Nhưng công lực ngàn năm là sức mạnh của hắn, lúc này công lực ngàn năm phun trào ra đối kháng, đồng thời hắn cũng có ý đồ vặt trái cây kia xuống.
Nhưng mà tiêu hao có hơi vượt ngoài dự đoán.
Công lực ngàn năm tiêu hao với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Mười năm, trăm năm, hai trăm năm, năm trăm năm, bảy trăm năm.
Nhưng dù cho tiêu hao đến như vậy, tay phải hắn vẫn hiện đầy băng sương, trái cây cũng không lập tức hái xuống được.
Khi tiêu hao đến tám trăm năm.
Rốt cục truyền đến tiếng lắc rắc.
Trái cây bị hắn bẻ xuống.
Đến lúc này, hắn chỉ còn sót lại một trăm năm công lực cuối cùng.
Quang thủ cũng đang công kích tới, hắn lập tức lui lại, thoát khỏi khoảng cách nguy hiểm.
Lúc này hắn nắm lấy trái cây, cánh tay bị đông cứng.
Công lực ngàn năm tuôn trào, Khai Sơn Pháp hội tụ.
Răng rắc.
Ầm!
Băng sương trong cánh tay nháy mắt đã tiêu tán.
Nhưng vẫn không thể nào xua tan lạnh lẽo.
Chỉ có thể tiếp tục mở ra Phá Thiên Ma Thể chống cự.
Đây là thứ quả gì, mà lại đáng sợ như vậy? Chu Tự gia nhập tu chân giới lâu như vậy, suýt chút đã thua một cái trái cây.
"Ngươi...Sao ngươi làm được?"
Sau khi quang thủ hái được quả nhỏ, khó tin hỏi.
"Có lẽ do khí lực của ta tương đối lớn?"
Chu Tự đứng tại chỗ cố tỏ ra thoải mái nói.
Hiện tại trạng thái của hắn rất không tốt.
Cầm lấy trái cây đứng ở chỗ này đã phải tiêu hao công lực ngàn năm, nhưng thế này mà rời đi hắn lại không cam tâm.
Ở nơi này, quang thủ sẽ gây thêm phiềm toái gì đó cho hắn cũng nên, phải phá hỏng bia đá.
Nhìn qua quang thủ chỉ còn lại có một phần năm, Chu Tự vẫn muốn thử một chút.
Nhưng mà...
Nhìn thoáng qua phía sau, phát hiện Cẩu tiền bối vẫn luôn đứng ở đó, hoàn toàn không có ý định sẽ tham gia.
Chỉ có thể xem xem có chịu giúp hay không.
"Nhân loại, không thể nào, ngươi chỉ là một Trận Linh ngũ phẩm. Làm sao có thể lấy được trái cây này, nhất là nắm nó trong tay còn có thể sống mà nhảy nhót tưng bừng chứ Quang thủ không công kích, hắn còn đang hái trái cây.
Sự tồn tại của Chu Tự khiến hắn cực kỳ bất ngờ.
Hắn lo lắng không biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì khác, có thể hái bao nhiêu trước thì hái bấy nhiêu.
Loại ý nghĩ này khi nhìn thấy Vĩnh Ám Chi Nhẫn đã có rồi.
Quả nhiên, hắn không nhận được bất kỳ câu trả lời nào, đối phương đã động, thậm chí còn muốn rút đao.
"Cẩu tiền bối, giúp ta ngăn quang thủ lại"
Chu Tự nhanh chóng di chuyển, lần nữa nắm chặt chuôi đạo.
Trái cây đã được hắn để trong vòng tay.
Hắn có thể cảm giác được vòng tay đang phóng ra từng tia hàn ý.
Nếu cái này không phải là lão cha đưa cho hắn, hắn cũng hoài nghi có phải đã hỏng hay không.
Trái cây quá mạnh.
Xích Mông nghe Chu Tự gọi, đang nghĩ có nên động thủ hay không thì thân thể của nó đã động.
Vì quá kinh người.
Thánh Tử Ma Đạo vốn không thể tưởng tượng nổi.Dù là Tam phẩm cũng không dám tùy tiện đụng vào thứ trái cây kia thì phải? Nói chi là trực tiếp hái xuống, còn thuận thế trấn áp sức mạnh của trái cây. Đây chính là quyền hành đó, ai có thể tay không bắt lấy Dã Sinh quyền hành?
Dù là Phá Thiên Ma Thể đỉnh cấp cũng không làm được, cho nên sức mạnh thực sự đáng sợ của Thánh Tử Ma Đạo nhất định không phải là Phá Thiên Ma Thể.
Trẻ tuổi như vậy, cao siêu như vậy, dù nó phải giữ thế trung lập, cũng không nhịn được đáp lại yêu cầu của đối phương.
Đồ chó con nhà họ thật sự muốn theo đối phương bay lên chín vạn dặm.
"Đại Địa Thần Khuyển? Không ngờ đấy, các ngươi cũng không còn duy trì trung lập"
Quang thủ lạnh giọng nói.
Cũng không làm ra bất kỳ động tác gì, tiếp tục hái trái cây.
Chuyện Vĩnh Ám Chi Nhẫn xuất hiện, cộng thêm tay không nắm quyền hành, hắn đã biết là không ổn.
Chỉ có thể giảm tổn thất đến mức thấp nhất.
Hái càng nhiều trái cây, cây này gần như sẽ không kết lại quả.
Chỉ cần hái đi hơn phân nửa coi như kiếm được hời hơn tên nhân loại này.
Không hẳn quá thua thiệt.
"Chớ nói lung tung, đây là ý chí cá nhân của ta, không liên quan gì đến bộ tộc Đại Địa Thần Khuyển. Xích Mông nói.
Nhưng mà nó không động thủ, vì quang thủ cũng không động thủ.
Thế này là tốt nhất.
Mà Chu Tự đã đi tới trước bia đá, rút đao chém ra.
Không có quang thủ ngăn cản, lúc này bia đá trực tiếp xuất hiện vết nứt, tiếp đó bắt đầu vỡ ra.
Lúc này quang thủ còn đang không ngừng hái trái cây.
"Nhân loại, thật là, lần nào ngươi xuất hiện cũng phá hỏng chuyện tốt của ta. Dám để lại tên của ngươi không?"
Quang thủ đang dần giảm bớt, trái cây thu về cũng càng ngày càng ít.
Nhưng mà hắn cũng không thèm để ý, vì đã lấy được già nửa số trái cây về.
Ngoại trừ không lấy được phần lớn quyền hành, hao tổn lần này không nghiêm trọng lắm.
Chu Tự thu đao, sắc mặt bình tĩnh nói:
"Đi không đổi danh ngồi không đổi họ, ta chính là Tịnh Thần Chu Vương"
"Ha ha."
Quang thủ không thất thố giống lần trước, còn nói đùa:
"Sao ngươi không nói ngươi là Liệt Dương Lý Chủ?"
"Cái tên này cũng tạm được"
Chu Tự đứng tại chỗ nói ra.
Trên thực tế hắn không động đậy nổi.
Trái cây kia vẫn đang gia tăng ảnh hưởng với hắn.
Đặt trong pháp bảo trữ đồ còn không an phận.
1066 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận