Cho nên Thu tỷ thật sự là con gái của sư phụ nàng?
Tuy rằng sớm đã có suy đoán, nhưng vẫn làm cho người ta có chút ngoài ý muốn.
"Khi đó sư huynh sư tỷ nàng cảm thấy ta không đáng tin, muốn Tiểu Kính rời khỏi ta. Nhưng Tiểu Kính không đồng ý, họ liền động sát tâm với ta. Khi đó họ vô cùng tức giận, cảm thấy Tiểu Kính bị ta lừa gạt.
Đại Thần Thời Không có chút cảm khái nói.
Chu Tự nhìn khuôn mặt của nhạc phụ nhà mình, cảm giác rất giống một tên tiểu bạch kiểm.
Quả thật không thể khiến cho người khác an tâm.
Đột nhiên, hắn nhớ tới lời Trí Giả vừa nói, chẳng lẽ đây là nguyên nhân khiến cho sư phụ sư nương muốn giết Đại Thần Thời Không?
Tiểu Kính tiên tử là sư muội của sư phụ?
Đây là lần đầu tiên hắn nghe được việc này.
"Sư huynh của Tiểu Kính là Liệt Dương Lý chủ?"
Chu Tự hỏi.
"Đúng"
Đại Thần Thời Không gật đầu, tiếp tục nói:
"Khi đó đã có Thiên Vân Đạo Tông, chỉ có điều không gọi là Thiên Vân Đạo Tông như bây giờ. Chưởng giáo lúc đó đã thu ba đồ đệ, chính là ba người họ. Tiểu Kính nhỏ nhất, cho nên rất được họ chăm sóc.
Đây cũng là lần đầu tiên Chu Tự nghe tới việc này.
Chỉ có điều nhạc phụ quả thật biết rất nhiều, hắn đột nhiên nhớ tới bảy cánh cửa.
Có lẽ nhạc phụ sẽ biết được một số điều.
Bên cạnh thần điện, Chu Tự và Đại Thần Thời Không cùng ngồi trên ghế đá nhìn về phía trước.
Cân nhắc một lát, hắn cảm thấy vẫn là nên đi thẳng vào chủ đề.
Hắn muốn biết chuyện bảy cánh cửa là thế nào.
"Ta nhớ rõ lúc thời đại thần minh vừa mới thành lập, có sáu vị thần minh đã cùng nhau để lại hậu thuẫn, chuyện này ngươi có biết không?"
Chu Tự nhìn nhạc phụ.
"Đám của Thần Thái Dương và Thần Ánh Sáng à?"
Đại Thần Thời Không hỏi.
"Đúng.
Chu Tự gật đầu nói:
"Thần Thái Dương, Thần Phong Bạo, Thần Ánh Sáng, Nữ Thần Hắc Dạ, Đại Địa Nữ Thần, Nữ Thần Băng Tuyết. Là sáu vị này.
"Ta có chút ấn tượng"
Đại Thần Thời Không gật gật đầu nói:
"Khi đó mấy người họ có thể xem là cùng chung chí hướng, muốn thiết lập trật tự thời đại mới, vốn cũng để chota tham gia. Nhưng khi đó ta đã có quyền hành thời gian cùng không gian, đang đi ở rìa trời đất, khám phá bí ẩn thế giới. Tính toán cẩn thận, ta cảm thấy mình không đi cùng một con đường với họ, vì vậy không cần phải tham gia. Về việc hậu thuẫn thì ta có rất nhiều, thời gian và không gian đều đứng ở phía ta, miễn là ta muốn, bất kỳ chỗ nào trong thiên địa cũng đều có thể trở thành hậu thuẫn của ta. Chu Tự cảm thấy nhạc phụ đại nhân nhất định đều thích uống rượu giả giống như cha của mình.
"Vậy hậu thuẫn mà đám người của Thần Thái Dương để lại đặt ở đâu?"
Chu Tự hỏi.
Nghe vậy, Đại Thần Thời Không cười cười nói:
"Đặt ở đâu không quan trọng, quan trọng là mấy cánh cửa kia đều đã bị mang đi đặt ở nơi khác. Ta nhìn thấy sáu cánh cửa trong dòng thời gian đã biến thành bảy cái, việc này có đúng không?"
Chu Tự tỏ ra kinh ngạc, gật đầu nói:
"Đúng"
"Ngươi muốn biết người nào đã đặt nó ở đó, cùng muốn biết trong cánh cửa thứ bảy có cái gì, hoặc dẫn tới nơi nào?"
Đại Thần Thời Không lại hỏi.
"Đúng. Vậy ngươi có biết không?"
Chu Tự bội phục nói.
"Không biết.
Đại Thần Thời Không lắc đầu.
Chu Tự:
"..."
Chu Tự còn chưa kịp nói gì, Đại Thần Thời Không đã tiếp tục mở miệng:
"Ta từng mượn quyền hành của Thần Vận Mệnh, nên đã biết được một số chuyện. Trí tuệ, may mắn, vận mệnh, ba quyền hành này vốn đều thuộc về Nữ Thần Trí Tuệ, ngoài ra, mặt trăng đỏ cũng vì nàng mà xuất hiện, vì vậy tất cả đều tự động đến gần nàng để dung hợp. Nhưng tới nửa đường, dường như Nữ Thần Trí Tuệ đã bỏ vận mệnh ra, cũng để mặt trăng đỏ ra sau lưng. Bằng không thì dựa theo suy đoán của ta, nếu dung hợp ba quyền hành lớn là vận mệnh, trí tuệ và may mắn lại với trăng đỏ đặc thù thì sẽ có thể tiến vào cảnh giới cao hơn cả các vị thần. Vì vậy ta đã đưa ra một kết luận, đó chính là sự xuất hiện của Nữ Thần Trí Tuệ đã vượt xa các chư thần. "Chẳng phải Nữ Thần Trí Tuệ cuối cùng cũng biến mất sao?"
Chu Tự hỏi.
"Ùm."
Đại Thần Thời Không gật đầu nói:
"Nhờ Tiểu Diệp, ta đã may mắn được gặp Nữ Thần Trí Tuệ một lần, quyền hành của ta có thể nhìn thấy rất nhiều thứ. Trước mặt thời gian, không ai có thể thoát khỏi sự dò xét về dòng thời gian của ta. Nhưng...Nữ Thần Trí Tuệ lại khác, nàng là người ta không thể nhìn trộm, không thể nhìn thẳng, cũng không thể miêu tả. Tất cả sự kết nối trong dòng thời gian của nàng đều bị bóp méo, xuyên tạc. Lúc đó ta chỉ liếc mắt một cái, liền bị thương nặng. Lúc đó ta luôn tự tin mình đứng ở đỉnh cao của các chư thần, nhưng không ngờ khi đối mặt với Nữ Thần Trí Tuệ thì lại vô lực như vậy. Hơn nữa lực lượng của nàng cũng rất kỳ lạ, dựa vào thực lực của nàng, nếu nàng động thủ thì ta nhất định sẽ không phải là đối thủ. Điều may mắn là nàng không có ác ý"
"Vậy cho nên, Trí Giả và Thần Cổ Lộng Huyền Hư tỏ ra e ngại với Nữ Thần Trí Tuệ, là vì đều đã bị âm thầm ăn quả đắng?"
Chu Tự hỏi.
"Có lẽ thế. Thần Cố Lộng Huyền Hư lợi hại hơn ta, thương tổn nhận được cũng sẽ nặng hơn. Vì vậy khi nhìn thấy Tiểu Diệp, hắn đã lựa cách lui về, tránh việc châm lửa thiêu thân"
"Thì ra là như thế"
Chu Tự gật đầu, sau đó khó hiểu nói:
"Vậy chuyện này có liên quan gì đến chuyện bảy cánh cửa?"
1103 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận