Chốc lát sau, Đạo Tử dừng lại ở chính giữa trận pháp, cũng chính giờ khắc này, ánh sáng bảy màu sắc phóng ra.
Trận đồ Thiên Nguyên hiển lộ rõ ràng núi Thái Cực, lấy Đạo Tử làm trung tâm chiếu rọi trời đất.
Như Ngân Hà rơi xuống Cửu Thiên, Đạo Tử sừng sững trên chín tầng trời.
Lấy tư thái vô song, trấn áp Cửu Thiên Ngân Hà.
Lúc này một cánh cửa xuất hiện ở trên Ngân Hà, phía trên lại còn có trận pháp.
Vô cùng phức tạp, kinh hãi thế nhân.
Chỉ trong chớp mắt, tất cả mọi người đều hãm vào trong đó, không thể thoát ra.
Lúc An Khách lấy lại tinh thần, trận pháp Thiên Nguyên trên bầu trời đã biến mất, Đạo Tử đã rời đi từ lâu.
Lúc này hắn mới cảm giác Đạo Tử đáng sợ đến nhường nào, khiến cho người ta hoảng sợ.
Hắn cố gắng ổn định tinh thần, bắt đầu công bố tin tức.
"Đạo Tử lại đến núi Thái Cực phá trận đồ Thiên Nguyên, lấy tư thái vô song, đứng trên chín tầng trời"
Núi Thái Cực, trong động phủ núi chính.
Miêu Thiên Nguyên vẫn đang tu luyện.
Lúc này hắn đột nhiên bừng tỉnh, có người tìm tới hắn.
Là đệ tử của hắn, Ân Chí Viễn.
"Hớt ha hớt hải như thế, làm sao đỡ đần cho vi sư?"
Miêu Thiên Nguyên để Ân Chí Viễn tiến vào, thấy đối phương thần sắc bất ổn, mở miệng răn dạy, rồi lại hỏi:
"Đã xảy ra chuyện gì?"
"Đạo, Đạo Tử sư đệ lại tới núi Thái Cực, đến để phá đại trận Thiên Nguyên Ân Chí Viễn thở sâu, cố gắng làm cho mình bình tĩnh một chút.
"Tới thì tới, cũng không phải lần đầu tiên, muốn phá giải cũng không dễ dàng. Loại chuyện nhỏ nhặt này mà ngươi phải hoảng hốt như vậy, về sau ta làm sao đem núi Thái Cực giao cho ngươi?"
Miêu Thiên Nguyên cau mày lại.
Không hài lòng lắm với biểu hiện của đệ tử mình xem trọng.
Lời vừa dứt, hắn di chuyển bước chân đi ra phía ngoài, thuận tiện hỏi:
"Đạo Tử đi đến đâu rồi? Có dấu hiệu phá vỡ gì không?"
Ân Chí Viễn cúi xuống, nhẹ giọng cất lời:
"Đạo Tử hắn..hắn đã phá vỡ trận đồ Thiên Nguyên sau đó rời đi"
Nghe vậy, Miêu Thiên Nguyên cứ thế đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt hắn nghiêm túc nhìn về phía Ân Chí Viễn, trầm giọng nói:
"Ngươi vừa mới nói gì? Nói lại lần nữa cho lão phu nghe.
"Đạo Tử sư đệ phá vỡ trận đồ Thiên Nguyên, đã đi rồi"
Ân Chí Viễn lặp lại lần nữa.
"Phá vỡ rồi?"
Miêu Thiên Nguyên lặp lại, liên tục lắc đầu nói:
"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào"
Hắn biến mất ngay tức khắc, lần nữa xuất hiện, đã ở bên ngoài, ngay trực diện trận đồ Thiên Nguyên.
Lúc này trận đồ Thiên Nguyên đã tiêu tan gần hết, nhưng dưới con mắt của hắn, vẫn thấy được hào quang vạn trượng, thấy được Ngân Hà rơi xuống Cửu Thiên y nguyên như lúc đầu, thậm chí còn có bóng dáng tuyệt thế kia cùng cửa lớn Cửu Thiên.
"Thật sự phá vỡ rồi, thế hệ trẻ phá vỡ trận đồ dẫn tới cánh cửa mới, đúng thật là phá vỡ. Nhưng mà...Ta không được nhìn thấy, ta chờ đợi nhiều năm như vậy, thế mà không được tận mắt nhìn thấy phá vỡ trận đồ Thiên Nguyên.
Miêu Thiên Nguyên thở dồn dập, hối hận vô cùng.
Chợt hắn phẫn nộ, quát:
"Nghịch đồ, còn chưa cút ra gặp ta"
Ân Chí Viễn lập tức chạy tới, cẩn thận từng li từng tí vấn an.
"Nghịch đồ, nghịch đồ"
Miêu Thiên Nguyên chỉ vào Ân Chí Viễn, hổn hển nói:
"Không phải vi sư đã nói, có trận pháp có dấu hiệu bị phá vỡ thì phải lập tức thông báo cho vi sư sao? Ngươi cho lời vi sư nói như gió thoảng bên tại sao?"
"Không phải vừa nãy ta đã thông báo rồi sao?"
Ân Chí Viễn thấp giọng nói.
"Thông báo? Chuyện đã kết thúc rồi, lão phu còn cần ngươi thông báo? Việc nhỏ như này ngươi cũng làm không xong, vi sư cần ngươi làm gì?"
Miêu Thiên Nguyên cả giận nói.
"Nhưng mà...Đạo Tử tới trong nháy mắt đã trực tiếp phá vỡ trận pháp, sư phụ ngài không nói là Đạo Tử vừa đến thì lập tức thông báo:
Ân Chí Viễn toát mồ hôi giải thích.
"A? Lỗi là tại vi sư à? Ngươi còn lý luận? Có phải vi sư còn phải giải thích với ngươi?"
Miêu Thiên Nguyên giận quá bật cười.
"Đệ tử không dám.
Ân Chí Viễn cúi thấp đầu xuống.
"Không dám là tốt nhất, chuyện này do ngươi sai"
Miêu Thiên Nguyên nhìn chằm chằm Ân Chí Viễn hung hăng nói:
"Ta mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, nhất định phải để Đạo Tử lần nữa đến phá trận đồ, nhất định phải để vi sư tận mắt thấy một lần. Nếu không...nếu không..."
Nhất thời Miêu Thiên Nguyên không biết phải dùng cái biện pháp gì để trừng phạt tên nghịch đồ này, núi Thái Cực không thể không có tên nghịch đồ này, nếu không mình sẽ bận rộn đến chết.
Xoắn xuýt một chốc, Miêu Thiên Nguyên lạnh lùng nói:
"Nếu không đừng trách vi sư thấy ngươi tuổi tác cũng không nhỏ, đến lúc đó sẽ tìm cho ngươi một đạo lữ tại tông môn. Một người làm việc không thành, hai người chắc phải có tác dụng hơn chứ?"
Ân Chí Viễn kinh hãi, vội quỳ xuống:
"Sư phụ, đệ tử sẽ tìm cách bù đắp sai lầm"
"Tốt nhất là vậy Miêu Thiên Nguyên phất tay áo biến mất tại chỗ.
Để lại một mình Ân Chí Viễn đứng tại chỗ thở dài.
Thứ bảy, ngày 25 tháng 12.
Chu Tự lĩnh tiền lương về đến nhà, chờ ăn xong cơm tối, ba người họ dự định đi một chuyến đến Biên Giới thành.
Nói bảo đêm nay Thất Thiên sẽ từ hồng nguyệt xuống.
Điều này cũng đồng nghĩa với bọn hắn sắp biết sức mạnh cùng tác dụng của hồng nguyệt.
Mà hạt giống cây Bất Tử, Chu Ngưng Nguyệt đã trồng ở trong thành, nơi đó có cái quảng trường cùng đất trống, thích hợp nhất để trồng trọt.
Về phần lúc nào nở hoa kết trái thì không ai biết.
Dù sao cũng đã mọc rễ nảy mầm đâu.
1093 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận