"Có khi nào do chung sống với đại ca lâu ngày nên nàng mới mang thêm sinh mệnh mới không?"
Chu Tự hỏi Lý Lạc Thư.
"Có mang?"
Lý Lạc Thư kinh ngạc:
"Đại ca ngươi xem ta là loại người gì? Ta yêu đương với bạn gái, nếu có những ý nghĩ khác không phải đang làm nhục bạn gái ta sao? Nàng không nói không rằng, ta sao có thể tùy tiện thao túng nàng chứ? Hơn nữa là một kiếm tu, ta cảm thấy làm đồng tử mới có thể đi xa được. Không giống đại ca, căn bản không thể trở thành kiếm tu."
"Cũng phải"
Chu Tự gật đầu, bình thản nói:
"Tháng sau ta kết hôn rồi, ta có vợ" Lý Lạc Thư nói:
"Ta có bạn gái"
Sau đó hắn nhìn qua Minh Nam Sở.
Liên quan gì đến ta? Minh Nam Sở lấy điện thoại ra:
"Ta có điện thoại"
"Cẩu độc thân"
Lý Lạc Thư với Chu Tự không khách khí đáp lại một câu.
Minh Nam Sở:
"..."
"Đúng rồi, bây giờ không sao nữa, không phải ngươi có thể đưa bạn gái mình về luôn sao?"
Chu Tự hỏi.
"Không được, dạo gần đây cha mẹ thường đến thăm ta, đưa nàng theo thì nguy hiểm lắm"
"Ta giữ nàng cũng rất nguy hiểm"
Minh Nam Sở nói.
"Ta càng không thể giữ"
Chu Tự nói.
Ba người:
"..."
"Không thì để đây trước, ta mời bọn ngươi ăn sáng"
Lý Lạc Thư nhìn hai người, nghiêm túc nói:
"Không mời khách ta cũng thấy ngại"
"Vậy cũng được" Minh Nam Sở gật đầu.
Có bữa sáng miễn phí không ăn thì hơi phí.
Chu Tự cũng không có ý kiến, ăn ít thôi rồi về nhà ăn thêm cũng được.
Đợi ba người đi ra.
Phòng khách vẫn luôn sáng đèn, chỉ là búp bê vẫn ngồi yên.
Răng rắc!
Chu Tự bỗng mở cửa ra.
"Không chuyển động"
Sau đó hắn đóng cửa lại.
Nửa tiếng sau.
Răng rắc!
Chu Tự lại mở cửa.
"Xem ra thật sự không chuyển động rồi, đi thôi đi thôi"
Năm phút sau, Lý Lạc Thư mở cửa ra.
Vẫn trông thấy cô bạn gái yên tĩnh của mình.
Lần này họ thật sự đi ra ngoài.
Lúc này phòng khách sáng sủa chợt tối sầm lại.
Con búp bê trống rỗng ban nãy chớp mắt như có sức sống, tựa như người sống vậy, nàng quay đầu nhìn về phía cánh cửa, tròng đen như đang nhìn gì đó.
Không bao lâu đèn lại sáng lên.
Búp bê vẫn là búp bê.
Phòng bảo vệ.
"Tại sao ăn sáng cũng phải đến đây ăn vậy?"
Chu Tự hỏi.
"Chẳng phải là vì ta chưa tan làm sao, đại ca chịu tạm đi"
Lý Lạc Thư đáp.
Minh Nam Sở đang ăn bánh bao nhân thịt cảm thấy kinh ngạc, Thiên Vân Đạo Tông làm bảo vệ ở đây à?
Hơn nữa chẳng phải Chu Tự kêu Lý Lạc Thư là đại ca sao?
Tại sao Lý Lạc Thư cũng kêu Chu Tự là đại ca vậy?
Các ngươi có thể xếp theo lớn nhỏ được không?
"Đây, các ngươi ăn nhiều chút"
Chu Tự vừa uống sữa đậu nành vừa san thức ăn cho hai người.
"Đại ca không thích ăn à?"
Lý Lạc Thư hỏi.
"Vợ ta ở nhà làm đồ ăn sáng cho ta, ta phải để bụng về ăn nữa.
Chu Tự đáp.
"Chị dâu đúng là tốt."
Lý Lạc Thư ngưỡng mộ nói.
"Thật ra Thu tỷ cũng rất ngang ngược, không cho ta nấu cơm, không cho ta lau nhà, không cho phép ta ăn quá ít."
Chu Tự thở dài nói.
Lý Lạc Thư:
"..."
Minh Nam Sở luôn không buồn nói.
"Hay là chúng ta đổi chủ đề đi"
Lý Lạc Thư đề nghị.
"Búp bê phải làm sao đây? Không thể để ở nhà ta mãi được, rõ ràng là nàng có gì bất thường mà"
Minh Nam Sở nói.
"Cần tỷ ta nghiên cứu chút không? Nàng am hiểu về thứ này lắm"
Chu Tự hỏi thử.
"Tỷ của chúng ta liệu có xem thường ta không?"
Lý Lạc Thư hỏi.
Sớm đã coi thường ngươi rồi, Chu Tự nghĩ thầm, chỉ là không muốn nói ra thôi.
"Thay cách nói đi, nói là chúng ta đột nhiên phát hiện thứ này ở chỗ Nhị lão bản, sau đó chúng ta lập tức đi qua xem thử nhưng chỉ phát hiện có điểm bất thường, chứ không phát giác được nên cần người chuyên nghiệp đến xem.
Chu Tự đề nghị.
"Ta thấy không thành vấn đề"
Minh Nam Sở nói.
Mặc dù người được nhắc đến là hắn, sẽ rất dễ mất mặt nhưng mà đỡ hơn việc cứ để ở nhà hắn.
Hai người kia không thể biết được kinh khủng cỡ nào đâu.
"Thật sự không vấn đề chứ?"
Lý Lạc Thư hỏi.
"Không vấn đề"
Chu Tự gật đầu.
Vì Nguyệt tỷ cũng sớm biết rồi.
"Vậy cũng được, chỉ là tỷ của chúng ta định nghiên cứu như thế nào?"
Lý Lạc Thư hơi bận tâm.
"Đương nhiên là nhốt ở Biên Giới Thành trước, để Thất Thiên giám sát nàng, sau đó dành thời gian nghiên cứu Chu Tự nói.
"Bạn gái ta có thể chịu cực được, trái lại cũng không sợ, nhưng mà nhất định phải vạch ra người đứng đằng sau, sau đó để ta chém hắn. Vậy mà dám chiếm đoạt thân thể bạn gái ta"
Lý Lạc Thư cắn mạnh lên chiếc bánh bao nhân thịt một miếng.
Chốt xong, Chu Tự tạm biệt bọn hắn rồi về nhà.
Về đến nhà đã năm rưỡi.
Thu tỷ đang ngồi trên ghế sofa xem album.
"Thu tỷ, ta kể chuyện này cho người nghe.
Chu Tự đi qua ghế sofa ngồi bên cạnh người vợ sắp cưới của mình.
Thấy Chu Tự đến gần vậy, Thu Thiển cười nói:
"Chuyện lớn à?"
"Cũng không hẳn, không liên quan gì đến ta"
Chu Tự vạch sẵn lập trường trước.
"Ồ?"
Thu Thiển cười xấu xa:
"Ngươi nói đi"
"Là như vậy, Nhị lão bản chúng ta đều biết đúng không? Nửa đêm lúc hắn chơi điện thoại, trên sofa đột nhiên xuất hiện một con búp bê, chính là loại búp bê thực thể. Sau đó Nhị lão bản bị nó doạ sợ rồi, nhất là khi con búp bê đó quay đầu nhìn hắn. Lúc hắn mở đèn lên thì phát hiện chỉ là một con búp bê bình thường, nhưng mà trong nhà hắn không có thứ này. Hơn nữa hắn ngộ ra là đèn trong nhà vốn luôn bật. Sau đó trong lúc hắn chủ quan thì đèn lại tắt rồi con búp bê như người sống, cứ thế nhìn chằm chằm Nhị lão bản, đôi mắt linh động. Doạ Nhị lão bản phải cầu cứu ta. Ta lập tức dẫn đại ca đi qua đó xem thử rốt cuộc là thánh thần phương nào. Cuối cùng bọn ta không tìm ra được mấu chốt vấn đề, nhưng mà thật sự có bất thường, vậy nên hi vọng Nguyệt tỷ có thể đem nó đến Biên Giới Thành nghiên cứu Chu Tự một hơi kể hết sự tình.
1148 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận