Chín giờ rưỡi tối.
Thu Thiển thở phào một hơi, kết thúc tu luyện.
Lúc này cây Bất Tử cũng đã kết quả, khoảng nửa tháng nữa là có thể chín hoàn toàn.
Chu Ngưng Nguyệt nhìn chằm chằm vào quả trên cây, có chút không kịp chờ đợi.
"Về thôi, mẹ gọi về ăn cơm tối kìa"
Chu Tự kéo Thu tỷ rời khỏi thành Biên Giới.
Chu Ngưng Nguyệt cũng bị Tô Thi kéo về.
Trước khi trở về thì Chu Tự có hái vài quả xuống chia cho mọi người, Chu Ngưng Nguyệt chỉ thử một quả, sau đó không ăn nữa.
Vẫn chưa chín nên rất chua.
Mấy người Hầu Trầm cũng khó mà tin nổi, đây cũng không phải là trái cây bình thường mà có thể nói không ăn là không ăn.
Đại khái chỉ có Thánh Nữ Ma Đạo mới có thể làm thế.
Tô Thi thì khác, một mình nàng ôm một đống, về ăn dần.
Chu Tự cũng không ăn, hắn ăn thì có tác dụng gì chứ?
Có lẽ Kim Quang Thần Chú sẽ mạnh lên.
Vườn hoa Phú Quý, bốn người Chu Tự đi lên lầu ba.
Vừa định mở cửa thì cửa đã được mở từ bên trong ra.
Là Liễu Nam Tư.
"Cuối cùng các ngươi cũng nở bỏ đó mà về rồi à?"
Liễu Nam Tư nói với vẻ tức giận.
Chu Tự:
"..."
"Mẫu thân, ta đói bụng rồi"
Cũng không phải là mẹ không biết vì sao bọn ta lại về muộn mà.
Chu Ngưng Nguyệt chạy tới ôm chầm lấy Liễu Nam Tư.
"Đi, mẫu thân làm đồ ăn cho ngươi"
Liễu Nam Tư sờ lên đầu Chu Ngưng Nguyệt rồi cười nói.
"Đại di, ta cũng đói."
Tô Thi chạy theo.
Chu Tự chỉ có thể nắm tay Thu Thiển đuổi theo.
Vào nhà, họ phát hiện lão cha cũng đang ngồi vào bàn ăn sủi cảo. Dường như cũng mới vừa ăn không lâu.
"Sao lại về trễ thế?"
Chu Nhiên trừng Chu Tự một cái rồi nói.
"Cha, người nói lý một chút được không?"Chu Tự chỉ vào Chu Ngưng Nguyệt và Tô Thi mà nói: "Sao ngươi không trừng các nàng đi "Các nàng biết làm nũng"
Tô Trần cười nói.
Trong lúc nhất thời Chu Tự không còn gì để nói.
"Vi phụ trừng ai còn phải hỏi ý kiến ngươi à?"
Chu Nhiên nói một cách nghiêm túc.
"Cha, có phải ngươi lại uống rượu rồi không? Nói lời hoang đường gì vậy chứ?"
Chu Tự nhìn chung quanh một chút rồi nói.
Chu Nhiên:
"Ta phát hiện lợi ích duy nhất của việc có nhi tử chính là cãi lời"
Liễu Nam Tư nói với vẻ bất đắc dĩ.
Sau đó để Chu Tự và Thu Thiển ngồi xuống ăn cơm.
"Ăn đi, tối mai sẽ không còn ai ăn cơm với các ngươi nữa đâu" Liễu Nam Tư nói.
"Các ngươi định đi đâu à?"
Chu Tự hỏi.
"Đi về làm ăn kiếm tiền, còn có thể đi đâu nữa?"
Liễu Nam Tư nói với vẻ bực dọc.
"Ta còn tưởng là ăn tết các ngươi muốn đi Ma Đạo thăm mọi người."
Chu Tự ăn sủi cảo rồi nói.
"Dường như cũng nên đi thăm nhà rồi, lâu lắm rồi không trở về xem sao.
Đột nhiên Liễu Bắc Uyển nói.
"Nói mới nhớ, cũng lâu lắm rồi chưa về đó lần nào, có lẽ người biết mặt chúng ta cũng chẳng còn ai"
Liễu Nam Tư cười nói.
"Chờ Tiểu Nguyệt tấn thăng xong có thể dẫn nàng đi dạo chơi"
Chu Nhiên nói.
"Các ngươi muốn đi đâu?"
Chu Tự tò mò hỏi.
"Về mở cửa bán quán trước, sau đó đợi Tiểu Nguyệt tấn thăng rồi mới quyết định có đi ra ngoài hay không"
Liễu Nam Tư nói.
"Ta thì sao?"
Chu Tự chỉ vào bản thân.
"Các ngươi không quan tâm cây Bất Tử nữa à?"
Liễu Nam Tư hỏi lại.
Chu Tự nghĩ cây Bất Tử cũng chẳng có gì to tát, nhưng ảnh hưởng tới việc tu luyện của Thu Thiển thì là chuyện lớn, nên đành thôi.
"Vậy còn ta?"
Tô Thị giơ tay lên hỏi.
Liễu Bắc Uyển suy nghĩ một chút rồi nói:
"Không tu luyện 2 3 ngày thì cũng chẳng có gì khác biệt"
Tô Thi nghe vậy thì cảm giác mẫu thân đã thôi trông mong vào mình.
Cũng đúng, nàng cũng quen rồi.
"Vậy ngày mai các ngươi đi thị trấn Thanh Bắc à?"
Chu Tự hỏi.
Chu Ngưng Nguyệt ăn sủi cảo, nàng suy nghĩ một lát rồi nói:
"Ừ, ta cũng cảm thấy bên đó phù hợp để tấn thăng"
"Vậy ta qua đó làm nhân viên phục vụ cho đại di"
Tô Thi thốt lên hưng phấn.
Trong lúc nhất thời Chu Tự có chút lo lắng rằng việc làm ăn trong nhà có thể bị tam lão bản phá hư hay không.
Nhưng có một nhân viên phục vụ xinh đẹp thế thì những người khác chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên.
Những người này đi rồi thì Chu Tự cũng cảm thấy có chút không nỡ, dù sao cả nhà đang náo nhiệt vui vẻ, bây giờ chỉ còn lại mình hắn và Thu tỷ.
Hả?
Đột nhiên Chu Tự sững người ra.
Chỉ còn lại mình và Thu tỷ sao?
Chu Tự vừa nghĩ tới đây thì lại có chút vui vẻ rồi.
Lúc này hắn nhìn thấy mẹ mình đặt một tay lên đỉnh đầu Thu tỷ, sao đó một lực lượng vô danh xuất hiện.
Thần lực và quyền hành trên người Thu Thiển đều đã bị áp chế xuống.
"Dù sao Thu Thiển cũng là tu chân giả, vẫn nên ép những thứ này xuống thì tốt hơn.
Liễu Nam Tư nói.
"Đúng rồi, ta phát hiện Thu tỷ có thể liên quan tới Thần Thời Gian và Không Gian. Ta đang định tìm người hỏi về chuyện của hắn xem sao"
Chu Tự nhìn về phía lão cha và nhị thúc:
"Ta có thể hỏi không?"
"Không được"
Chu Nhiên trực tiếp nói.
1175 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận