Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 843: Nguy Hiểm

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:36
Thu Thiển ngồi ngay ngắn trên ghế, vén mái tóc ướt ra đằng sau để tiện cho Chu Tự sấy.
"Thu tỷ, ngươi đừng vén"
Chu Tự vừa cắm điện xong vội chặn nàng lại, nói.
"Sao vậy?"
Thu Thiển nhìn qua thì tò mò hỏi.
Chu Tự đi đến bên cạnh Thu Thiển, giúp nàng vén tóc rồi nói:
"Bởi vì ta vén thì vui hơn Nghe vậy, Thu Thiển cũng không lộn xộn với mái tóc mình nữa, toàn bộ đều để Chu Tự làm.
Tóc Thu Thiển vừa thẳng vừa mượt, lại mang theo mùi hương của dầu gội.
"Có phải tóc thẳng bình thường quá không? Có muốn uốn tí đuôi tóc không?"
Thu Thiển hỏi.
Chu Tự lắc đầu:
"Như vậy đẹp lắm rồi, chẳng qua nếu Thu tỷ thích thì làm một chút cũng được.
"Vậy ngươi có thích không?"
Thu Thiển ngoảnh lại nhìn Chu Tự.
"Ta thích Thu tỷ.
Chu Tự cười đáp lại.
Khi nói ra những lời này, hắn không còn ngại ngùng như trước nữa.
Dù sao cũng nói nhiều lần rồi, hơn nữa còn ngủ cùng một chỗ với Thu tỷ bao nhiêu ngày nữa.
Phu thê mà, không ngại nữa rồi.
Thu tỷ cười yếu ớt, sau đó nói một cách khoái trá:
"Vậy thì không làm nữa"
Chu Tự vuốt tóc Thu tỷ, dùng máy sấy sấy thật nhẹ nhàng:
"Lúc ta còn đi học, đám nam nữ đó mới mười mấy tuổi đã thích uốn một ít lại nhuộm một chút, sau đó thì bị nhắc tên phê bình.
"Lúc ngươi còn đi học có nghĩ đến mấy việc như nhuộm tóc không?"
Thu Thiển hỏi.
"Không có"
Chu Tự lắc đầu.
"Bởi vì phải đọc sách à?"
Thu Thiển thử hỏi.
"Cái này..."
Chu Tự có phần lúng túng, đáp:
"Vì làm đại hiệp sao nhuộm tóc được?"
Phụt!!!
Nghe vậy, Thu Thiển không khỏi bật cười.
"Thu tỷ, đừng vậy mà.
Chu Tự cầm máy sấy, cảm thấy mặt có hơi nóng lên.
Cũng vì đây là Thu tỷ, chứ đổi thành người khác hắn sẽ không nói ra đâu.
Cười một lúc Thu Thiển mới lấy lại tinh thần, sau đó nhìn trộm về phía phòng Nguyệt tỷ, nhìn rồi nói:
"Lúc nhỏ ta bị Nguyệt tỷ bắt nạt, cũng từng ảo tưởng dẫm Nguyệt tỷ dưới chân. Khi đó muốn tiếng xấu đồn xa "Có phải tiếng gọi yêu nữ ma đạo, thực ra là đang khen ngợi hả?"
Chu Tự kinh ngạc nói.
Thu Thiển quay ngoắt đầu đi, không nói chuyện, chỉ là vành tai hơi phiếm hồng.
Hai người im lặng một lúc, Thu Thiển đột nhiên mở miệng nói:
"Chu Tự."
"Ùm?"Chu Tự đáp lại.
Hắn cúi đầu nhìn Thu tỷ lại phát hiện tay nàng đang nắm chặt làn váy, dường như đang hạ quyết tâm việc gì đó.
Hôm nay Thu tỷ mặc bộ váy ngủ màu hồng phấn, cổ áo có phần rộng rãi.
Lại nhìn vào bên trong...
Quần áo dán vào da, chẳng nhìn được cái gì hết.
Nhưng mà hắn đang nghĩ không biết Thu tỷ sẽ nói gì, nói lời âu yếm à?
Vậy bản thân phải đáp lại thế nào cho phải đây?
Ôm nàng từ phía sau, xoay nàng lại gần, hôn một chút?
Tuyệt vời, chỉ là sao Thu tỷ mãi mà chẳng nói?
Cuối cùng lúc này Thu tỷ cũng mở miệng:
"Ngươi kéo tóc ta có hơi đau.
"Ho?"
Chu Tự sửng sốt, phát hiện bản thân đang cầm tóc Thu tỷ, quên không thả ra.
Điều này khiến hắn hơi hoảng.
"Quên mất...quên mất"
Thấy vậy, Thu Thiển cũng chỉ cười cười.
Chờ sấy tóc xong, Thu tỷ định về phòng của mình.
Chu Tự vốn nghĩ Thu tỷ vẫn sẽ ngủ phòng của hắn, nhưng mà không.
Vì sao vậy?
Hắn vừa mới nói ra miệng, Thu tỷ đã dán lại gần hắn, nhẹ giọng nói bên tai hắn:
"Vậy chẳng phải phòng không gối chiếc sao?"
Chu Tự:
"..."
Lúc sau, Thu Thiển đi nhanh về phòng, vẻ đầy vui vẻ.
Trông theo Thu tỷ rời đi, Chu Tự nghĩ những ngày tháng sau khi kết hôn của bọn hắn sẽ thế nào đây.
Liệu có cãi nhau không nhỉ?
Hình như họ chưa từng cãi nhau.
Đương nhiên cũng không muốn cãi nhau đâu.
Chỉ là giữa phu thê, cả đời này sẽ không bao giờ cãi nhau sao?
Cảm thấy khó lắm, lão cha cùng mẹ cũng thường xuyên cãi nhau.
Hồi hắn còn nhỏ, họ vừa cãi nhau là khiến người khác đứng ngồi không yên, to tiếng đến nỗi khiến hắn thấy sợ.
Thế nhưng Thu tỷ không giống người thích cãi nhau, nàng sẽ ghi thù sau đó hạ độc.
Nghĩ lại cẩn thận, nếu tương lại họ có con cái, nhỡ đứa bé chọc nàng mất hứng thì sẽ thế nào nhỉ?
Kinh khủng quá đi mất, về sau phải dạy con cái ngoan ngoãn chút.
Lúc sau, hắn ngồi khoanh chân, bắt đầu tu luyện, lần này phải thử tấn thăng lên Giai Linh lục phẩm.
Nếu tấn thăng được thì không cần tu luyện Chu Thiên Kinh nữa, mà đổi thành Đại Chu Thiên Kinh. Huy động lực lượng của Chu Thiên Linh Khí Đoàn, Chu Tự bắt đầu vận chuyển Đại Chu Thiên Kinh, cùng là từ đan điền mà ra, một luồng xuống hội âm, một luồng lên đốc mạch, bắt đầu lan khắp toàn thân.
Cuối cùng hội tụ ở nhâm mạch, chìm xuống đan điền, quá trình này nhìn thì dễ dàng nhưng cần nhiều thời gian. Nhất là lần đầu tiên Chu Tự vận chuyển Đại Chu Thiên Kinh, vẫn chưa thực sự thuần thục.
Một lúc sau, linh khí bắt đầu hội tụ từng chút một ở đan điền.
Chu Thiên Linh Khí Đoàn cũng lấp lánh phát công.
Cuối cùng Chu Thiên Linh Khí Đoàn cũng lớn thêm một vòng, giống như có mây mù khuếch tán quanh thân, lấy Ma chủng làm trung tâm phát ra bảy vì sao.
Lúc này hào quang của bảy ngôi sao đã biến mất, cần được thắp sáng thêm lần nữa.
Thế nhưng Chu Tự lại cảm giác được một loại năng lượng hoàn toàn mới đang toả ra từ Chu Thiên Linh Khí Đoàn.
"Thành công rồi sao?"
Hắn có chút hưng phấn.
Quả nhiên không yếu như Ma chủng, nói vỡ liền vỡ.
Tiền lương thì ổn định, Ma chủng cũng nên cố gắng làm việc.
Chu Tự lia mắt qua nhìn Ma chủng, muốn xem bây giờ Ma chủng đã đến trình độ nào rồi.
1043 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận