Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 771: Thích Thì Can Thiệp

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
Lúc chân hắn vừa chạm vào người, Từ Thanh Thanh đột nhiên biến mất.
Ngay sau đó nàng xuất hiện ở phía xa. Nàng cầm kiếm, phun ra một ngụm máu tươi.
Chỉ vừa mới đối mặt, nàng đã bị trọng thương.
Nếu không mượn thiên phú căn bản trốn không thoát.
Chênh lệch quá lớn rồi.
"Ta xem ngươi có thể chống đỡ bao lâu"
Nói rồi Diêm Lượng như một trận gió đuổi theo.
Từ Thanh Thanh cầm kiếm tới đối địch.
Kiếm quang chỉ kịp quét ngang mấy lần, đã bị đối phương một quyền đánh nát.
Phịch một tiếng, Từ Thanh Thanh một lần nữa bị đánh bay.
Diêm Lượng thừa thắng xông lên, nhưng lại bị đối phương tránh kịp không ít lần, nhưng lần này hắn không hề ngừng việc đuổi theo mà đánh.
Tránh thoát được mấy lần xong, Từ Thanh Thanh cũng không thể phát động thần thông được nữa, bị một cước đạp bay ra ngoài.
Diêm Lượng cũng không dừng lại, tiếp tục công kích.
Phốc!
Chỉ một lát sau Từ Thanh Thanh không ngừng phun ra máu tươi, thậm chí ngã xuống đất không thể đứng dậy.
Có mấy lần nàng muốn nhận thua đầu hàng đều bị ngăn cản.
Nàng cắn răng nghĩ biện pháp, nhưng từ đầu đến cuối không ngừng bị trọng thương.
Ý thức đã có chút mơ hồ.
"Xem ra Hư Không Sách rất bình thường nha.
Diêm Lượng đi tới nhấc chân dẫm mạnh xuống đầu Từ Thanh Thanh, lúc nói chuyện cũng không ngừng dẫm.
Ngay sau đó còn muốn đá một cước vào mặt đối phương.
Đá thêm mấy cái rồi kết thúc trận đấu vô nghĩa này thôi.
Nhưng lúc này, hắn lại đá trật. Điều này khiến hắn có chút phẫn nộ. Vốn cho rằng là người Từ gia tới cứu, cho nên vô thức nói:
"Từ gia đặt ra quy củ, không nhận thua thì không thể can thiệp, bây giờ muốn nuốt lời sao?"
Nhưng đáp lời hắn lại là tiếng của Chu Tự trên trụ cột:
"Quy định mà Từ gia đặt ra thì liên quan gì đến Hoàng Kim Môn chúng ta?"
"Đúng đấy, Từ gia có thể so với Hoàng Kim Môn chúng ta sao? Chúng ta muốn can thiệp liền can thiệp, ngươi quản được sao? Ngươi là ai chứ?"
Tô Thi đứng sau Chu Tự và Chu Ngưng Nguyệt lớn lối nói.
Năng lực kéo cừu hận rất mạnh.
Điều này làm Minh Nam Sở cùng Hàn Tô không khỏi lườm nàng một cái, trước kia không biết Tô Thi lại phách lối như vậy.
Tô Thi cũng lườm lại họ, như đang nói, đều tại các ngươi quá yếu.
Lúc này Diêm Lượng mới phát hiện, phía trước có một nam tử mặc áo giáp hoàng kim ôm Từ Thanh Thanh, là hắn cứu người.
Trên lôi đài Từ Từ nhìn thảm dạng của tộc tỷ, cưỡng chế nộ khí nói với Diêm Lượng:
"Ta muốn khiêu chiến với ngươi Cảnh trên võ đài khiến những người khác kinh ngạc, đặc biệt là người nhà họ Từ. Từ Tuyền nhìn chằm chằm Từ Thanh Thanh bị thương nặng, cảm thấy hơi xấu hổ. Hắn vốn muốn ra tay, nhưng lại chần chừ không ra tay, vì không muốn để lộ điểm yếu, đây là một chuyện rất tổn hại đến uy nghiêm của gia tộc. Nhưng nếu không ra tay thì lại làm tổn thương người trong tộc, rất khó vẹn cả đôi đường.
Khi hắn thật sự muốn ra tay, lại phát hiện đã có người ra tay. Hắn biết người đó là ai, chỉ cảm thấy mình còn không bằng một vãn bối.
"Tộc trưởng đừng để bụng, ngươi là tộc trưởng, ra tay vào lúc này thực sự ảnh hưởng không nhỏ.
Từ Cư Thiên trấn an nói.
Từ Tuyền chỉ bình tĩnh gật đầu. Hắn đứng ở đây, có thể nhìn ra không ít người nhà họ Từ đều tức giận, nhưng không ai chịu ra tay phá vỡ quy tắc. Hắn thở dài một tiếng, nói:
"Từ Từ có thể thắng không?"
"Chắc là không thể Từ Cư Thiên lắc đầu.
Tuy rằng hắn rất hy vọng Từ Từ có thể thắng, nhưng đối thủ là người có thực lực hàng đầu trong thế hệ mới của Lục Dục Giới, muốn thắng được hắn thì phải cần thiên phú năng lực và kỳ ngộ giống như vậy.
Thiên phú thần thông của Từ Từ thức tỉnh rất nhanh, nhưng không có ưu thế quá lớn trong đối chiến, cảnh giới cũng rất bình thường, muốn thắng gần như là không thể nào.
"Dù ta cũng không vừa mắt với người này, nhưng Hoàng Kim Môn này quản cũng rộng thật đấy"
Những người vây xem nhỏ tiếng nói.
"Chỉ sợ không đánh lại đối phương mới mất mặt.
Lại có người nói.
"Các ngươi cũng chỉ ở đây so sánh bừa bãi, lớn tiếng một chút cũng không dám.
Phi Hồng tiên tử tỏ vẻ mặt khinh thường.
"Ngươi thì giỏi rồi, sao ngươi không lớn tiếng lên đi?"
Một người đàn ông tức giận nói.
Phi Hồng tiên tử khinh bỉ, sau đó lớn tiếng nói với lên võ đài:
"Diêm Lượng của Lục Dục Giới thật nhát gan, đánh với con gái mà đánh hết sức như vậy, thắng thì thắng rồi, lại cứ phải thể hiện vẻ méo mó buồn nôn của ngươi Nghe vậy, những người bên cạnh sợ giật mình, trực tiếp lùi lại né tránh. Họ thực sự không biết bà chị này hung vậy.
dữ như Làm sao Phi Hồng tiên tử có thể sợ Lục Dục Giới chứ? Mình sợ Thánh Tử Ma Đạo thì thôi đi, Lục Dục Giới là cái thá gì? Có thể sánh được với Thánh Tử ma môn không? Coi Hợp Hoan Tông nàng là phế vật hả? Yên Phi Hoa trốn ở một bên run lẩy bẩy, vừa nãy nếu không phải mình trốn nhanh thì đã bị phát hiện rồi. Sư tỷ vẫn chưa đi, nếu nàng bị phát hiện, mười phần thì tám chín phần sẽ chết. Tại sao số mình không may thế chứ, không phải gặp Thần Nữ thì gặp phải Thánh Tử? Đôi vợ chồng này cũng thật biết chơi người khác. Nếu bị Thần Nữ nhận ra, thì thật đáng sợ. Bị Thánh Tử phát hiện thì...Không cần nghĩ nhiều, nhớ lại điều tốt đẹp của cuộc đời này là được.
"Sư muội, ngươi trốn làm gì? Người của Lục Dục Giới đang hống hách với chúng ta, mắng chúng đi.
Phi Hồng tiên tử kéo Yên Phi Hoa nói.
Yên Phi Hoa:
"..."
Sư tỷ à, ta muốn sống thêm vài năm, ta còn muốn có bạn trai.
Những người vây xem khác cảm thấy giữa họ có thêm một thế lực rất lợi hại.
1146 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận