Trong hư không. Quang Thủ nhô ra từ trong hư không.
Trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một bóng người.
Hắn nhìn xung quanh, kinh ngạc nói:
"Thật sự đã chết rồi, Thần Phong Bạo đúng là không may Sau đó hắn đưa tay chộp một phát, từ trong hư không bắt lấy hai bóng người.
Đó là Lư Tân và La Doanh ở dị thế giới đang không biết trở về thế nào.
Lúc nhìn thấy Quang thủ, họ bèn thở phào nhẹ nhõm.
"Không ngờ các ngươi vẫn còn sống nha"
Quang thủ không khỏi bội phục nói.
"Từ trước đến nay các ngươi là người mà ta hợp tác có thể sống lâu đến vậy. Thần Phong Bạo cũng không còn nữa, vậy mà các ngươi còn không mảy may một cọng lông nào.
Hai người cũng cạn lời.
Điều đó có nghĩa là nhiệm vụ mà họ nhận ngày càng nguy hiểm.
Đối phương đúng là muốn đưa họ vào chỗ chết mà.
"Ta sẽ đưa thù lao đã thoả thuận cho các ngươi, các ngươi nghỉ ngơi trước đi, khi nào có vụ mới ta tìm các ngươi sau. Dù sao các ngươi cũng là đồng bọn tốt. Ta thích giao dịch với người quen. Nếu tìm vụ mới thì rất khó đảm bảo liệu có tuân thủ được khế ước tinh thần hay không Quang thủ cười mỉm nói.
Hai người:
Còn nữa hả?
Thực sự là không chết thì sẽ dẫn họ đi chết mới thôi à?
Nhưng mà họ cũng không thể từ chối được, chỉ có thể hy vọng lần sau lanh trí chút để sống được lâu hơn.
Sau khi tiễn hai người Lư Tân đi khỏi, Quang thủ liền thở dài một hơi rồi nói:
"Tai Hoạ, hình như ngươi đã tìm thêm phiền phức cho ta rồi"
"Thật sao? Ngươi nên biết tên ta là Tai Hoạ Lúc này một người đàn ông trung niên hiện ra từ trong hư không.
Hắn cười mỉm, tao nhã thong dong, trong làn tóc ngắn pha chút màu trắng.
Nhưng điều này càng khiến hắn lộ rõ vẻ mị lực trưởng thành.
"Hồ Khô Tịch không giống như những nơi khác, nơi đó không quá hạn chế ta và ngươi, dù cho ngươi tìm được người lợi hại cũng không phải đối thủ của ta.
Quang thủ bình thản nói.
"Ngươi biết ta tìm ai rồi à? "
Tại Hoạ cười hỏi.
"Tìm ai? "
Quang thủ hỏi.
"Trước khi ta trả lời, ngươi có thể cho ta biết rốt cuộc ngươi là môn đồ của vị thần nào không? Thực lực của Tai Hoạ hỏi.
ngươi không phải đến từ thần mà "Không thể trả lời Quang thủ lắc đầu.
"Vậy chúng ta không thể tiếp tục đề tài này nữa.
Tai Hoạ bình thản nói.
Sau cùng hắn lại có chút tò mò.
"Chư Thần lấy đâu ra dũng khí quay về vậy?"
"Ngươi chưa đi qua chỗ đó vĩnh viễn sẽ không hiểu đâu"
Quang thủ thở dài nói:
"Chư Thần quay về là chuyện tất nhiên, dù là đánh giá cao thời đại tu chân, họ cũng rất khó thắng"
Lời nói vừa dứt, hắn đã biến mất khỏi chỗ.
Tai Hoạ cũng không quan tâm nữa, theo đó mà biến mất.
12 rưỡi tại thư viện Đông Lâm, Chu Tự và Thu Thiển vừa mới đi vào chợt nghe thấy "phạch" một tiếng.
Một chút pháo giấy màu sắc sặc sỡ đang chậm rãi rơi xuống bên cạnh họ.
Vừa nhìn đã thấy Tam lão bản cầm cây pháo hoa nhỏ hình nón.
"Chúc mừng các ngươi một chút"
Tam lão bản cười nói.
Chu Tự có phần hoảng:
"Tam lão bản mà có tâm thế cơ á?"
"Đương nhiên rồi, lúc ta đi làm thì tiện thể mua đấy"
Tô Thi thấy mình vô cùng hữu ích.
Sau khi phủi hết pháo giấy trên người đi, Chu Tự không khỏi nói:
"Đúng là khiến cho người ta bất ngờ, hoá ra bên ngoài hay là nội tâm của Tam lão bản cũng đẹp như bình hoa.
Nghe thấy lời này của Chu Tự, Tô Thi phồng má, hằm hè nhìn Chu Tự.
Sau đó nàng quay đâu rời đi:
"Ta đi tìm Nguyệt tỷ"
Thu Thiển cười nói:
"Tô Thi đúng là đáng yêu thật đấy.
Thế mà hồi nhỏ ngươi vẫn còn tẩn nàng? Chu Tự liếc Thu tỷ một cái.
Nhưng cũng không phun mấy lời này ra.
Dù bản thân không động tay động chân với Tô Thị nhưng Nguyệt tỷ với Thu tỷ đều từng đánh rồi.
"Ta cũng đi tìm Nguyệt tỷ"
Thu Thiển đi theo.
Âm Túc đi ra nhìn thấy Thu Thiển, dáng vẻ có chút thẹn thùng.
Sau đó quay trái nói với hắn muốn xem giấy chứng nhận kết hôn.
"Nhớ quét dọn vệ sinh đấy"
Nhị lão bản nhắc nhở.
Chu Tự:
"..."
Hơn 6 giờ chiều tại tầng hai khách sạn, nhóm người Chu Tự đi vào một phòng bao, họ lần lượt ngồi xuống.
Ba vị lão bản bàn bạc rất lâu cuối cùng quyết định đến đây ăn một bữa.
Tất cả mọi người đều rất vui vẻ, bởi họ cũng chưa tới bao giờ.
Ngoại trừ việc có hơi đau lòng, những điều khác Chu Tự đều thấy tốt, thi thoảng sẽ thấy làm không công hơn một tuần cho ba vị lão bản rồi.
Ngồi trong này ăn một bữa phải tốn một hai nghìn.
Đúng là đắt đỏ.
Thế nhưng cũng không sao cả, dù sao cũng mới lĩnh chứng, ăn uống một chút.
Qua mấy hôm nữa ma chủng tấn thăng rồi tìm lão cha đòi kinh phí cũng được.
"Lần đầu ta tới nơi này đấy.
Vân Tiêu tiên tử ngồi bên cạnh Trình tỷ, cười nói.
Lĩnh chứng mời khách đương nhiên cũng phải mời mấy người Trình tỷ rồi, cũng không phải mấy người họ mời chơi.
"Không sao, không lâu nữa lại có cơ hội mà"
Trình tỷ cười nói.
Đám cưới của Chu Tự vào tháng năm, các nàng còn có thể đến thêm lần nữa.
"Tô Thi, nhốt Hoả Phượng Hoàng của ngươi vào lồng sắt đi"
Hàn Tô đột nhiên nói.
Lúc này Hoả Phượng Hoàng đang đứng trên đầu Hàn Tô.Bởi vì mọi người đều ra đây rồi nên sủng vật cũng chỉ đành ra theo.
Cũng may đám sủng vật này cũng rất nghe lời, nếu không đều phải nhốt hết vào.
1108 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận