Thu Thiển dùng đầu ngón tay khẽ vuốt môi son, cười khẽ hai tiếng.
Chu Ngưng Nguyệt rất tò mò khi nào Chu Tự sẽ tiến vào thượng tam phẩm, nàng hỏi, Chu Tự không đưa ra đáp án.
Vì hắn cũng không biết, không có Hoang Cổ Kinh Thế Thư, hắn không biết ma chủng có thể ăn lên thượng tam phẩm hay không.
Chất lượng không đủ, nên cần càng nhiều số lượng, khả năng caoma chủng sẽ chết bất đắc kỳ tử tại chỗ.
Một tuần này Chu Tự vẫn luôn luyện võ và luyện đao, cộng thêm học tập Viễn Cổ văn.
Thu tỷ khống chế thần lực càng nhiều, giống như bắt đầu thức tỉnh thiên phú mới, hoặc là nói là quyền bính. Những người khác ở thư viện đã học xong hoàn toàn uẩn dưỡng chi pháp và khí huyết chi pháp, chỉ dạy thêm một tuần, mấy người Hình Ngọ lại muốn rời khỏi.
Cũng chỉ ngắn ngủi mấy tuần, thực lực của tất cả mọi người đều tăng mạnh, thậm chí sư tỷ Mãn Giang Hồng dùng hạt châu Chu Tự cho giúp những người khác chải vuốt kinh mạch, Âm Túc và Từ Khuyết cũng nhờ cơ duyên này đột phá Đấu Giả thất phẩm.
Trình tỷ cảm thấy những người này cơ duyên thâm hậu.
Mà Chu Tự cũng thường xuyên chú ý đến phía Biên Giới thành, Thất Thiên còn chưa về, hẳn là còn phải thêm mấy ngày.
Cửa lớn thanh tịnh còn nguyên nét mực.
Mà Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm vẫn đang tu luyện khí huyết chi pháp, giống như phát hiện ra đại lục mới.
Đáng nhắc tới chính là Chu Tự nhìn thấy một con Độc Giác Thú đội mũ giáp ở vùng ngoại ô, nó đang giúp xử lý rác rưởi.
Vì cách khá xa nên hắn không ra tay, nhưng nhìn nó té xỉu run rẩy, mỗi lần đều muốn giúp nó giải thoát.
Nhưng nơi này có không ít tu chân giả tụ tập, nhưng không hề nhúng tay vào chuyện này.
Thành Thâm Uyên kéo dài một tuần còn có không ít người ở đó.
Lại là một tuần trôi qua.
Hôm nay là thứ 7, ngày 18 tháng 12.
Khi đi làm Chu Tự quan sát ma chủng của mình, phát hiện hai tuần này nó cẩn trọng hoàn thành hai vòng.
Nhưng đối mặt vòng thứ ba, nó đã mất đi phấn chấn trước kia, bắt đầu trở nên trì trệ.
Lúc này mới hai chu thiên, Chu Tự gia trì Ma Đạo văn thư, thúc giục nó tiếp tục công việc.
Hi vọng mười ngày sau có thể ra vòng thứ ba.
"Cách đại bảo kiếm lần trước đã lâu lắm rồi, không biết năm sau có thể tìm Nhị thúc cho nó một cái đại bảo kiếm hay không"
Chu Tự nghĩ thầm.
Lúc này hắn nhìn về phía Chu Thiên Linh Khí Đoàn, thật đáng tiếc, vẫn là trạng thái hai ngôi sao.
Nhưng hắn có thể cảm giác được, luyện thêm một chút hẳn là có thể có ba ngôi sao.
Dù sao các loại đồ vật đều hỗ trợ.
Thùng thùng!
Khi Chu Tự còn đang trực ban, Hình Ngọ gõ gõ quầy hàng nói:
"Sư phụ gọi tập hợp"
Nghe vậy, Chu Tự hơi bất ngờ nói:
"Sư phụ muốn nói gì? Dạy thứ mới sao?"
"Là đã dạy xong, muốn đi, đại khái là nói hai câu cuối sau đó rời đi. Ở đây gần một tháng, lâu lắm rồi?
Hình Ngọ vừa cười vừa nói.
Nghe vậy Chu Tự sững sờ, hắn quên.
Mấy người sư phụ là lâm thời tới chỉ đạo thể thuật, chỉ đạo một thời gian sẽ rời đi.
Những ngày qua có sư huynh sư tỷ chỉ đạo, hắn đã quen rồi.
"Sớm như vậy sao?"
Hắn có chút không nỡ.
Sư huynh sư tỷ còn có sư phụ đã dạy hắn thật nhiều.
Dù sư phụ cũng chỉ ngẫu nhiên chỉ đạo một chút, nhưng đều là kiến thức có thể giúp hắn trở thành tông sư, nhất là một kiểu ý nghĩa.
Lập thân như Thanh Thiên, hành động như Hải Dũng, thiên hạ có một không hai.
"Cũng không phải không còn gặp lại, Thiên Vân Đạo Tông cách nơi này cũng không xa, cũng không có việc gì ngươi có thể tiếp tục làm bộ đệ tử đi qua Quan Hà Phong, không có gì đáng ngại"
Hình Ngọ cười nói.
Khoảng thời gian này xác thực rất thú vị.
Mấy tiểu gia hỏa này rất có sức sống, vấn đề cũng rất nhiều, dù thiên phú không phải rất mạnh, nhưng đều rất cố gắng.
Thiên phú dễ dạy nhưng không có gì thú vị.
Tỉ như sư phụ dạy Chu Tự, không thú vị gì.
Chốc lát sau, mấy người Chu Tự đứng trước mặt Lý Cảnh Sơn như ngày đầu tiên, chỉ là tâm tính đã không còn như khi đó.
Điều này khiến Chu Tự nhớ tới ngày quân huấn.
Thống khổ cũng vui vẻ lấy.
"Trước khi đi, ta nói lại hai câu nói.
Lý Cảnh Sơn nhìn sáu người Chu Tự nói.
Nghe được câu này, đột nhiên Chu Tự muốn để sư phụ nói nhiều hơn, nói rộng hơn một chút, giảng thêm tầm hai mươi phút nữa.
Thư viện Đông Lâm.
Lý Cảnh Sơn nhìn qua sáu người Chu Tự, một lát sau mới nói:
"Nhìn các ngươi như vậy, những ngày qua coi như có chút tiến bộ"
Là tiến bộ rất nhiều, Chu Tự âm thầm sửa lại trong lòng. Mấy người khác cũng nghĩ như vậy, cho dù là Tô Thi cũng cảm thấy mình bước về phía thành công một bước dài.
"Có điều thời gian các ngươi học tập ngắn ngủi, sau này tốt nhất đừng thư giãn, nếu không sẽ không thể đạt được thu hoạch lớn nhất.
Lý Cảnh Sơn nhắc nhở.
"Chúng ta không dám thư giãn.
Đám Minh Nam Sở cúi đầu thụ giáo.
Chu Tự cũng vậy, hắn càng không lãng phí thời gian.
Hiện tại là ước gì chia một ngày thành mấy ngày mà dùng.
Vì muốn học quá nhiều thứ, hắn cũng không có thời gian rảnh rỗi.
Suy nghĩ kỹ một chút đi làm hẳn là rảnh rỗi nhất, nhưng cũng sẽ sao chép Kim Quang Thần Chú, tăng kim quang lên đồng thời bổ sung công lực ngàn năm.
1123 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận