có đó à, ngươi sao vậy?"
Chu Tự có chút hiếu kỳ.
"Lần sau có thể dùng chuyển phát nhanh bình thường không?"
Bán Tiên đề nghị.
"Không phải Chu Tước đi ship rất nhanh sao?" "Nhanh, một lúc đến tận bốn người, rất là nhanh"
Chu Tự có chút giật mình, hóa ra đi một lúc bốn người?
Hiếm thấy nha.
Thật quá nể mặt Bán Tiên rồi.
"Hiện tại ta chỉ cần nói chuyện với ngươi là sẽ đau toàn thân, như vậy đi, sau này ta sẽ thu phí là 300, tiền mặt.
Ngươi chuyển khoản cho ta"
Bán Tiên sửa lại quy tắc thu phí.
Chu Tự suy nghĩ một chút, phát hiện mình chỉ có hơn bốn nghìn.
Đưa 300, tương đương với một phần mười.
Thế thì lúc nào mới gom đủ tiền chụp ảnh cưới đây?
Mà Tu Chân giới có dịch vụ này không nhỉ?
Họ chụp ảnh cưới có phải đều có thể phi thiên độn địa không?
Chu Tự tò mò hỏi Bán Tiên.
"Ảnh cưới? Tu Chân giới làm sao có cái thứ đó được?"
Bán Tiên trả lời.
"Tu chân giả cũng là người, người mà không kết hôn sao?"
Chu Tự hỏi.
"Người thì có kết hôn, nhưng tu chân giả không kết hôn nha "..."
Là thế này à?
Thân là tiểu bạch, Chu Tự cũng bàn thêm với đối phương nữa, chỉ hỏi Lý Lạc Thư ra sao rồi.
Nhận được đáp án là mất tích rồi.
Đi vào nơi nào đó chưa được biết tới.
Điều này khiến Chu Tự có chút kinh ngạc, dị thế giới thế mà còn có nơi chưa được biết tới.
Cuối cùng hắn gửi qua 30 tệ, còn lại dùng linh thạch trả thay, 270 linh thạch tự mình gửi.Thế này thì sẽ không có nguy hiểm.
"Nếu gửi linh thạch, vì sao không phải là 30,000?"
Bán Tiên hỏi.
"30.000 thì ta phải tìm Nguyệt tỷ, Nguyệt tỷ sẽ tìm đám Thanh Long, nếu ngươi muốn ta cũng không có ý kiến gì."
Chu Tự nói chi tiết.
"Ta bói một quẻ cần nghỉ ngơi ba tháng, ba tháng sau ngươi hãy tới tìm ta"
Bán Tiên gửi một cái biểu cảm ngủ say.
Hắn ngủ rồi, ba tháng sau mới tỉnh lại.
Chu Tự cũng không thèm để ý.
Người đang ngủ cũng có thể bị đánh thức.
Dù là vờ ngủ.
Gọi không dậy là người đang vờ ngủ, là do cường độ của ngươi không đủ.
Về đến nhà.
Thu tỷ đã làm xong một bàn đồ ăn.
Bốn món ăn một món canh.
Sườn xào chua ngọt, tôm luộc, thịt kho tàu, bắp cải xào, củ cải trắng hầm xương suon.
Chỗ này mất bao nhiêu tiền? Chu Tự vô thức nghĩ.
Nhưng mà hồi Tết các nàng nhận được nhiều tiền mừng tuổi như vậy, chút tiền này hẳn không là gì. "Nhanh lên, nhanh lên Chu Ngưng Nguyệt gõ bát nói.
Nàng đã không thể đợi nổi rồi.
Chu Tự rửa tay, sau đó mới ngồi vào chỗ.
Lúc này, Thu Thiển mới xới cơm cho họ.
"Không mua hoa quả về à?"
Chu Ngưng Nguyệt uống một ngụm canh, hỏi. "Ngươi muốn ăn gì?"
Chu Tự cũng uống một ngụm canh.
"Dưa hấu"
Chu Ngưng Nguyệt nói.
Thu Thiển ăn miếng cơm nói:
"Đêm nay tu luyện xong, lúc về thì đi mua"
"Vậy nhân tiện mua luôn ít đồ ăn đêm về ăn nhé?"
Chu Ngưng Nguyệt tính toán chuyện tối nay.
"Ăn gì?"
Thu Thiển hỏi.
Chu Tự đột nhiên nhớ ra, ban đêm Thu tỷ các nàng phải tu luyện, vậy cũng không tiện học Viễn Cổ văn.
Mà cũng lâu rồi chưa đi tìm ông chủ trả giá, đi hỏi chút xem có tin tức gì khác không.
Ở trong đó loại người gì cũng có, còn biết không ít việc.
"Thu tỷ"
Chu Tự gắp miếng sườn xào chua ngọt:
"Ngày nào cũng nấu cơm có mệt không?"
"Không mệt đâu"
Thu Thiển lắc đầu, mỉm cười nói:
"Cũng vui và phong phú lắm, nếu ngươi cảm thấy ngon, ta càng vui vẻ hơn.
"Rất ngon"
Chu Tự gật đầu khẳng định nói, chợt lại nói:
"Có muốn thi thoảng nghỉ tay chút, ta làm đồ ăn cho ngươi?"
Nói xong chăm chú nhìn Thu tỷ.
Chu Ngưng Nguyệt chuyên tâm ăn thịt kho tàu không nói chuyện, dù sao có ăn là được.
Ai làm cũng không vấn đề gì.
Nhìn qua ánh mắt chân thành của Chu Tự, Thu Thiển lộ ra nụ cười vui vẻ:
"Không cần"
Chu Tự:
"..."
Khi trong nhà có người, không thể nào nấu ăn được, lúc không có người lại không muốn động, cứ tiếp tục như vậy, thiên phú được kế thừa từ lão cha sẽ bị lãng phí dần rồi.
Nói đến thì Nguyệt tỷ không kế thừa cái thiên phú này sao?
"Xào rau thì cần gì thiên phú? Chỉ là đã có người nấu cơm cho ta rồi mà, có Thánh Nữ Ma Đạo nào lại tự mình xuống bếp không?"
Chu Tự hỏi xong, nhận được chính là đáp án này.
Thân là Thánh Tử Ma Đạo, hắn cảm thấy bị thương.
Ngẫm lại cũng đúng, Nguyệt tỷ thân là đại tiểu thư, tự nhiên đi xào rau làm gì?
Là ánh mắt của hắn thiển cận.
"Đúng rồi, cánh cửa kia của Thu tỷ lúc nào có thể khống chế được?"
Chu Tự đột nhiên hỏi.
"Cánh cửa kia? Chắc còn cần một chút thời gian Thu Thiển nghĩ nghĩ rồi đáp.
"Ngươi phải đi vào dị thế giới sao?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Ừm, các ngươi không phải tò mò Tinh Linh dáng dấp ra sao sao? Vào xem xem, nhân tiện ta đi tìm đại ca của ta. Hình như hắn mất tích rồi, không biết lại đi đâu mất rồi"
Chu Tự thuận miệng nói.
"Đại ca ngươi xảy ra chuyện?"
Thu Thiển hỏi.
"Không đến mức xảy ra chuyện đâu, hắn quả thực là một truyền kỳ"
Chu Tự không thèm để ý nói.
Chính hắn còn không xảy ra chuyện gì, sao đại ca có thể xảy ra chuyện được?
Còn chưa nói sau đại ca còn có sư phụ.
Chả có gì phải lo lắng cả.
1125 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận