Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 963: Đạo Uẩn

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:16:36
"Ông trời ơi..."
Vân Tiêu tiên tử lập tức đi đến bên cạnh Trình tỷ nói:
"Trình trưởng lão, cô nhìn mà xem, Tiểu Tô mới người nào vào nhóm này.
Trình tỷ nhìn xuống tên, cũng có phần khó có thể tin.
"Có phải là những người khác dùng tên của Tứ hộ pháp không?"
Nàng suy đoán nói.
"Nhưng hai vị tiền bối Hình Ngọ và Mãn Giang Hồng là tên thật thật mà.
Vân Tiểu tiên tử hoảng sợ nói.
"Đúng là như vậy"
Trình tỷ cảm thấy lần này Tô Thị đã mời nhân vật lớn vào nhóm rồi.
Những người này đều là người không biết đã sống bao nhiêu năm rồi.
Bất kể là ai thì đều phải khiến họ gọi một tiếng tiền bối.
Trong nhóm ngoại từ trí giả thì không có ai lớn tuổi hơn họ cả.
"Phải chào hỏi hay không vậy?"
Vân Tiêu tiên tử có chút lo lắng.
Đã có nhiều lần nàng muốn nhắn tin bắt chuyện, nhưng vì sao trong nhóm không có ai trò chuyện gì, quá trầm lắng.
Cho nên nàng cũng không định phá vỡ sự yên lặng này.
Lúc này có người gửi tin nhắn vào nhóm.
Tô Thị: "Gửi, ảnh chụp tập thể.
Tô Thi gửi một bức ảnh vào nhóm.
Vân Tiêu tiên tử hơi kinh ngạc, tấm ảnh này có rất nhiều người nàng không biết.
Nhưng sáu người cuối cùng lại mang đến cho cô một cảm giác vô cùng nguy hiểm. Thanh Long: "@Trí giả, tiền bối hóa ra người cũng ở chỗ này?" Hình Ngọ: "@Trí giả, tiền bối gia nhập Thập Vạn Thiên Thần môn?"
Thanh Long: "@Trí giả, tiền bối người nói một câu đi"
Trí giả:
Trí giả: "@Tô Thi, kick sáu người này ra ngoài.
Chu Tước: "Ta không nói gì mà.
Huyền Vũ: "Ta cũng không nói gì mà"
Bạch Hổ: "+1"
Mãn Giang Hồng: "Khụ khụ.
Vân Tiêu tiên tử: "Xin chào các vị tiền bối.
Vân Tiểu tiên tử nhìn điện thoại một lúc, phát hiện không có ai nói chuyện cả.
Vẻ mặt nàng như khóc nhìn về phía Trình tỷ.
"Trình trưởng lão, ta vừa nhắn tin thì trong nhóm im luôn.
Trình tỷ:
"..."
Lúc này điện thoại rung lên, nàng lập tức nói:
"Tốt rồi, có người nói chuyện.
Tô Thị:
"Họ nhìn chằm chằm ta không cho ta kick họ ra, chỉ biết bắt nạt ta thôi, không thích phản ứng với họ.
Vân Tiêu tiên tử ôm Trình trưởng lão khóc nói:
"Hu hu hu ~ vẫn không có ai để ý đến ta.
Trình trưởng lão xoa đầu Vân Tiêu tiên tử, an ủi:
"Không sao, quen là tốt thôi"
Vân Tiểu tiên tử:
"..."
Chu Tự không xem điện thoại, hắn còn đang chụp hình với Thu tỷ.
"Ăn cơm tối thôi"
Chu Ngưng Nguyệt nhắc nhở mọi người nói.
Sau đó thì mọi người nhìn thấy Thanh Long lúc trước vẫn đang nói chuyện với đám Hình Ngọ lại đột nhiên biến mất.
Còn chưa nói xong.
Đám người:
"Vì sao mỗi lần đều là Thanh Long vậy?"
Chu Tự hỏi.
"Có lẽ do Thanh Long dễ thấy nhất.
Chu Ngưng Nguyệt đưa một loại quả không biết tên cho Chu Tự nói:
"Cho ngươi này?
Sau đó nàng tiếp tục lấy một quả khác giống vậy ra ăn, mắt cũng không thèm chớp.
"Nguyệt tỷ, quả này rất chua sao?"
Chu Tự tò mò hỏi.
Chu Ngưng Nguyệt không để ý đến Chu Tự, tiếp tục ăn.
Vì tò mò, Chu Tự cắn một miếng, sau đó suýt chút nữa là phun ra.
Đây là ăn chanh à?
"Không được lãng phí, nhớ là phải ăn hết.
Chu Ngưng Nguyệt nói với Chu Tự.
Chu Tự:
"..."
Nói cách khác, thật ra chỉ cần hắn không cắn một miếng là có thể không phải ăn?
Thế giới khác trong Thời Quang Chi Thạch.
Lý Lạc Thư đang đi trên đường.
Hắn nhìn về phía sau, cảm thấy ánh sáng phía sau hắn càng ngày càng gần.
"Có phải hắn ta sắp đuổi kịp rồi hay không?"
Tiểu khô lâu tò mà hỏi.
Lúc này quanh người tiểu khô lâu có một vận vị đặc thù.
Là đạo uẩn.
"Không có việc gì, còn cần một khoảng thời gian rất lâu nữa hắn ta mới đuổi kịp, chúng ta tiếp tục đi về phía trước là được rồi. Chờ đến khi lực lượng ở chỗ này sắp kết thúc, chúng ta mới gặp phải"
Lý Lạc Thu nói khẽ.
"Có phải ta sắp thành công rồi hay không?"
Tiểu khô lâu kích động hỏi.
"Sắp rồi, chỉ cần khắc ấn đạo vào trong xương cốt của ngươi thì ngươi có thể bước đầu khống chế thời gian trôi qua. Nhưng tu vi của ngươi quá yếu, sau này chắc hẳn phải siêng năng tu luyện, như vậy đường sẽ rất dài"
Lý Lạc Thư nhắc nhở.
"Như vậy ta có đủ thời gian không?"
Nghĩ tới thanh xuân bất lão của Tiểu Thải, tiểu khô lâu cũng có phần không thể chờ đợi được nữa.
Chờ hắn thành công, là có thể nhìn thấy dáng người của Tiểu Thải mọi lúc, quá tuyệt vời rồi. "Trên lý thuyết thì không đủ, nhưng ta sẽ từ bỏ việc hấp thu lực lượng nơi này, để ngươi tranh đoạt với người phía sau, như vậy sẽ kéo dài được rất nhiều thời gian. Đủ thời gian để ngươi lĩnh ngộ.
Vẻ mặt Lý Lạc Thư bình tĩnh, dường như không thèm để ý chút nào đến thời gian chi lực nơi này.
"Chuyện này..."
Tiểu khô lâu có chút để ý nói:
"Không tốt thì phải?"
"Không có gì không tốt cả, với ta mà nói thời gian đã không có tác dụng gì cả"
Lý Lạc Thư nhẹ nhàng nắm chặt Kiếm Đạo:
"Trong con đường này của ta, với ta mà nói thời gian rất quan trọng, thế nhưng trước khi ta chưa lĩnh ngộ được kiếm thứ ba thì thời gian chẳng có tác dụng gì với ta. Thứ ta cần đều đã chuẩn bị xong, thứ thiếu chỉ là kiếm thứ ba. Hơn nữa không chỉ ta, cho dù đại ca ta cũng ở đây, hắn cũng sẽ không tranh đoạt với ngươi. Thời gian cũng không có ý nghĩa gì với đại ca ta cả.
"Anh em các ngươi đều là biến thái cả sao?"
Tiểu khô lâu nói xong lại tò mò hỏi:
"Vậy làm sao thì ngươi mới có thể lĩnh ngộ được kiếm thứ ba?"
"Phải đi hỏi đại ca xem, sau đó lại đi tìm sư phụ ta"
Lý Lạc Thư bình tĩnh nói.
Và lúc hắn vừa dứt lời, phía sau đột nhiên có một cơn gió thổi tới.
Lý Lạc Thư khẽ động đậy ngón tay, một đường kiếm xẹt qua.
Tất cả lại yên lặng.
"Đi thôi, tiếp tục đi về phía trước, ta tiếp tục kể cho ngươi đại đạo chân ý, ngươi nên cố gắng lĩnh ngộ"
1061 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận