Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 961: To Gan

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:16:36
Lý Cảnh Sơn lắc đầu nói:
"Ta hỏi không được"
Giữa họ mặc dù không có mối thù truyền kiếp gì, nhưng lại nhìn lẫn nhau không vừa mắt, còn hơn cả việc có thù với nhau.
Muốn nói chuyện bình thường với nhau là một chuyện hoàn toàn không thể.
"Quả nhiên vẫn là để ta"
Hồng Nghệ tiên tử cũng không thèm để ý.
Nàng nhìn về phía Chu Tự, đột nhiên nói:
"Ngươi không hợp với người của ma đạo, vậy lúc đồ đệ ngươi đại hôn ngươi đi sao?"
"Đi, tại sao không đi? Nhưng tên họ Chu đó dám mời sao?"
Lý Cảnh Sơn hỏi ngược lại.
"Ta dám mời, hắn dám đến sao?"
Trong phòng bếp, Chu Nhiên lạnh lùng nói:
"Hắn thử bước vào địa bàn của ta đi? Ta chắc chắn sẽ không để hắn yên"
"Nghe ngươi nói kìa. Người khác nghe xong còn tưởng rằng ngươi muốn đóng gói một đống đồ ăn cho hắn mang đi."
Liễu Nam Tư vừa thái rau vừa cười nói:
"Đợi sau này đồ đệ ngươi kết hôn, hắn dám mời, vậy ngươi dám đi không?"
"Tại sao lại không dám?"
Chu Nhiên xào rau nói.
Họ vốn là đang bàn về chuyện phải mời bao nhiêu người cho hôn lễ, nhưng nói nói một hồi thì lại nói đến Quan Hà Phong của Thiên Vân Đạo Tông.
Liễu Nam Tư có chút tò mò, không biết bọn hắn có tới hay không.
Khiến cho chồng của nàng kích động một hồi.
"Ta vừa gọi điện thoại cho khách sạn, họ nói lịch đầu tháng 5 đều bị đặt hết rồi. Ngày chúng ta đặt là ngày 9 tháng "
5Liễu Nam Tư nói.
"Ngày 9 thì ngày 9, nhưng nguyên liệu nấu ăn sẽ do chúng ta chuẩn bị, đồ của khách sạn quá bình thường"
Chu Nhiên nói.
"Ừm, phải đi Thực Vi Thiên Thành để mua sắm, cũng không thể làm mình mất mặt được"
Liễu Nam Tư bất đắc dĩ nói:
"Con trai vội vàng chụp ảnh cưới, những chuyện khác nó không quan tâm chút nào, vẫn phải do chúng ta đứng ra làm"
"Nó thì biết cái gì? Vừa mới đi làm, nghèo kiết xác cả ra, nó biết hôn lễ phiền phức thế nào sao?"
Chu Nhiên lạnh lùng nói.
"Cũng đúng. Chỉ là mỗi việc chụp ảnh cưới thôi cũng đã tốn biết bao nhiêu tiền rồi"
Liễu Nam Tư tò mò nói:
"Phải rồi, ngươi cho nó bao nhiêu tiền? Có đủ để chụp không?"
"Ớ?"
Nghe vậy, Chu Nhiên sửng sốt nói:
"Ta cho bao nhiêu tiền? Không phải tiền là ngươi cho sao?"
"Cái gì mà tiền là ta cho? Nó có tìm ta đâu"
Liễu Nam Tư kinh ngạc nói:
"Nó cũng không tìm ngươi xin tiền sao?"
"Không có, ta cứ tưởng là ngươi cho rồi"
Chu Nhiên nói.
"Ta lại tưởng lại ngươi cho"
Liễu Nam Tư có chút khó tin.
"Lúc nó còn đi học, chẳng phải đều tìm ngươi xin tiền sao?"
Chu Nhiên nói.
"Nhưng từ lúc nó đi làm thì chẳng phải đều sang xin ngươi sao? Ta cứ tưởng nó đã xin ngươi tiền để chụp ảnh cưới rồi"
Liễu Nam Tư nói.
Hai người: ...
Vậy cho nên, tiền chụp ảnh cưới là tiền con trai họ tự kiếm được?
Từ khi nào đã hiểu chuyện vậy rồi?
Thiên Vân Đạo Tông.
Chu Tự vừa mới chụp xong một bộ ảnh bỗng đưa tay lên sờ sờ mũi.
Chẳng hiểu sao lại cứ cảm thấy mũi có hơi ngứa.
Không biết là ai đang nói xấu sau lưng hắn.
Vừa mới nghỉ ngơi một lát, Thu tỷ đã thông báo hắn đã đến giờ chụp bộ ảnh tiếp theo.
"Ôm lên, sau đó xoay một vòng, ôm eo ấy, rồi xoay một vòng. Dịu dàng một chút, dịu dàng, không phải mặt, mà là lúc xoay dịu dàng lại một chút. Nghe không hiểu tiếng người có phải không?"
"Đúng, tốt, cười một cái, ánh mắt nhu hòa một chút, kêu ngươi nhu hòa, chứ không phải kêu ngươi nheo mắt lại"
Nghe nhiếp ảnh gia khiển trách, đám người Thượng Quan Hà ở một bên quan sát cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
"Minh đạo hữu, đây là sư tỷ ngươi? Nàng ấy lấy đâu ra can đảm thế? "
"Ta không biết, nhưng nghe nói nàng đã mắng một ngày rồi"
Minh Nam Sở nói.
Tô Thị ở một bên gật đầu:
"Ta làm chứng. Ta quả thật rất bội phục nàng, đổi lại là ta thì ta cũng không dám mắng như thế"
"Ngươi mắng hai câu cũng không có việc gì."
Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn quýt vừa nói.
"Không thể mắng. Thánh Tử Ma Đạo rất thích nhắm vào ta, mỗi lần xuất hiện đều bức ta giết người"
Tô Thị vừa nghĩ tới thì đã cảm thấy tim đập bình bịch.
Mỗi lần Thánh Tử Ma Đạo xuất hiện thì đều sẽ để cho nàng giết dã quái, nàng không giết, vậy thì người chết rất có thể là nàng.
Buổi tối, đám Chu Tự bắt đầu đổi hồng trang.
Công việc quay chụp được tiếp tục. "Mặt trời sắp lặn"
Hàn Tô đứng bên cạnh nói.
Gia Cát Du nhìn thấy hoàng hôn, cảm thấy có chút hưng phấn.
Phong cảnh ở đây thật sự quá đẹp.
"Đứng yên. Đúng, tay trong tay rồi nhìn nhau là được.
Chỉ là khi nhìn đôi tân nhân trước mặt, nàng lại chậm chạp không ấn nút chụp.
Mọi thứ đều hoàn hảo, nhưng nàng luôn cảm thấy thiếu một cái gì đó."Không có cầu vồng, nếu có cầu vồng thì hoàn mỹ"
Nàng có chút tiếc nuối nói.
Nàng vừa dứt lời, cầu vồng bảy màu ngay lập tức xuất hiện, trong nháy mắt đã chiếm cứ một nửa bầu trời.
"Chuyện này..."
Gia Cát Du khó có thể tin được, không biết có phải ảo giác hay không, nhưng nàng cứ cảm thấy khi ở Thiên Vân Đạo Tông, nàng cơ hồ là muốn gì được nấy.
Muốn phong cảnh gì thì sẽ có phong cảnh đó.
Muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, muốn ánh sáng liền có ánh sáng.
Tựa hồ như đang có một đôi bàn tay to vô hình đang khống chế mảnh đất này.
Thiên Vân Y Y nhìn Thu Thiển và Chu Tự, cảm giác rất kỳ quái.
Chụp ảnh...
Nàng dường như chưa bao giờ chụp ảnh.
1121 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận