Chu Tự gật gật đầu, tiện thể truyền đạt lại lời Lý Lạc Thư nói cho Nguyệt tỷ.
Nguyệt tỷ nghe vậy rất hào hứng:
"Ta đi trồng ngay đây"
Chu Tự:
"..."
Ngươi là muốn ăn quả Bất Tử hả?
Thiên Vân Đạo Tông.
Tại sân tu luyện trên núi Thái Cực.
An Khách ở nơi này nhắm mắt dưỡng thần, vừa tu luyện vừa chờ đợi.
Thế giới bên ngoài vô cùng đặc sắc, không phải kẻ yếu như hắn có thể tham dự.
Nhất là chuyện liên quan tới Thành Thâm Uyên, hắn nghe đâu một vài sư huynh nói sư tỷ Thiên Vân Y Y cùng sư huynh Ân Chí Viễn đều bị thiệt thòi ở nơi đó.
"Bên ngoài quá nguy hiểm, ta vẫn nên ở chỗ này chờ Đạo Tử đến"
An Khách âm thầm tự nói.
"An sư huynh, ngươi vẫn ở chỗ này à"
Miêu Khả An từ giữa không trung đáp xuống cười nhẹ nói.
An Khách vội đứng lên, gật đầu:
"Miêu sư muội, ra ngoài về rồi?"
"Đã về từ sớm, ta đi tìm Ân sư huynh, hắn nói gặp Thánh Tử Ma Đạo. Nói Thánh Tử Ma Đạo so với lời đồn còn mạnh hơn gấp bội, ở bên ngoài không nên trêu chọc. Đương đại ngoài Đạo Tử ra, không người nào có thể sánh bằng"
Miêu Khả An một tay sờ cằm, hơi nghi ngờ nói:
"An sư huynh cảm thấy có phải Ân sư huynh nói quá khoa trương hay không?"
"Không thể nào, Ân sư huynh là nhân vật thiên tài có tiếng, những gì chúng ta biết ở chỗ hắn, quá mức bình thường. Nếu Ân sư huynh nói như thế, vậy khẳng định là có đạo lý.
An Khách thành thật nói:
"Thánh Tử Ma Đạo tin đồn vô số, hắn không thể nào kém quá được.
"Cũng đúng"
Miêu Khả An khẽ gật đầu, lại cười nói:
"Vậy ta không quấy rầy An sư huynh nữa, ngươi tiếp tục chờ đi, ta nghe sư phụ nói chờ được Đạo Tử rất khó. Bao giờ chờ được nhớ báo cho ta biết, nếu không ta kêu sư huynh sư tỷ chặn ngươi."
Nói xong nàng ngự kiếm rời đi.
An Khách gật đầu tỏ ý sẽ kịp thời thông báo.
"An sư đệ cùng Miêu sư muội quan hệ tốt lắm nhỉ?"
Đột nhiên có giọng nói truyền tới.
Nghe vậy, An Khách quay đầu lại thì thấy sư huynh Tiêu Bộ trên người có hình rồng, hắn khiêm tốn nói:
"Sư huynh nói đùa, chính là Miêu sư muội thường xuyên đặt mua mấy thứ do ta viết:
"Đạo Tử vẫn chưa tới sao?"
Tiêu Bộ vốn chỉ thuận miệng nói đùa, cũng không để ý.
"Sư huynh cũng muốn chờ Đạo Tử?"
An Khách cảm thấy kỳ quái. "Kỳ lạ lắm sao?"
Tiêu Bộ cười giải thích:
"Mấy ngày nữa ta sẽ đi Thập Nhị Minh Linh Môn, có tộc nhân của hảo hữu thành hôn, đi qua hỗ trợ khống chế cục diện một chút. Thập Nhị Minh Linh Môn hơi xem thường gia tộc hắn, một vài thế lực cũng không hy vọng bọn hắn lần nữa quật khởi. Cho nên hi vọng ta có thể đến đó dạo chơi, những người kia ít nhiều cũng sẽ nể mặt Thiên Vân Đạo Tông, khách khí một chút. Có điều ta cảm thấy Thập Nhị Tịnh Đường cùng với ma tu thú tu khác cũng sẽ đi, tác dụng của ta không quá lớn. Sư phụ ta đi còn tạm được, đáng tiếc không có khả năng lắm. Chuyến này đi cũng không biết bao lâu, cứ đến thử vận may, xem xem Đạo Tử có đến hay không. Diện kiến một chút phong thái Đạo Tử"
"Thì ra là thế"
An Khách khẽ gật đầu.
Dù hắn cũng không biết ai của Thập Nhị Minh Linh Môn sẽ tổ chức hôn lễ.
Nhưng cũng không liên quan tới hắn, hiện tại hắn chỉ chờ đợi Đạo Tử xuất hiện.
Buổi chiều.
Bọn hắn nhìn thấy một tia ánh sáng yếu ớt rơi xuống núi Thái Cực.
"Tới rồi"
Tiêu Bộ Trận Linh ngũ phẩm, phát hiện đầu tiên.
Nghe vậy, An Khách mới nhìn ra bóng dáng của Đạo Tử, vô cùng kích động.
Dù mọi người đều nói Đạo Tử căn bản không thể nào giải nổi, nhưng hắn vẫn nhớ lần đầu tiên thấy Đạo Tử phá trận.
Đúng thật vả vào mặt tất cả mọi người.
Lúc này hắn lấy điện thoại ra, nhanh chóng suy nghĩ tiêu đề.
Bọn hắn nhanh chóng nhìn thấy giữa hai đỉnh núi Thái Cực hiện ra trận đồ Thiên Nguyên.
Rất nhiều người đều tập trung ánh mắt lên núi Thái Cực, bọn hắn nhìn thấy một bóng người đang từng bước đi đến chỗ trận đồ Thiên Nguyên.
Bọn hắn đều nghĩ xem Đạo Tử có thể phá giải trận đồ hay không, nếu có thì sẽ phá giải như thế nào.
Tất nhiên sẽ dẫn tới dị động.
Trong tích tắc, bọn hắn nhìn thấy Đạo Tử dừng ngay tại trước trận đồ.
Tựa hồ đang suy nghĩ làm sao phá giải.
An Khách nhìn chằm chằm không muốn bỏ lỡ mảy may chi tiết nào.
Mà tại thời điểm tất cả mọi người đều cho là Đạo Tử sẽ ra tay phá giải, Đạo Tử đột nhiên lại tiếp tục cất bước, hắn trực tiếp đi vào trận đồ Thiên Nguyên.
Hắc bạch chi khí vô tận lưu chuyển trong trận đồ, Đạo Tử bước đến, chúng vô cùng hỗn loạn, không ngừng sắp xếp lại, mang đến sức mạnh hoàn toàn mới.
Cản trở tất cả những ai tới gần.
Sức mạnh này chiếu rọi khắp bốn phương tám hướng, nhưng loại hỗn loạn này không duy trì bao lâu. Bước chân Đạo Tử từng chút một giẫm trên biến hóa, rất nhanh tất cả hỗn loạn bắt đầu trở nên có thứ tự.
Tựa hồ đang sắp xếp trật tự.
Lúc này trận đồ Thiên Nguyên điên cuồng vận chuyển muốn thoát ly khỏi sức ảnh hưởng của Đạo Tử, nhưng Đạo Tử vẫn chắp tay mà đi, như vào chỗ không người.
Tất cả sức mạnh của trận pháp cũng không thể ngăn cản bước tiến của hắn, dường như tất cả biến hóa sớm đã rõ ràng trong đầu.
1127 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận